Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Trần Bi Thương

Tiểu thuyết gốc · 1752 chữ

Lặng lẽ trong cơn mưa, hắn âm thầm rảo bước thật nhanh. Chủ yếu là để tìm ra mảnh đất mà cả đại gia đình bố mẹ đẻ của Nhược Anh đang cư ngụ, cốt để khảo sát sơ bộ về thế đất, phong thuỷ nhà cửa được xây dựng trên mảnh đất đó. Nhằm tìm ra được nguyên nhân chính yếu để giúp đỡ cho gia đình cô bé đỡ được sự nghiệt ngã, vất vả, khó khăn vẫn đang từng ngày bủa vây lên mỗi thành viên trong dòng họ này...

Bỗng dưng bản nhạc " Shattered " của boyband đình đám một thời BackStreet Boys vang vọng lên khắp không gian khiến hắn khẽ giật mình, nhẹ nhàng lấy điện thoại ra xem ai gọi và bắt đầu cuộc trò chuyện kéo dài thật lâu dưới trời mưa nhẹ rơi...

Gần nửa canh giờ sau đó, trên khuân mặt đã thấm đẫm nước mưa, đôi lông mày hình vòng cung khẽ nhíu lại, nét mặt hiền hoà, thân thiện của hắn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ băng lãnh, tàn khốc đến cực điểm, sát khí đang không ngừng toát ra khiến cho bất cứ ai vô tình nhìn vào mắt hắn bây giờ cũng phải có chút e dè, kiêng kỵ nếu như không phải là một người nặng vía !

Chẳng là hắn vừa được nghe Bùi Linh Thần chia sẻ những điều đớn đau, cực khổ mà cô ấy đang phải chịu đựng khi đặt niềm tin lầm vào một thằng tiểu nhân, khốn nạn đến tận cùng của xã hội. Âu cũng chỉ trách tại do cô quá tin người, mới bị những lời dụ dỗ ngon ngọt của thằng rẻ rách có cái tên là Hữu Khương ấy lừa lọc. Để rồi hậu quả dẫn tới việc cô bị hắn lừa hơn ba trăm triệu cùng bao công sức, mồ hôi, nước mắt của cô bỏ ra vì tin tưởng sẽ có một kết thúc trọn vẹn với gã đó, sau khi cô đã phải chịu đựng biết bao thứ tồi tệ, khi tan vỡ trong cuộc hôn nhân thứ nhất với một kẻ vũ phu, sở khanh, đốn mạt không kém. Minh Đan thầm tự hỏi lòng mình là, không biết Tiền Kiếp cô đã gây ra những oan trái, nghiệp quả gì mà để giờ đây, hết lần này đến lần khác, cô phải chịu đựng biết bao nhiêu đắng cay, tủi hờn, cùng sự thất vọng, chán chường đến cực độ như vậy. Trong khi hắn nhận thấy bản thân Linh Thần là một cô gái rất tốt bụng, có tính thương người hoạn nạn, đôn hậu và chăm chỉ. Nhưng cũng chính vì những đức tính ấy lại thiếu đi sự trải nghiệm xã hội cần thiết, mà cô lại dễ bị gã sở khanh, đê hèn, bần cùng như Hữu Khương lừa gạt... Khi mà thời điểm giáp Tết Kỷ Hợi đang tới rất gần rồi, ấy vậy mà cô vẫn bị gã Hữu Khương này dùng mọi cách bẩn tưởi, mọi thủ đoạn bần tiện, để níu kéo cô quay về bên gã, nhằm để biến cô thành công cụ lao động để trả cái món nợ khổng lồ từ bọn xã hội đen, rồi đến cả nợ của ngân hàng nhà nước, cũng chỉ do cái tính đam mê cờ bạc của gã. Trong khi gã còn chẳng thèm quan tâm gì đến cảm xúc, suy nghĩ của cô, cũng như quan tâm, chăm sóc cho hai đứa con của cô đâu. Tất cả những gì gã nghĩ tới chỉ là lợi ích cho bản thân của gã, vừa để thoả mãn dục vọng thấp hèn, vừa để có người trang trải những khoản nợ khổng lồ cho mình. Gã Hữu Khương này bất chấp mọi thứ, thậm chí chửi cả tên bố mẹ của Linh Thần, để uy hiếp được cô phải răm rắp nghe theo lời gã sắp đặt như một con rối. Nhưng điều kẻ tiểu nhân này lầm tưởng nhất đó chính là gã nghĩ rằng mình đang nắm giữ những đồng tiền xương máu của người khác, do lao động miệt mài suốt bao năm mà có được. Thì gã sẽ có quyền sai khiến người ta phải làm ô sin, làm trâu chó cho gã suốt cả cuộc đời này hay sao ? Thế thì gã nhầm to rồi, ba trăm triệu đấy lớn thì có lớn, quý thì chắc chắn rồi, nhưng vì cái số tiền đó mà bán rẻ đi nhân cách của một con người thì Linh Thần không bao giờ làm được. Chính cái đức tính đôn hậu, chân chất như thế mà Minh Đan mới cảm thấy thật thương cảm cho số phận quá bi thương của cô khi dính phải một kẻ đểu cáng như tên Khương này.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, Minh Đan cảm thấy căm phẫn đến tột độ, vì không thể tin được trên đời này lại tồn tại một kẻ tiểu nhân, khốn nạn, trở mặt và ăn cháo đá bát đến thế. Vì Linh Thần đã từng cưu mang, giúp đỡ gã một lần khi gã sa cơ và mang theo một đống nợ vào thời điểm gần một năm trước khi hai người mới gặp nhau. Để rồi mới chỉ có vài tháng ở bên nhau, gã Hữu Khương này lại ngựa quen đường cũ, bản chất thối nát được nguỵ tạo qua những lời nói ngon ngọt, dần dần rồi cũng sẽ phải bộc lộ ra. Gã lại đâm vào con đường gái gú, cờ bạc cũ để rồi mang thêm một đống nợ trên người. Rồi giờ đây gã lại đang tìm cách ép buộc Linh Thần phải trở về bên cạnh mình, để kiếm tiền, trang trải nợ nần cho gã. Khi thấy cô ấy quá quyết liệt và muốn dứt khoát tránh xa khỏi một kẻ khốn nạn như thế này. Gã lại dở hết bao nhiêu chiêu trò hèn hạ, nhằm làm cô thay đổi quyết định. Nhưng càng làm thế gã lại chỉ càng thêm bộc lộ cái bản chất súc vật của mình cho mọi người xung quanh hiểu rõ hơn mà thôi ! Để đến giờ đây, Linh Thần không những chỉ ghét bỏ mà còn căm phẫn kẻ đê tiện này vô cùng. Cô vẫn thường tự trách mình như đã ăn phải bùa mê, thuốc lú gì của gã, để đến bây giờ khi cô đã nhận ra được bản chất súc vật của Hữu Khương, thì đã có chút muộn màng mất rồi ! Nhưng cô nhận ra được sự thật đắng cay này, còn hơn là đắm chìm trong vực thẳm của khổ đau, biết đến khi nào cô mới tìm thấy nơi hạnh phúc đích thực dành cho mình và hai con của cô đây ?

