Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Góc Đường Vắng Lặng

Tiểu thuyết gốc · 2032 chữ

Sau mùa thi cử, lúc này cả 4 thằng bao gồm Minh Đan, Long Đĩ, Minh Phái, Nguyên Hàn Xẻng ( biệt danh của nó vậy vì nó bị cuồng Big Bang một cách bệnh hoạn theo con mắt của 3 đứa còn lại ) quyết định làm một bữa nhậu cho thoải mái vì đã thi cử xong rồi. Tối hôm ấy là một tối cuối tuần vào đầu tháng 11 năm 2011, hắn thì đang chuẩn bị mồi nhậu, cơ bản ko phải là hắn siêng năng ji cho cam mà cơ bản là ba thằng còn lại phần vì lười và phần vì bọn nó nấu ăn cũng chẳng ra cái Thể Loan gì cho nên trách nhiệm bếp núc đổ hết lên đầu hắn. Thời điểm lúc ấy hắn cũng mới chỉ tập tành học nấu món này món kia chứ chưa rành về nấu ăn cho đúng kiểu như bây giờ, đúng là cái ji cũng vậy, phải trải qua quá trình rèn luyện mới trở nên thành thục được, kể cả là nấu ăn lẫn kiến thức tâm linh cũng thế. Gần 9h tối, Long Đĩ mới đi làm thêm về tới nhà. Hắn vẫn đang lọ mọ dưới bếp, Minh Phái liền kêu Nguyên cùng đi mua chai rượu về tối mấy thằng uống. Khổ ở nỗi quán rượu duy nhất gần nhà bọn nó là ở ngay cái gã tư gần nhà ga xe lửa cho nên nếu muốn đến đấy mua rượu thì bọn nó phải đi ngang qua chỗ đã xảy ra tai nạn ấy. Mà đường phía trong đấy thì khá là tối và vắng lặng. Lúc đấy thì bọn nó chưa có xe. Nên đành chấp nhận cảnh đi bộ cỡ tầm 10,15p để đi đến được quán rượu đấy.

Sau khi hai thằng bạn đi ra khỏi nhà mua rượu thì hắn ở nhà bày biện lên đồ ăn các thứ tươm tất, Long Đĩ thì đang tắm xong rồi cũng ra ngồi đợi hai thanh niên kia quay về. Hai thằng ở nhà đang há mồm đợi hai thằng đi mua rượu về thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng chạy từ ngoài xa vọng lại, biết ngay là hai thằng kia đã về nhưng sao bọn nó lại chạy vội vã thế nhỉ. Hắn ra mở cửa và lên tiếng trách móc :

- Tối rồi các cậu ơi, chạy ji mà ồn ào như bị ma đuổi thế. Hàng xóm chúng nó complains giờ.

Hai thanh niên kia như chỉ đợi hắn mở cửa liền phi thẳng vào nhà chạy hồng hộc vào phòng ăn, mặt cắt không còn một miếng máu. Hắn thấy lạ liền đóng cửa, khoá chốt lai. Rồi cũng đi vào phòng ăn xem có chuyện ji xảy ra với hai thằng bạn mình mà hốt hoảng vậy. Đi vào phòng ăn hắn thấy Long Đĩ cũng đang bàng hoàng bất ngờ như mình khi thấy hai thằng bạn đang ngồi phịch xuống đất, thở hồng hộc không thốt lên lời. Trong tay Nguyên còn cầm chai rượu được để trong túi báo run lên bần bật từng hồi. Long Đĩ thấy có vẻ có chuyện ji vừa xảy ra liền đi lại nhẹ nhàng lấy chai rượu trong tay Nguyên Hàn Xẻng ra để sang chỗ khác còn hắn thì đi lấy hai ly nước lạnh cho hai thằng bạn lấy lại bình tĩnh. Hai thằng kia nhận lấy ly nước từ tay hắn thì nốc một phát hết sạch sau đó mới thở hắt ra. Minh Phái gan lỳ hơn lúc này mới thổn thển :

- Mẹ ơi, lúc nãy bị nhát các ông ạh, sợ vãi cả ra ý.

Hắn với Long Đĩ im lặng không nói ji để im cho Minh lấy lại bình tĩnh để kể tiếp.

