Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Thể Tương Thông

Tiểu thuyết gốc · 2536 chữ

Đặng Thiên Tư là một cô bé sinh viên năm cuối của trường Đại Học Sư Phạm, Khoa Văn Học. Cô bé có một dáng người nhỏ nhắn, chỉ nặng có 38 ký lô, làn da lúc nào cũng trắng một cách nhợt nhạt, nhìn vô cùng thiếu sinh khí. Được cái Thiên Tư là một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành, rất đam mê đọc sách nhưng lại bị cái bệnh không thể tập trung, rất mê ngủ nên hay lười. Minh Đan đã từng tức điên khi hắn cố gắng truyền thụ những kiến thức cơ bản cho Thiên Tư về Âm Dương Ngũ Hành, Tứ Tượng Bát Quái để có thể tạo một tiền đề vững chắc, cho cô bé có thể học được những môn cao cấp hơn trong Huyền Môn như Tử Vi Đẩu Số, Phong Thuỷ Huyền Không, Phong Thuỷ Bát Quái... Nhưng Thiên Tư cứ học trước lại quên sau, nhiều khi còn không tập trung vào những bài giảng của hắn. Điều này làm cho hắn ngán ngẩm lắm, chỉ có duy nhất một điều hắn nhận thấy được ở cô bé này là khả năng Luận Quẻ Kinh Dịch rất có Tuệ Căn. Như người khác lẽ ra phải cần đến dăm ba năm đến chục năm nghiên cứu chuyên sâu về Kinh Dịch mới có thể hiểu được sự Huyền Diệu trong đó. Nhưng với Thiên Tư thì cô bé như có một Thiên Phú rất cao với bộ môn khoa học tâm linh này, vì cơ bản để hiểu được Kinh Dịch, đòi hỏi người Luận Quẻ phải có sự trải nghiệm sâu sắc về Đạo và Đời, thì mới có thể ứng dụng tốt từng Quẻ Dịch, từng Hào Từ, Hào Động, Soán Từ đến hoàn cảnh của Mệnh Đề được đặt ra. Nhưng với một cô bé còn đang ở tuổi thanh xuân mơn mởn, chưa một mảnh tình vắt vai, chưa có sự va chạm xã hội nhiều, mà lại có thể hiểu được những thứ sâu sắc như vậy, khiến Minh Đan rất bất ngờ, mà qua đó mới chấp nhận truyền đạt kiến thức mà hắn biết cho Thiên Tư.

Thực tế mà nói hắn cũng có thể lờ mờ đoán được tại sao cô bé lại có một khả năng nhất định về tâm linh như vậy. Vì cơ bản một người bình thường nếu muốn học các kiến thức Huyền Môn thì họ phải có Lục Căn Lục Trần đặc biệt nhạy cảm hơn so với những người bình thường khác. Lục Căn bao gồm Nhãn, Nhĩ, Tỷ, Thiệt, Thân, Ý sẽ tương ứng với Lục Trần bao gồm Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc và Pháp. Sau khi một người có Tuệ Căn Học Đạo đã phát triển được hết Lục Căn Lục Trần thì sẽ hình thành ra được Ngũ Uẩn bao gồm Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức. Đại khái thì Thiên Tư là một trường hợp đặc biệt vẫn còn vướng phải Nghiệp Âm do có Tâm Linh Tương Ứng, Sinh Mạng Tương Thông với một người anh trai đã mất của cô bé.

Qua những lời chia sẻ suốt mấy tháng trời của Thiên Tư, hắn phát hiện ra bố của Thiên Tư đã từng là một Thầy Phù Thuỷ có chút đạo hạnh, khá là có tiếng trong một buôn làng trồng cafe xa xôi, hẻo lánh tại vùng đất Di Linh quanh năm sương mù giăng kín lối. Nghe Thiên Tư kể lại thì bố mẹ của em xuất thân từ mảnh đất Thành Nam. Vâng, vẫn là mảnh đất Địa Linh Nhân Kiệt nơi mà Gia Tộc Nhà Trần đã sản sinh ra những nhân vật hiển hách, lưu danh sử vàng muôn đời trong dòng chảy thời gian của quá trình hình thành, xây dựng, mở rộng và giữ nước của Dân Tộc Đại Việt ta. Sau khi thống nhất đất nước vào năm 75 và kết thúc chiến tranh cả hai biên giới chống lại Giặc Phương Bắc cùng Giặc Diệt Chủng man rợ vào năm 79. Thì rất nhiều chính sách khai khẩn của nhà nước ta, khuyến khích dân chúng đi mở mang, khai khoáng những vùng kinh tế mới. Trong đó những người con của mảnh đất Thành Nam đã cùng nhau kéo vào nơi rừng núi hoang vắng để khởi nghiệp, nơi mà vốn dĩ là mảnh đất bản địa của người Dân Tộc Mường và Dân Tộc Cơ Ho. Rồi từ đó những buôn làng mới được hình thành và xây dựng lên, truyền thừa qua biết bao nhiêu thế hệ. Để đến bây giờ, họ là những người con dân của mảnh đất Di Linh ấy, nhưng vẫn chưa bao giờ đánh mất đi bản sắc của mảnh đất Thành Nam nói riêng, và nét văn hoá của Bắc Bộ nói chung.

