Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh nhân chúc phúc

Phiên bản Dịch · 1484 chữ

Chương 03: Thánh nhân chúc phúc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thánh nhân hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Bên ngoài vũ trụ vô tận, trong khe rãnh của ngàn vạn thời không, vậy mà ta lại có thể gặp được ngươi. Xem như chúng ta hữu duyên.”

“Thiện.”

Ông nhẹ nhàng điểm một cái, một luồng lưu quang bay thấp trong quán rượu, sau đó ông cưỡi thanh ngưu rời đi.

Đến lúc này, quầy bên trong quán rượu lặng yên thay đổi, xuất hiện một luồng linh quang.

Linh quang trong mắt Diệp Giang Xuyên giống như phù lục, lại giống như kinh thư. Nhìn kỹ lại thì giống một quyển trúc hoặc một miếng ngọc giản…

Bất luận cái gì cũng đều có cảm giác cổ xưa không nói ra lời, mang theo tiên khí, bản chất hạch tâm của thế giới này.

Đột nhiên, từ một nơi sâu thẳm, giống như có một luồng sức mạnh kỳ lạ thẩm thấu đến, sau đó va chạm vào nhau.

Linh quang bắt đầu thay đổi, từ kinh thư, quyển trúc, ngọc giản biến thành hình thái quỷ dị nói không nên lời như sừng dê, da người, sương mù.

Diệp Giang Xuyên không hiểu được, giống như thế giới được chia thành hai nửa, hoặc hai thế giới hợp lại đang tiến hành một trận chiến đấu vô cùng vô tận.

Sự va chạm này kéo dài đến mấy chục giây, đột nhiên linh quang biến mất, không còn phù lục, không còn kinh thư, cũng không còn hình thái quỷ dị mà chỉ còn lại một tấm thẻ bài.

Quá trình dung hợp sau cùng chính là một tấm thẻ bài trò chơi giống kiếp trước.

Diệp Giang Xuyên đột nhiên hiểu ra, đây được gọi là thẻ bài kỳ tích. Chính xác hơn, nó chính là mảnh vỡ đại đạo, sức mạnh hạch tâm của vũ trụ, thánh nhân trợ giúp chỉ có thể là hình thái như thế này.

Lắc đầu, Diệp Giang Xuyên không nhớ lại nữa, nhìn thẻ bài trên quầy rượu. Đây chính là Kim Thủ Chỉ mà hắn ỷ vào.

Thẻ bài kỳ tích trên quầy rượu lớn bằng bàn tay, có tổng cộng hai tấm, một sáng một tối.

Thẻ bài sáng có thể nhìn thấy rõ ràng nội dung trên tấm thẻ.

Thẻ bài tối được gói bên trong một cái bao, không biết rốt cuộc bên trong là thẻ gì.

Bên trên thẻ bài đều có danh tự của riêng mình.

Phía dưới danh tự, thẻ bài chia thành hai nửa. Bên trên là một hình vẽ rất sống động, bên dưới là hàng chữ giải thích.

Loại hình văn tự thiên biến vạn hóa vô số loại, nhưng Diệp Giang Xuyên có thể đọc hiểu.

Ví dụ như thẻ bài trước mắt được gọi là Phi Long Tham Vân.

Hình vẽ trên thẻ bài là một bàn tay có tư thế co lại thành trảo.

Bên dưới hình vẽ có dòng chữ giải thích: “Kích hoạt thẻ bài này, người chưởng bài sẽ có thần thông Phi Long Tham Vân Thủ, có thể trộm cắp tiền tài trên người người khác, giống như phi long lóe lên, rất khó bị người ta phát hiện.”

Cuối cùng, còn có một dòng nhận xét như sau: “Mẹ không còn lo lắng cho ta tiền tiêu vặt nữa.”

Diệp Giang Xuyên nhìn nó mà thèm. Chỉ cần có được nó, hắn sẽ có thêm một năng lực. Mặc dù trộm cắp rất vô sỉ, nhưng đây lại là bản lãnh thật sự.

Hắn chỉ cần có một tấm là được, nó có thể thay đổi nhân sinh cho hắn.

Nhưng có một điều, thiên hạ không có bữa cơm trưa nào là miễn phí.

Thánh nhân cho chỉ là cơ hội, muốn có được nó, tất cả đều phải dựa vào chính mình. Dưới thẻ bài Phi Long Tham Vân còn có một con số, một trăm.

Đơn vị là tiền kim tinh, tức là phải cần một trăm tiền kim tinh mới có thể mua được thẻ bài này.

Thế giới hiện thực không có loại tiền kim tinh, chỉ độc nhất quán rượu mới có, nhưng nó có thể trao đổi với hiện thực.

Trên thực tế, bất cứ thứ gì chứa linh khí đều có thể mang vào được quán rượu, ở đây nó sẽ được đổi thành tiền kim tinh.

Chỉ là rất khó.