Nghe xong toàn bộ câu chuyện của Linh Thần kể trong tiếng khóc nghẹn lên từng cơn. Đứng dưới cơn mưa ngâu, tí tách, kéo theo cái buốt giá như đang thấm dần qua từng lớp áo khoác trên người, len lỏi tới tận da thịt, nhưng Minh Đan dường như vẫn không thể kiềm chế được sự tức giận, đang nhen nhóm đến tột đỉnh và chỉ cần một ngòi nổ nho nhỏ, thì cơn tức giận này sẽ bùng nổ, như một ngọn núi lửa đang tuôn trào dung nham, nóng bỏng để nhấn chết chìm kẻ khốn nạn đó ngay lập tức.

Buổi tối hôm đó tại khu Đô Thị Xa La, trong một toà biệt thự cũ kỹ được xây dựng từ ba toà nhà riêng biệt, nhưng được thiết kế liên thông với nhau, tạo thành một khối kiến trúc tổng thể. Nhưng nay màu sơn đã úa màu theo thời gian, tường gạch bị rong rêu bám đầy cùng năm tháng. Vô hình chung tạo lên một vẻ hoài cổ, cùng chút cảm giác ma mị, u uất với bất cứ người đi đường nào vô tình đi ngang qua ngôi biệt thự đó. Tại dãy nhà bên trái của ngôi biệt thự, trên ban công tầng hai của ngôi nhà, thấp thoáng hình bóng của một thanh niên đang đứng dựa vào một bên cửa, điếu thuốc ba số Anh quen thuộc, liên tục được đưa lên, hạ xuống nhịp nhàng, không thôi. Cùng với đó là từng làn khói hờ hững bay lên nhẹ nhàng, rồi hoà tan vào không gian buốt giá giữa đêm Đông cô liêu như chưa từng tồn tại. Hướng ánh mắt về một nơi xa xăm, vô định nào đó. Trong tâm trí của hắn vẫn còn xót xa, thương cảm cho số phận của Linh Thần. Hắn đang ngổn ngang với biết bao suy nghĩ chồng chất lên nhau, nhằm tìm cách để có thể giúp đỡ cho cô ấy thoát khỏi tình cảnh éo le, đắng cay hiện tại. Đêm nay, dưới bầu trời sương đêm mờ tối, hắn biết cô đang dần thoát ra được sự lạc lối. Nhưng mai kia cô biết đi về đâu, cuối trời mưa nhẹ rơi, cô gái hồng nhan bạc phận. Đường đời gian ải, khó khăn, vất vả, lận đận, thanh xuân cũng đã trôi xa. Cuộc đời một mình cô vẫn ôm giữ mối hận, hận đời, hận tình... Trước cuộc đời bạc bẽo, sao nhiều gian khổ, hiểm nguy đã khiến cô xơ xác và cay đắng vương theo. Liệu còn gì đâu khi thân xác bạc màu bay theo năm tháng, chỉ còn một thoáng dư âm như bông hoa tàn phai, úa màu. Tình yêu đã là quá khứ bẽ bàng, liệu còn một lối đi nào cho cô đi tới thiên đàng...

Vẫn đang chìm đắm trong dòng suy tư nặng trĩu tận nơi cõi lòng, nên Minh Đan không hề phát hiện ra có một cặp mắt trắng dã, không tròng, chứa đựng biết bao nhiêu sự thù hận đang nhìn chằm chằm vào hắn. Ánh mắt kỳ dị ấy, xuất phát từ một thân ảnh trong trang phục màu đỏ, ẩn hiện trong căn phòng đối diện với căn phòng có cái ban công mà Minh Đan đang đứng lơ đễnh ngước nhìn nơi xa xăm mà hắn không biết rằng chính bản thân hắn sẽ phải đối diện với hiểm nguy tột độ, đe doạ nghiêm trọng đến sinh mạng của hắn...

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.