Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Just No Love No Life.

Tiểu thuyết gốc · 1282 chữ

Vào một ngày tháng 4 năm 2018, nắng nóng kéo dài như thao thao giang thuỷ liên miên bất tận mãi không thôi.

Hắn đang ngồi trong văn phòng làm việc của công ty. Mặc dù máy lạnh phà phà nhưng mồ hôi vẫn lấm tấm trên gương mặt phờ phạc, hao gầy đi ít nhiều vì những chuyện khó khăn chồng chất khăn khó trong thời gian đầu thành lập công ty.

Bây giờ chính bản thân hắn mới thấu hiểu được vị trí lãnh đạo trong một công ty nó nặng nề, nó trách nhiệm, nó mệt mỏi với bao lo toan, suy tính nhưng không thể thổ lộ ra cùng ai được, hình thành lên những bế tắc nó dẫn đến nghiệt ngã như thế nào. Ngoài xã hội kia ai cũng nghĩ, ai cũng tưởng rằng là làm giám đốc là to lắm, oách lắm, ngồi chỉ tay năm ngón, tiền xài như nước... vốn dĩ đã ăn sâu vào nhận thức của những người làm công ăn lương trong cái đấy nước đang phát triển ngược này... Vâng, có lẽ cũng đúng nhưng chỉ đúng với những giám đốc của các doanh nghiệp Nhà Nước hay cổ phần hoá Nhà Nước thôi các bạn trẻ ạh. Còn những người giám đốc bắt đầu từ hai bàn tay trắng đi lên như hắn thì chỉ có hoài bão, đam mê, ý chí vươn lên trong công việc thôi chứ ngoài ra chẳng có cái gì như những dòng suy nghĩ thường thấy của xã hội ngoài kia cả. Gặp khó khăn thì không thể than vãn cùng ai được, làm sao có thể đi than vãn với nhân viên của mình là tình hình công ty đang khó khăn được cơ chứ, sẽ làm anh em nhân viên nản và dễ dẫn đến nhảy việc. Càng không thể ra ngoài xã hội mà lèm bèm với đối tác được vì họ sẽ đánh giá công ty yếu năng lực, không muốn hợp tác nữa dẫn đến thất thu. Lại càng không thể về nhà mà càm ràm lên bố mẹ hắn dc. Không, không thể, vì bố mẹ hắn đã hy sinh quá nhiều để cho hắn được như ngày hôm nay cũng như họ luôn tin tưởng và đặt niềm tin vào khả năng thành công của hắn với công việc mà hắn đã quyết tâm đi theo từ những ngày về nước ấy... Bạn bè àh, thôi để sang một bên đi. Không phải là bạn bè của hắn xấu tính không giúp đỡ, cũng không phải là hắn sống không tốt nên ít bạn mà theo nhận thức của hắn, lứa bạn của hắn bây giờ ai cũng có công có việc rồi, họ đều có những nỗi lo riêng cho bản thân mình, có giúp đỡ cũng ko có sức để giúp được những cái khó khăn mà hắn đang gặp phải thế là cho nên điểm tựa cuối cùng hắn cũng nhất quyết không chia sẻ với ai cả và tạm thời xa lánh tất cả các mối quan hệ bạn bè của hắn. Chỉ im lặng, chịu đựng và tự tìm cách giải quyết hết những vấn đề bế tắc mà hắn đang gặp phải...

