Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yên Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1741 chữ

Trên mảnh đất gia nghiệp của tổ tiên để lại, có bốn gia đình cùng nhau sinh sống, mỗi hộ đều xây cất riêng một căn nhà toạ lạc tại bốn góc của khu đất. Chính giữa có một căn nhà gỗ là nơi để thờ cúng gia tiên, tiền tổ. Nhà của bố mẹ Nhược Anh có lẽ là khang trang và bề thế nhất. Vì hai ông bà mới xây lại căn nhà hai tầng này chưa tới chục năm. Nhưng mỗi khi Nhược Anh về thăm nhà ngoại, chỉ cần bước vào nhà thôi là đã cảm thấy một luồng âm phong lạnh lẽo sộc thẳng vào mặt, len lỏi qua từng chân tơ, kẽ tóc của cô. Mặc dù mẹ của Nhược Anh có thắp nhang cúng kiếng đều đặn, rồi đi xem hết Thầy này Bà nọ, tốn không biết bao nhiêu ngân lượng để làm lễ, hòng hoá giải sự lạnh lẽo, cô liêu trong ngôi nhà. Cũng như đi xin bùa chú dán quanh nhà như kiểu tranh nghệ thuật treo tường ý. Không biết ngoài cái tác dụng làm đẹp, những tấm bùa vàng với chữ đỏ ngoằn nghèo ấy còn tác dụng gì hiệu quả hơn không ? Chứ những âm thanh kỳ lạ bất kể đêm ngày, những bóng trắng ẩn hiện, thập thò, thấp thoáng, lấp ló, lượn lờ trong màn mưa chưa bao giờ thấy có dấu hiệu thuyên giảm cả. Tình hình thế nó mới tình hình chứ lại !

Chuyện Âm Phần thì vậy, gặp riết, thấy mãi rồi cùng quen, đôi khi không thấy đâu lại cảm thấy nhớ, thì thôi sống chung với lũ cũng được. Người ta trêu tý cho vui cửa vui nhà ấy mà. Nhưng còn chuyện Dương Thế mới khiến cho không chỉ ông bà đau đầu mà cả ba gia đình họ hàng, thân tộc kia trên mảnh đất này cũng mệt mỏi, nghĩ suy không kém. Chẳng là mỗi gia đình ở đây đều có từ hai đến ba mặt con. Có những người con trưởng thành, học hành tấn tới, chí thú làm ăn khiến họ nở mày, nở mặt với xóm làng lắm. Đi đâu ra đến ngoài thôn, đầu ngõ, cây đa cổng làng, cũng tự hào khoe với xóm giềng về những người con ngoan ngoãn, ưu tú của mình. Nhưng ôi thôi, đời mà hường như vậy thì còn gì nữa đâu để nói... Khổ nỗi cả bốn gia đình, thì mỗi nhà đều xuất hiện một cậu quý tử Trác Tuyệt, Cực Phẩm lắm. Có nhà còn trúng độc đắc hơn, được cả một cặp sinh đôi luôn cho nó mát. Chẳng là các cậu quý tử, con vàng, con bạc của các gia đình thi nhau đem tiền bạc, vật dụng của nhà mình đem nướng hết vào những tụ điểm ăn chơi ngất người, để chứng tỏ nhà mình cũng lắm tiền như ai. Với phương châm " mình đem đốt hết, đốt tất, đốt sạch sành sanh cho bằng bạn bằng bè, cho anh em nó nể, cho thiên hạ biết mình chất chơi người dơi như lào, đốt hết rồi thì mình đi bốc bát họ, xong rồi đốt tiếp thôi, không có vấn đề gì xảy ra cả ! Còn đến lúc không có tiền trả thì để ông bà già đi vay mượn mà lo, mình vẫn sống vui tươi, phấn khởi thế là thích rồi ! "

Vâng, thật cám cảnh cho các bậc phụ huynh, lão ấu khi có những nhi tử cực phẩm như thế này. Họ phải gồng mình vất vả ngược xuôi, đi gom góp, vay nợ người thân, làng xóm, láng giềng để trả nợ cho con họ khi mà đám chủ nợ khát máu nó lao tới ốp nhà. Cũng chính vì thế mà Nhược Anh có làm bao nhiêu cũng chẳng bao giờ dư dả được đồng bạc nào. Vì cô và chị gái của cô phải giúp đỡ cho bố mẹ mình được đồng nào hay đồng đấy, để trả nợ cho thằng em trai phá gia chi tử của mình. Đã không ít lần Nhược Anh bắt gặp mẹ cô ngồi khóc tấm tức trong bất lực khi không còn một thứ gì để bán mà trả nợ cho người con trai duy nhất của mình nữa. Những lúc ấy cô thương bố mẹ mình nhiều lắm. Từng dòng nước mắt không biết từ lúc nào đã rơi đầy trên gương mặt của người con gái chưa đầy hai lăm cái xuân xanh. Nhưng đã phải gánh chịu biết bao nỗi đắng cay, cơ cực, vất vả vì bao sóng gió cuộc đời chưa bao giờ ngưng quẫy quật vào gia đình và chính bản thân cô. Nếu có ai hỏi cuộc đời Diệp Nhược Anh có bình yên, an lành không ? Thì xin thưa rằng, cái màu hường đấy nó chỉ có trong truyện ngôn lù dành cho sửu nhi mà thôi, còn cuộc đời cô, nó đã Chính Thức Tím từ rất lâu rồi...

