Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này (12).

Tiểu thuyết gốc · 1165 chữ

Ngươi có chịu được cái gánh nặng này (12).

Huyết lệ chảy ra từ mắt, đồng tử dần chuyển qua màu đỏ, các tia máu rõ nét hiện trên mắt hắn, cơ thể cứ vậy ngã xuống rồi lại đứng lên, từng ngón tay đã mất cảm giác, nhưng hắn chưa từng có ý nghĩ bỏ cuộc. Hắn đau đớn như vậy vì cái gì? Vì lời hứa với những người trong làng? Vì lòng tự trọng của hắn? Vì cái gì mà hắn lại quyết tâm tới vậy? , linh hồn của khu rừng liên tục thắc mắc với chính nó, cái cảnh tượng này không phải lần đầu tiên nó nhìn thấy nhưng cũng không phải điều mà nó dễ dàng thấy được lại lần nữa. Lòng người khó đoán, thâm sâu khó lường , có nhiều người có thể vì ai đó mà hi sinh bản thân? Điều này làm linh hồn của khu rừng cảm cảm thấy một sự ấp ám khó tả, cũng làm nó đưa ra một số quyết định quan trọng. Cả Thiên Hạ này còn có người nào như hắn? những người nó thấy qua như vậy đã không còn trên thế gian, cũng chưa từng xuất hiện lần nào nữa, dường như cũng mệt mỏi với thế sự loài người, cùng với lòng tham ngày càng tăng lên, rồi một ngày nó cũng không còn tồn tại nữa, cho đến lúc đó nó vẫn luôn muốn một người xứng xuất hiện lần nữa, nhiều lần thất vọng, nhiều lần mất đi niềm tin. Nhưng cho đến khi gặp được Tạ Tuế, khiến nó lần nữa xuất hiện lòng trắc ẩn, cũng như khiến cho sự chờ đợi và niềm tin của nó là xứng đáng. Thân hình thiếu niên chậm chạp bò trên mặt đất, máu đã tràn ra từ khóe mắt, rơi xuống mặt đất. Cơ thể từng kinh mạch bị phá hủy, sự xáo trộn năng lượng đáng sợ đến mức nào? Bây giờ Tạ Tuế có lẽ bây giờ biết rất rõ. " Muốn sức mạnh của ta không?", giọng nói nhẹ nhàng phát ra, dường như cũng khiến tâm hồn hắn được xoa dịu phần nào. Tạ Tuế khi nghe thấy tiếng nói lúc này , cũng không có biến động cảm xúc nào cả, vì bây giờ cảm xúc của hắn bị xáo trộn năng lượng gây xung đột, nhưng hắn chỉ biết một điều là phải cứu được đồ đệ hắn bằng mọi cách, cho dù là tính mạng này của hắn hay là có giao ước với quỷ thần, hắn cũng không do dự mà sẽ đồng ý, điều này không phát ra từ tâm chí hắn, mà phát ra từ linh hồn hắn, cũng chính là thứ khiến hắn lúc này vẫn cố chấp và duy trì đến lúc này. Hắn vì cứu Dạ Nguyệt cho nên có phải giao ước với cái gì hắn cũng sẽ không chần chừ mà đồng ý, chỉ là hắn chỉ cố gắng đến mức này vì bắt nguồn từ sâu trong linh hồn hắn, còn suy nghĩ, tâm trí hắn lúc này đều trống rỗng. Không thấy âm thanh từ tâm trí Tạ Tuế phát ra, nó cũng hiểu ra điều gì đó, thấy hắn cố gắng như vậy , cũng không hỏi ý kiến hắn nữa, linh hồn của khu rừng cưỡng chế cơ thể hắn dừng lại, sau đó những tia năng lượng chui lên từ dưới lòng đất sâu thẳm, lơ lửng cùng với phân tán sự xáo trộn năng lượng xung quanh, tạo thành một kết giới bảo vệ cơ thể Tạ Tuế, năng lượng nâng cơ thể hắn lên một cách từ từ, rồi một nguồn năng lượng khổng lồ từ dưới lòng đất tập chung tại một điểm dưới cơ thể Tạ Tuế, bên trong là lõi linh hồn của khu rừng, cùng với hàng loạt nguồn năng lượng liên tục hội tụ vào linh hồn, đồng thời lúc này, những tán lá trên toàn bộ khu rừng trở lên khô héo , toàn bộ năng lượng của khu rừng tụ tập lại một điểm , chính là linh hồn của khu rừng, sau đó đạo quang khổng lồ từ dưới mặt đất chiếu lên cơ thể Tạ Tuế, nguồn năng lượng này chữa lành toàn bộ kinh mạch bị tổn thương , hệ thống thần kinh, và toàn bộ cơ quan trong cơ thể hắn, linh hồn của khu rừng lúc này cũng dần hòa làm một với tàn dư linh hồn của Tạ Tuế, khiến hắn linh hồn lúc này trở lên hoàn chỉnh hơn. Đạo quang cũng dần vụt tắt , cuối cùng không còn tia năng lượng nào phát ra cả, tất cả điều này đến quá nhanh , đi cũng vậy. Một luồng năng lượng bao bọc cơ thể hắn, đây là sự kết hợp giữa năng lượng của Tạ Tuế và của khu rừng, tấn thăng thành một loại năng lượng khác. Tạ Tuế mắt chậm mở ra, cảm giác ấm áp trong cơ thể làm hắn có chút bất ngờ, rồi sau đó ngơ ngác nhìn xuống cơ thể, rồi lại nhìn xung quanh, " Thông báo! Cơ thể của Sinh Linh Tạ Tuế dung hợp thành công với năng lượng bản chất kế thừa toàn bộ sức mạnh của khu rừng.". " Thông báo! Sinh Linh Tạ Tuế Linh hồn dung hợp thành công với Linh hồn của Thiên Lượng ." . Tạ Tuế dường như cảm giác có điều gì đó quan trọng mà hắn định làm, tim hắn đập càng ngày càng nhanh, sau đó cảm giác lo lắng cũng xuất hiện. Hệ thống thần kinh chớp điện, " Phải rồi Dạ Nguyệt!" , không phát động thiên phú ngay lập tức, mà năng lượng từ cơ thể Tạ Tuế tản ra ngoài trong phạm vi cả khu rừng, năng lượng này cũng liên tục áp chế và hấp thụ năng lượng xung đột từ vỡ nứt không gian, khiến năng lượng xáo trộn dừng lại. Lúc này, Tạ Tuế nhanh chóng phát động thiên phú cảm nhận toàn bộ xung quanh. Cuối cùng tìm kiếm, Tạ Tuế đã cảm nhận được nguồn năng lượng mà hắn mong chờ. Chân dùng lực mạnh dặm xuống đất, phá nát một mảnh đất nhỏ của khu rừng, cùng với tiếng gió vù vù, Tạ Tuế biến mất ngay lập tức. Chuyển cảnh sang phía của Dạ Nguyệt, cơ thể kinh mạch vỡ nứt , cơ thể mạch máu nhô ra do sựu xáo trộn năng lượng. Lúc này, bất chợt một làn gió mạnh đẩy cô bé đang tựa lên cổ thụ, nghiêng nhẹ sang một bên. Một bóng dáng thiếu niên xuất hiện, đôi mắt đã đỏ, nhanh chóng tiến về phía cô rồi đặt cô nằm xuống. Sau đó, năng lượng được Tạ Tuế tản ra, lúc này dần dần chui vào cơ thể Dạ Nguyệt.

Bạn đang đọc Tán vũ sáng tác bởi hsgtjhf2379
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hsgtjhf2379
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.