Xoay vòng vốn là một ám ảnh đáng sợ của mỗi một chủ doanh nghiệp tư nhân nào mới hình thành, định hướng và khởi đầu kinh doanh trong con đường hướng đến thành công ở một tương lai xa hay gần phụ thuộc vào may mắn và nhạy bén của chủ doanh nghiệp ấy. Khi mà vô vàn các thứ thuế phí ập đến mặt, lương của nhân viên luôn phải trả đúng hẹn, những loại phí không tên cho xã giao, tiếp khách ở một môi trường kinh doanh đặc thù khi mà hợp đồng được chốt trên bàn nhậu như thế này thì đừng hỏi tại sao càng ngày nét mặt của hắn càng u ám, vương nét phong trần có phần từng trải như thế này. Ông bà ta luận cấm có sai phải có " Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hoà " thì mới thành đại sự được và có lẽ thời điểm đấy chưa đến với hắn và có khi nó chỉ đến khi mà sự thử thách của dòng đời có chà đạp, xô đẩy hắn đến tận cùng của sự chán nản để xem hắn có đủ kiên trì, đủ kiên định vào ước mơ, hoài bão của hắn hay dễ dàng, gục ngã và từ bỏ thì xác định chẳng có trái ngọt nào để cho hắn trông đợi cả. Hắn biết, hắn hiểu điều đó. Hắn vẫn đang cố gồng, gồng vì tương lai của bản thân hắn chứ đã từ lâu rồi hắn bỏ mặc hết tất cả mọi điều tiếng, mọi soi mói ngoài xã hội ngoài kia đổ dồn lên trên đầu hắn. Vì hắn quan niệm rất rõ ràng họ chẳng nuôi mình được ngày nào, chẳng giúp đỡ mình được ji cả vật chất lẫn tinh thần những lúc hắn cảm thấy tuyệt vọng nhất thì hắn cũng chẳng cần bận tâm xem bọn họ nghĩ gì và nói gì về bản thân hắn. Đơn giản vì họ chẳng phải là hắn để hiểu được những khó khăn, nghiệt ngã mà hắn phải cắn răng chịu đựng và cố gắng tìm cách vượt qua những lúc bế tắc nhất của cuộc sống. Họ chỉ đợi lúc hắn xảy chân, lúc hắn vấp ngã để lao vào chỉ trích, đàm tiếu. Miệng đời là thế mà, đừng hỏi tại sao xã hội này ngày càng thối nát vì những tư tưởng định kiến suy sét như vậy.

Và tình yêu đối với một cô gái suốt hơn 4 năm trời đã luôn nói chuyện, động viên, an ủi, kéo hắn đi lên từ những khoảng không đen tối mù mịt vô tận nhất trong cõi lòng hắn trở thành một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Nhưng hắn lại thiếu trách nhiệm với chính cô gái ấy và như một hệ quả tất yếu. Vào một ngày đầu tháng 4, hắn đang suy nghĩ, tính cách giải quyết tình hình tài chính của công ty thì cô ấy đã rời xa hắn bởi vì chính sự vô tâm, lạnh nhạt bao lâu nay hắn đã đối xử với cô ấy. Lúc hắn nhận ra thì đã quá muộn màng, khi cô ấy đã rời xa hắn, rời xa cái con người mang đầy hoài bão vào một cái ji đó mông lung mà quên đi những điều tốt đẹp nhất đang xảy ra ở hiện tại. Không tiền, không bạc, cũng không còn cô ấy, tuyệt vọng sau khi nghe lời nói chia tay hắn được truyền đạt lại qua một người bạn thân hồi còn học cấp 3 của hắn, hắn chợt bật khóc, hắn khóc như một đứa trẻ con, từng giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi chứa đựng biết bao nhiêu cảm xúc vốn đĩ đã bị kìm nén quá lâu trong lòng hắn.

" Muộn màng là từ lúc ta chưa gặp gỡ, Muộn màng là từ lúc ban sơ vừa quen, Nghẹn ngào là từ lúc yêu thương vừa chớm, Ta hẹn nhau cuối đời nói lời chia tay " Vâng, muộn màng là từ lúc hắn vô thức quên đi rằng bên cạnh mình có một người con gái đã luôn yêu thương, đợi chờ hắn bấy lâu nay nhưng mọi điều tốt đẹp nhất đã vội vàng tan biến vào hư vô để rồi tàn tro bay mất...

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.