Nhược Anh cũng đã từng chia sẻ và quay phim, chụp hình lại mảnh đất mà gia tộc mình đang ở, cho người thanh niên bí ẩn ở đầu dây bên kia, mong hắn có thể giúp đỡ tìm cách hoá giải nghiệp nợ cho gia tộc cô bớt khổ. Hắn quan sát rất kỹ tất cả những tấm hình được chụp từ rất nhiều góc cạnh xung quanh khu đất, nghiên cứu rất chi tiết từng thước phim tư liệu mà cô ấy cất công thu thập và gửi cho hắn tham khảo. Khẽ nhíu mày suy tư hồi lâu, nhấc điện thoại lên...

Nhược Anh đang làm phun xăm thẩm mỹ cho khách. Điện thoại cô để một bên, vì cô không muốn bị phân tâm khi đang tập trung làm việc. Chiếc điện thoại lấp loé, rung động một lúc lâu rồi chìm dần vào im lặng của khoảng không vô định... Chỉ còn để lại một tin nhắn cuối cùng vừa đến với nội dung :

  • Nhà em toạ lạc trên một khu Đất Độc, có thể trên mảnh đất này đã từng là một nghĩa trang từ thời rất xa xưa. Lúc người ta quy hoạch lại, đã bốc không hết những mộ phần cũ đi. Cho đến khi gia tộc em chuyển về mảnh đất này. Có thể do các cụ khi xưa vì điều kiện kinh tế không cho phép, nên không đào móng, đóng cọc sâu xuống mảnh đất này. Nên những gì nằm ở đấy thì nó vẫn cứ mãi ở đấy, vĩnh bất siêu sinh. Không những thế theo anh quan sát gián tiếp từ những tư liệu em gửi, thì có lẽ rằng căn nhà bố em xây mới lên, đã vô tình phạm phải thế Thám Đầu Sát và Tà Thương Sát... Hai trong ba mươi hai Thế Sát của Phong Thuỷ Huyền Không. Điều ấy giải thích tại sao cả bốn gia đình đều có những thành phần phá gia chi tử. Nhưng may mắn vì Phước Phần của gia tiên, tiền tổ nhà em rất lớn. Nên mỗi gia đình vẫn có những người con ăn học thành tài, thành gia lập thất nhưng sẽ chẳng bao giờ khá giả, giàu có được. Bởi vì Âm Khí của mảnh đất quá nặng, cộng thêm việc lơ là thờ tự tổ tiên không đúng quy củ, bài bản. Cho dù Bà Cô Tổ của dòng họ rất lớn, Bà đã truyền thừa cho mẹ của em những khả năng đặc biệt, để có thể đi giúp đời, cứu người. Có thể tự hoá giải Nghiệp Nợ cho chính bản thân mình và gia tộc, qua đó tích luỹ Âm Đức và hồi hướng Công Đức cho các vị Gia Tiên, Tiền Tổ của dòng họ. Nhưng khổ nỗi Nhân Duyên chưa sâu, mẹ em cứ thế vụt mất cơ hội của các vị tổ tiên ban cho, và bây giờ khả năng ấy lại rơi vào trên người của em... Vì mẹ em đã lỡ duyên rồi, cho nên các cụ cũng chỉ đỡ cho được một phần thôi, chứ theo như bây giờ anh thấy thì cả bốn gia đình đã hao tài, tốn của không biết bao nhiêu mà kể rồi nhỉ, để đến mức như nhà em bây giờ, đã không còn một thứ ji cả... Anh chỉ sợ là " Hữu Phước Tán Tài, Vô Phước Tán Mạng ". Một khi Tài đã Tán sạch rồi, thì đến Mạng cũng sẽ rất hung hiểm thôi... Nếu như không hoá giải Thế Sát này sớm thì anh e là để lâu sẽ rất khó vãn hồi...

Ở một nơi nào đó trong thành Gia Định, có một chàng thanh niên đang đứng bên ô cửa sổ, ánh mắt lơ đễnh nhìn về nơi xa xăm vô định, trên tay vẫn còn điếu thuốc ba số năm đang cháy dở, cũng giống như bao nghĩ suy trong tâm tưởng đang chồng chéo lên nhau, liên miên bất tận không hồi kết... Sau khi gọi mãi cho Nhược Anh không được, hắn gửi cho cô ấy một tin nhắn với đầy đủ nội dung mà hắn muốn truyền đạt cho cô ấy hiểu về những tình huống éo le mà Nhược Anh và gia đình mình đang phải đối mặt. Đôi khi sự đấu tranh luôn cần phải có trong cuộc sống. Nếu dòng đời trôi qua thật suôn sẻ, chúng ta sẽ không hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống thật công bằng, không phải vô cớ mà mọi điều xảy đến với mỗi người. Hoá ra nhân sinh như ảo mộng, mộng ảo lại thực tế đến đau lòng, ngoảnh lại hoá tàn tro. Đời người là Phúc thì an nhiên, tự tại lắm. Lỡ đâu gặp phải nhiều nghịch cảnh trong đời như một mắt xích khác lập tức nối liền, tuần hoàn không ngừng, liên miên không dứt, cắt đứt không được mà vương vấn thì đau. Âu cũng là do định nghiệp, chuyển nghiệp vào Lục Đạo Luân Hồi tuân theo những quy luật của Thiên Địa Đại Đạo dựa trên Nhân Quả Tuần Hoàn, Pháp Luân Thường Chuyển cho nên mới hình thành ra Tẫn Mệnh Căn Số...

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.