- Lúc nãy vừa băng qua trạm xe lửa để sang bên kia đường mua rượu, thì vừa mới sang tới đường bên kia thôi thì cả bạn lẫn con lợn Nguyên thấy lấp ló ở xa xa có bóng dáng một ai đó đang đi ngược chiều về, hình như còn đang mặc uniform của bọn high school nữa cơ. Lúc đấy bạn cũng đéo nghĩ là cái ji đâu vì nghĩ là bọn trẻ con đi học xong đi chơi giờ này mới về là chuyện thường ở thôn rồi. Nhưng cứ càng đi lại gần mà khoảng cách với cái bóng ấy cứ như vậy mặc dù đang đi ngược chiều nhau. Rồi bỗng đột nhiên có tiếng tàu ing ỏi báo hiệu từ đằng sau chạy lại hai thằng đều quay đầu lại nhìn lúc quay lại để đi tiếp thì lại chẳng thấy cái bóng đối diện đang đi ngược chiều đâu nữa cả. Lúc này có tý hoảng rồi nhưng đến tiệm mua rượu rồi tạt vào mua nhanh rồi đi ra. Lúc hai thằng đang đi nhanh lại chỗ trạm xe lửa để băng qua bên kia về nhà thì...

Minh hết hơi lấy nước uống tiếp, nãy giờ ngồi bần thần, run rẩy thì giờ Nguyên Hàn Xẻng mới thì thào, thỏ thẻ cất tiếng, vẫn là cái giọng Huế Đĩ Thoã của nó :

- Lúc bọn tau mua rượu xong ra, tính đi nhanh về rồi nhưng lúc đấy tau thấy lạnh lạnh ở lưng liền liếc nhìn ra sau thì thấy bóng một bà cụ tay chống gậy mà đi như bay về phía sau lưng bọn tau nớ. Tau mới bảo Minh chạy lẹ.

- Minh lại tiếp " lúc thằng Nguyên kháy bạn, bạn quay lại liếc thì đúng là có một bóng người phụ nữ luống tuổi đang dí đằng xa xa ở ngay mà cái chỗ hôm trước xảy ra tai nạn ý, lúc đấy thì không cần phải suy nghĩ cái ji nữa vắt chân lên cổ mà té vội còn kịp thôi...

Sau khi nghe hai thằng bạn sợ hãi kể xong câu truyện thì cả bốn đứa chìm vào im lặng hồi lâu rồi bắt đầu khui chai rượu ra uống để lấy lại tinh thần, cũng như muốn say để quên đi những việc đã xảy ra...

Nhưng chuyện nào chỉ đơn giản có như thế. Sau đấy khoảng hai, ba ngày thì Hà một đứa em gái trong tổ đội chơi chung với nhau vì thường các du học sinh sẽ chơi với nhau thành những tổ đội nhờ quen biết từ trước, bạn cùng học hay cùng nhà chứ ít khi nào tham gia các đoàn nhóm hội sinh viên của các trường lập ra hay hội sinh viên của Mel Buồn. Nhóm nào chơi với nhóm đấy thôi, tổ đội nào lo tổ đội ấy, còn có tham gia các hoạt động đoàn thể kể trên cũng chỉ xã giao qua loa chứ ko chơi sâu được.

Về lại với câu chuyện Hà một cô bé nhỏ tuổi nhất trong nhóm của hắn chơi chung vào thời điểm đó. Nhà lại ở ngay phía bên kia của trạm xe lửa, tức là phải băng qua trạm xe lửa đi thêm một đoạn nữa mới đến nhà của con bé. Hà hôm đấy sang nhà bọn hắn chơi như mọi khi, lúc ấy cũng có cả vợ chồng người bạn của nhóm ở vùng khác cũng chạy qua chơi. Lúc cả đội đang ngồi nhậu và buột miệng kể lại cái chuyện vừa xảy ra hôm rồi. Con bé Hà chợt sửng sốt mà cũng buột miệng ra kể những chuyện mà con bé được nghe lại từ những đám bạn ở trường cấp 3 của con bé.

