Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Chút Quên Em Thôi

Tiểu thuyết gốc · 1754 chữ

Sau những đau thương, biến cố xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn tưởng chừng như đã đánh gục được một kẻ luôn sống nội tâm, giấu mình trong cái vỏ bọc luôn thể hiện mọi thứ đều vẫn diễn ra bình thường như không hề có vấn đề gì xảy ra cả của hắn. Thì bất chợt một chuyện kỳ lạ xảy đến bên hắn như một trò đùa của tạo hoá, cuốn hắn vào vòng xoay linh dị vẫn cứ tiếp nối kéo dài liên miên mãi không ngưng. Chỉ một thời gian ngắn sau khi cô gái hắn yêu thương nhất chợt rời bỏ hắn một cách không thể đau đớn hơn. Hắn ngồi lặng lẽ trong văn phòng công ty một cách vắng lặng, mọi thứ dường như cô đọng lại, làm cho hắn chìm sâu vào những ký ức nay đã vụn vỡ. Vẫn đang miên man trong dòng suy nghĩ về cô gái ấy thì đột nhiên Đình Anh ( Phó Giám Đốc của công ty và cũng là một người bạn rất thân đã chơi với hắn từ những ngày còn lang thang nơi xứ người xa xôi ấy ) đạp cửa xồng xộc tiến vào phòng hắn với khuân mặt mang vẻ hốt hoảng, khẩn trương kèm một chút lo lắng. Đình Anh vốn là một thanh niên trầm tính, chuẩn chỉnh trong ăn nói ngoại giao khác biệt với hắn một thanh niên ăn to, nói lớn, có một chút ji đó cao ngạo nhưng đấy là những điều xảy ra khi giao tiếp xã hội còn trong công ty thì lại ngược lại, ĐA có chút vội vã, nóng nảy còn hắn trong công ty thì lại thâm trầm, ít nói hơn rất nhiều so với một thanh niên hoạt bát, hay nói cười khi xã giao ngoài xã hội lộn xộn kia như để che giấu đi con người thật của hắn vậy. Trở lại với cốt truyện chính, Đình Anh lao vào phòng hớt hải nói :

- Bố tôi đêm qua trên đường đi làm về thì đột nhiên bị nổ lốp xe giữa đường rồi té xuống cày nát mặt xuống đường rồi ông ạh, mẹ tôi giấu vì nghĩ ko nguy hiểm và ko báo cho mọi người biết nhưng đến hôm nay bố tôi vẫn đang bất tỉnh nhân sự cho nên mới báo cho tôi biết ko biết tình hình thế nào rồi, có ổn không nữa.

- Minh Đan nói : thế bây h thế nào rồi ?? Có tiến triển ji ko ?? Sao lại tự dưng nổ lốp là thế nào. Nguy hiểm thế.

- ĐA : chỗ đấy là chỗ dưới cầu Đò Quan ở bên kia sông Đào, cũng là ở phía bên kia thành Nam. Mẹ tôi bảo cũng tại chỗ đấy tuần trước cũng có hai thanh niên cũng bị tai nạn y hệt vậy giờ vẫn còn đang nằm thở oxy chưa thấy có dấu hiệu hồi sinh đấy ông ạh.

- Đan tiếp : bố ông sinh ngày tháng năm nào, nhanh để tôi luận thử một quẻ xem có vấn đề ji xảy ra không ??

Vốn dĩ hắn có chút khả năng xem Tử Vi Tướng Số luận giải về bản mệnh của một con người dựa trên ngày tháng năm và giờ sinh theo những lý thuyết đã được viết thành sách lưu truyền ngàn đời về Kinh Dịch Càn Khôn, Bát Quái Tứ Tượng, Âm Dương Ngũ Hành. Sau khi ĐA đưa cho hắn Bát Tự của bố ĐA, hắn nhanh chóng xuống dưới nhà đến trước bàn thờ của Thần Tài và Thổ Địa thắp một nén nhang và bắt đầu luận quẻ. Thực ra thì bình thường hắn sẽ làm chuyện này ở nhà nơi mà có bàn thờ Phật rất to và hoành tráng nơi chứa rất nhiều Pháp Khí đã được Trì Chú và những cuốn sách Kinh Phật dày hàng nghìn trang về tất cả những Pháp Môn liên quan đến Phật Giáo của mẹ hắn, vì mẹ hắn đã là một Phật Tử tu tại gia gần 20 năm ăn chay trường rồi. Mẹ hắn cũng thường xuyên đi theo nhóm các huynh tỷ muội làm thiện các việc Âm Đức ( việc Âm Đức ở đây là đi cầu siêu cho vong linh phá quấy, trục vong, bắt vong ) thực ra trong Phật Giáo sẽ không có chuyện bắt vong mà chỉ có siêu độ cho các vong linh với oán niệm quá nặng mà chưa rời được khỏi nhân gian, vẫn lưu luyến lại nơi đây và phá quấy người Dương lại mắc thêm tội nghiệp. Với những Vong Linh đã trở thành quỷ những Phật Tử chưa đủ nghiệp lực thì sẽ không thể khống chế được những thứ cùng hung cực ác đấy nên trong nhóm của mẹ hắn có cả một thầy Tứ Phủ đến cả một thầy Thất Sơn Núi Cấm nhưng các vị thầy đấy đều là thầy mang tấm lòng hướng thiện, giúp đời chứ không phải như những kẻ thầy tà gian ác. Chính vì lẽ đó nhóm của mẹ hắn đã đi giúp đỡ rất nhiều những hoàn cảnh linh dị trong cuộc sống từ khắp dải miền Trung Tây Nguyên đến hết dải Miền Tây sông nước. Nhưng vì lý do công việc của mẹ hắn đã khá là bận rộn nên gần đây mẹ hắn không thể đi làm việc Phước Thiện tích luỹ Âm Đức như khoảng thời gian trước nữa mà thay vào đó giảng giải cho hắn khá nhiều về các Pháp Môn của Phật Gia như Bắt Ấn hay Trì Chú nên hắn cũng có một chút khả năng bảo hộ bản thân nếu như đen đủi gặp phải những chuyện linh dị không lường trước được vội vàng ập đến. Và những mớ kiến thức ấy liền được ứng nhập, áp dụng một cách triệt để trong câu chuyện của Đình Anh luôn.