Tiền thế giới hiện thực, tiền đồng, tiền bạc, đồ đạc cổ xưa nào mang đến đây cũng chỉ vô dụng mà thôi.

Chỉ có thể đổi vật phẩm có linh khí, giá trị nhất chính là linh thạch. Mang tới đây, một viên linh thạch có thể đổi thành một văn tiền kim tinh.

Nhưng một tháng bổng lộc của cha Diệp Giang Xuyên là Diệp Nhược Thủy chẳng qua cũng chỉ có hai linh thạch rưỡi. Hai linh thạch có thể nuôi sống cả một nhà Tam phòng Diệp gia, năm thê thiếp, mười ba đứa con, cộng thêm nha hoàn nô bộc từ trên xuống dưới.

Nói cách khác, tiền sinh hoạt của một nhà bốn mươi người chỉ đủ mua một thẻ bài kỳ tích.

Hoàn toàn không có khả năng.

Đừng nói Diệp Giang Xuyên, ngay cả cha của hắn là Diệp Nhược Thủy cũng không làm được.

Nhưng trời không tuyệt đường người.

Dưới một trăm còn có một con số tám. Điều này đại diện cho Diệp Giang Xuyên đã có được tám văn tiền kim tinh.

Dưới con số tám còn có mấy cái ô nhỏ, tổng cộng một trăm ô, trong đó mười bảy ô đã thắp sáng. Nếu thắp đủ một trăm ô, con số tám sẽ biến thành số chín.

Đây chính là con đường kiếm tiền mà Diệp Giang Xuyên phát hiện ra. Ngoại trừ linh thạch bổng lộc cha của hắn, nơi này cũng không phải địa linh nhân kiệt.

Vào buổi sáng sớm, mặt trời chiếu tia nắng đầu tiên xuống biển hoa hậu hoa viên Diệp gia, soi sáng những hạt sương ngưng kết bên trong đóa hoa. Có đôi khi, nó sẽ sinh ra một hay hai đạo linh khí.

Loại linh khí này, nghe nói chỉ có tu sĩ Ngưng Nguyên mới có thể nhìn thấy.

Người bình thường, bao gồm cha của hắn sẽ không nhìn thấy được.

Bọn chúng ngẫu nhiên được sinh ra, ngẫu nhiên tiêu tán đi.

Diệp Giang Xuyên có thể nhìn thấy, có lẽ là do tác dụng phụ của việc thường xuyên ra vào quán rượu vô số lần.

Hắn phát hiện, chỉ cần hắn tiến vào quán rượu nửa bước, một bên thế giới hiện thực, một bên quán rượu hư ảo, hắn có thể nhìn thấy những linh khí này, hơn nữa còn có thể bắt lấy linh khí đưa vào quán rượu.

Hắn hành động như điên cuồng bên hồ nước chính là bắt lấy luồng linh khí đó, giúp cho hắn có thêm một ô tiền kim tinh.

Một luồng linh khí tăng một ô, trăm luồng linh khí tăng một văn tiền kim tinh.

Nhưng không phải ngày nào hắn cũng có thu hoạch. Có lúc hắn có thể thu hoạch được liên tục mấy ngày, có khi hơn mười ngày cũng không có thu hoạch. Thứ mà hắn có thể thu hoạch được thường xuyên chính là hồ nước Diệp gia.

Trong hồ nước, một hai ngày nhất định sẽ có một luồng linh khí bay ra.

Đây cũng chính là nguyên nhân bất luận mùa hè nóng bức đến cỡ nào, mùa đông rét lạnh đến cỡ nào, Diệp Giang Xuyên cũng sẽ lượn lờ bên hồ nước.

Một tháng qua, thu hoạch bên ngoài và từ ao nước, ước chừng hắn đã thu được hai mươi ba linh khí.

Trước mười hai tuổi, hắn còn chưa thành thục, một năm tích lũy chưa đến mấy chục linh khí. Thời gian về sau, quen tay hay việc mới có thể thu hoạch được nhiều hơn.

Hắn cứ lượn lờ bên hồ nước khiến người Diệp gia chú ý. Ban đầu, nhìn thấy hắn bắt linh khí hồ nước, chuyển đổi hư thực, bọn họ đều sinh ra một cảm giác sợ hãi.

Cũng không còn cách nào, Diệp Giang Xuyên chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngốc nghếch để làm giảm sự sợ hãi của bọn họ.

Có một vài tạp dịch đến trêu chọc hắn, Diệp Giang Xuyên cứ lẩm bẩm đếm số, từng bước đẩy bọn họ xuống hồ nước.

Đến lúc này, không còn ai đến quấy rầy hắn nữa.

Cuộc sống thật khó khăn mà.

Ngoại trừ hai khoản này ra, còn lại chính là để dành.

Hắn tàn nhẫn với mình một chút, để cơ thể có thể thức tỉnh.

Bạn đang đọc Thái Ất (Dịch) của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.