Theo như lời thuật lại của con bé thì cái đoạn đấy xảy ra tai nạn đấy cũng đã có nhiều người yếu bóng vía đi ngang qua đó buổi tối và cũng lờ mờ thấy những điều kỳ dị rồi. Có lần có một đám nữ sinh học xong lên trung tâm đi chơi với nhau mãi đến tầm gần 9h bọn nhỏ mới về tới trạm xe lửa đấy. Khi bọn nhỏ vừa xuống đến trạm xe lửa và đi bộ cùng nhau về nhà thì bỗng nhiên có một đứa trong đám nữ sinh đấy rùng mình một cái rồi tự nhiên mồm ú ớ tay chỉ chỏ về phía trước nhưng nói ko thành tiếng. Đám còn lại nhìn theo hướng con bé này chỉ nhưng cũng chẳng có thấy ji cả, theo cảm giác cũng có tý rùng rợn rồi liền kéo con bạn còn đang đứng đờ người ra ở đấy chạy vội về hướng ngược lại, khổ thân con bé kia bị đám bạn kéo lôi xềnh xệch đi, về đến nhà nó thì nó bật khóc nức nở chạy vào trong phòng. Mấy đứa kia cứ cũng lủi thủi ra về mang trong mình một cảm giác bất an tột độ và cũng lo lắng cho đứa bạn mình. Con bé đấy vì hoảng sợ cũng nghỉ học tận hai hôm liền, mãi đến hôm thứ ba khi đi học lại nó mới kể lại với đám bạn nó rằng tự nhiên đang đi bộ về vui vẻ với chúng bạn đột nhiên nó thấy xa xa có một bóng của một người phụ nữ có tuổi rồi, da mặt nhăn nheo, nhìn vô cùng đáng sợ, tay chống gậy đứng sát bên đường ray nhìn về phía bọn nó và tay đưa lên vẫy vẫy rất chầm chậm mà ám ảnh. Lúc đấy tay chân con bé rụng rời rồi, ú ớ không thành tiếng, may mắn là có bè lũ đi cùng nên con bé dc đám bạn kéo về nhà nên mới thoát khỏi hiểm cảnh. Rồi kể từ đó bọn nhỏ thường rì rầm bán tán kháo với nhau rằng, buổi tối thì đừng bao giờ đi bộ ngang qua chỗ đó nữa không ai mà xui xẻo lại thấy những điều kỳ lạ xảy ra thì có trời mới biết được còn phần hồn nào về dc tới nhà không. Còn rất nhiều chuyện vụn vặt nữa xảy ra ở đấy để đến nỗi mà chính quyền địa phương quyết định di dời trạm xe lửa đấy nằm ở ngay ngã ba nhìn thẳng vào sang một địa điểm khác ở ngã tư cách đấy khoảng 100m để tránh những tai nạn thương tâm xảy ra suốt một thời gian dài trong quá khứ. Đúng là ông bà ta đã luận ra Phong Thuỷ Thế Đất rất đúng để ngày nay Phong Thuỷ được xem như là một bộ môn nghiên cứu Khoa Học Phương Đông. Theo lý thuyết đại chúng ở trên những sách vở, tư liệu trên mạng thì những công trình xây dưng nằm ngay ngã 3 luôn luôn bị áp lực từ dòng khí luân lưu ngoài đường hướng thẳng vào công trình, làm cho sinh khí bị tán ra, khó tụ lại trong công trình. Gọi nôm na lại là Dương Khí bị khuếch tán đi và Âm Khí sẽ sinh ra dồi dào , qua đó sẽ phát sinh những sự việc không được may mắn, phát sinh những sự việc linh dị không một ai có thể giải thích nổi...

Sau thời gian ấy thì hắn cùng lũ bạn về nước thăm gia đình trong dịp nghỉ hè hơn 3 tháng trời mới tới kỳ học tiếp theo. Và chính trong chuyến về thăm gia đình lần ấy. Chính hắn cũng đã gặp phải một tai nạn khiến hắn nhớ suốt đời và cũng tìm hiểu ra tại sao hắn lại thường có duyên với những sự kiện linh dị như vậy.

Vì theo Tử Vi Tướng Số, Phong Thuỷ Ngũ Hành, Kinh Dịch Càn Khôn, Bát Quái Tứ Tượng luận ra cung bổn mệnh của hắn có chút đặc biệt sẽ được giải thích rõ ràng sau đấy vào những chương sau với tựa đề là : Kỳ Nghỉ Nghiệt Ngã và Bệnh Viện Tâm Thần Bỏ Hoang Ở Phía Bắc Thành Phố Melbourne nơi đóng thủ phủ của trường đại học La Trobe và các du học sinh La Trobe ở xung quanh khu vực này.

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.