Tiếp tục với mạch truyện xảy ra vào đầu tháng 3 năm Mậu Tuất. Sau khi luận ra Vận Hạn của bố ĐA hắn trầm mặc xuống và nói nhỏ : Không thể nào, không thể nào lại như thế được.

Mặc dù hắn nói khá nhỏ nhưng ĐA đứng sát bên vẫn nghe được và liền kéo hắn lên phòng làm việc riêng của ĐA và hỏi dồn : thế nào rồi ông, có việc ji vậy ???

Biết là không thể giấu dc thằng bạn mình đang vô cùng lo lắng, hắn nói thật : theo Bát Tự thì bố ông vốn sinh năm Dần những người sinh năm Dần thường Dương Khí rất mạnh và dồi dào, uy mãnh những thứ quỷ dị sẽ ko dám chọc ghẹo đến đâu, đằng này lại dám chọc gậy bánh xe thì quả nhiên không phải chuyên tầm thường rồi. Có lẽ là hợp tuổi, hợp vía chúng mà cũng có lẽ nào gặp phải Quỷ lang thang trấn giữ nơi chân cầu Đò Quan bắc ngang qua con sông Đào êm đềm, lặng lẽ nhưng thực chất thì năm nào cũng có vài mạng không hiểu vì thất tình, vỡ nợ hay nghe theo tiếng vẫy gọi của tình yêu nơi đáy sông chết chóc đấy mà leo lên thành cầu rồi tham gia thi Olympics các bộ môn phối hợp dưới nước từ nhảy cầu nghệ thuật đến lặn sâu lặn lâu nhất và cuối cùng là bơi ngửa nhìn đời với hai tròng trắng đang dần phai màu...

Vừa lan man nói hết câu nhìn lại thì sắc mặt của Đình Anh đã xám xịt, u ám lại nhìn hắn với ánh mắt sát thủ ngọt ngào không thể tình tứ hơn. Biết mình vừa luyên thuyên không phải chỗ, hắn liền chuyển đề tài vội :

- Thế tính khi nào bay ra xem gia đình thế nào ??

- ĐA nói giọng ngưng trọng : Đã book xong, tối nay 9h bay, chuẩn bị đồ đi.

Nói xong ĐA quay lưng bỏ đi ra ngoài bỏ lại hắn ngồi thững thờ như kiểu bị trúng tiếng sét ái tình của thằng của nợ nào lảng vảng quanh đâu đây đánh trúng vào cái đầu đang thất tình điên dại, mê man của hắn nên làm nhảy số chậm ( cái từ nhảy số này thì tình cờ hắn nghe được qua một vài lần đi tiếp khách ở những tụ điểm dành cho giới trẻ lên thể hiện đẳng cấp và hắn hiểu dc thì dân chơi SG rất hay dùng để chỉ mấy thằng phê pha ngồi chơi với nhau nhưng thường hay nghĩ bậy về nhau, bản thân hắn một người con đất Thành Nam chính gốc thì không thích cái từ này lắm ). Thoát khỏi sự sững sỡ, bàng hoàng, sa mạc ngôn từ. Hắn bật dậy lao ra ngoài toan đuổi theo ĐA nhưng thấy ĐA đã leo lên xe phóng đi mất hút con mẹ nó hàng lươn từ lúc nào thì bực mình lắm, bỗng nhiên tin nhắn imessages Ting Ting lên hắn móc điện thoại ra đọc và cảm thấy có tý bất mãn dâng lên cực độ khiến nỗi lòng đang thều thào, thổn thức vì nhớ thương Mai Ngọc nhưng toan nhìn thấy đám nhân viên đang xì xào to nhỏ thì hắn lại trở về với cái bản mặt nghiêm túc và tỏ ra như đang không có chuyện ji xảy ra cả, rồi hậm hực đi xuống giao việc lại cho Tuyết Trâm ( vừa là cô bạn học chung lớp 12 còn bây giờ thì là kế toán trưởng trong công ty của hắn ). Sau khi bàn giao hết mọi thứ cho Tuyết Trâm và hẹn trở về sau 3 ngày nữa theo cái lịch trình cực chẳng đã của ĐA tự tiện quyết định thay cho hắn. Thì hắn trở về nhà lấy vài bộ đồ, tạm biệt mẫu thân rồi tức tốc ra phi trường Tân Sơn Nhất tý nữa thì trễ may mà Delayed gần cả tiếng nên hắn vẫn lên kịp chuyến bay đấy cùng ĐA tiến về Thủ Đô rồi phóng xuống mảnh đất Thành Nam nơi xảy ra một chuỗi những sự kiện kỳ dị ám ảnh suốt phần đời còn lại của hắn...

" Một Chút Quên Em thôi

Một chút đau xa vời,

Mà sao anh tiếc nuối,

Chỉ muốn con tim anh,

Yêu em đến khi hơi thở bớt nồng nàn... "

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.