Nghe kể lại rằng, từ lúc bố của Thiên Tư còn đi bộ đội theo tiếng gọi của Tổ Quốc vào giải phóng Miền Nam, thống nhất Đất Nước. Tại vùng rừng núi Buôn Hồ còn hoang sơ và rậm rạp với biết bao nhiêu chuyện u linh, rùng rợn. Nơi ông đang đóng quân cùng Sư Đoàn của mình, chuẩn bị cho Chiến Dịch Tây Nguyên. Vì một Cơ Duyên đưa đẩy nào đấy, ông đã gặp được một Thầy Mo cao tay ấn với những pháp môn khá kỳ lạ, sống trong nơi thâm sơn, cùng cốc ấy. Vì có lẽ Thầy Mo ấy nhận ra được ông có một khả năng tiềm ẩn dựa trên cốt khí cương trực, mãnh liệt cùng thiện căn của ông mà đã quyết định thu nhận ông làm đệ tử. Truyền cho ông những pháp môn tương đối kỳ lạ, những luật lệ, những pháp tắc cần phải biết khi đã bắt đầu có khả năng Hành Đạo giữa hai cõi Âm Dương. Cho đến tận hiện nay, nghe Thiên Tư thuật lại thì Minh Đan vẫn chưa thể hiểu được là ông bố của cô bé đã tu luyện và hành thuật theo trường hệ thuộc môn phái nào. Mặc dù hắn cũng khá tò mò nhưng có vẻ như Thiên Tư cũng không hề được bố mình chỉ dạy cho những thứ Huyền Thuật đó, mà cô bé chỉ được truyền cho chút kiến thức về Lễ Cúng, sao cho chuẩn bài, không phạm cõi âm, bao gồm các thể loại Cúng từ Cúng Giỗ, Cúng Rằm, Cúng Ma Chay, vân vân và mây mây...

Thiên Tư kể lại thì hắn hiểu được, môn phái của ông tu luyện có tổng cộng 120 Ấn Chú, nhưng ông mới chỉ học được đến 70 Ấn Chú thì đã bị vị Thầy Mo kia bắt xuống núi, không cho học nữa. Trước khi rời khỏi núi rừng Buôn Hồ để về lại quê hương sau những năm giải phóng ấy, thì ông được vị Thầy Mo ấy truyền cho một số quyển sách quý bằng chữ Hán Cổ có ghi chép lại các Kinh Sách, Bí Kíp, Công Pháp Gia Truyền về Huyền Thuật để ông có thể bắt đầu chuỗi ngày Hành Thiện, Tích Đức. Mặc dù, ông buồn lắm vì chưa thể học được hết Đạo Pháp của vị Thầy Mo tu tập nơi rừng thiêng, nước độc ấy. Nhưng với những gì ông đã được học, cũng đã đủ để cho ông Trừ Ma, Đuổi Quỷ, Trấn Trạch, Yểm Phong Thuỷ và Bốc Thuốc cứu người nổi tiếng khắp mảnh đất Di Linh thời những năm 80,90 rồi.Ông còn có một Pháp Môn khiển Âm Binh rất hay, mà không chỉ một vài Âm Binh mà tương đối nhiều vong linh. Những Âm Binh này ông thường gọi là Các Cậu và gửi gắm Các Cậu vào một ngôi chùa gần nhà ông để vừa tiện cho việc ông có thể triệu hồi để giải quyết các công việc Âm Phần một cách nhanh chóng, cũng là để cho Các Cậu được ngày ngày nghe Kinh Phật, có thể sớm được đi vào Lục Đạo Luân Hồi, chuyển sinh nhân thế. Quan trọng hơn, lý do ông không muốn để Các Cậu ở trong nhà vì sợ những thành viên trong gia đình ông sẽ dễ bị tổn hao đến sức khoẻ do ngày ngày phải tiếp xúc quá nhiều với Luồng Âm Khí thì thật có chút không tốt ah. Các Cậu rất là Công Tư Phân Minh, Chánh Tà Rạch Ròi, cho nên mỗi khi ông nhờ Các Cậu làm một việc gì đó thì đều phải trả lễ, cúng kiếng đàng hoàng, không thì sẽ bị Các Cậu quở trách. Thiên Tư hay nói với Minh Đan rằng :

- Các Cậu nhà e khó tính lắm, bố e mỗi lần nhờ vả Các Cậu làm việc, mà chỉ cần quên một món gì đó trong lúc Cúng Hậu Tạ thôi, là Các Cậu về trách mắng ngay.

Vâng, các Pháp Môn khiển Âm Binh, Thần Tướng thì dường như Phái Huyền Môn nào cũng có, mỗi phái một kiểu, một hình thức triệu gọi Vong Linh khác nhau.

Nhưng đại khái là nếu không Cúng Kiếng đàng hoàng thì có thể dẫn tới bị Phản Phệ, người Triệu Hồi sẽ lãnh đủ nếu như bỏ bê, xao nhãng các Pháp Tắc trong lúc Dụng Binh Cõi Âm.

Điều đặc biệt nhất ở Thiên Tư là có Tâm Linh Tương Ứng, Sinh Mạng Tương Thông với người anh cả chẳng may đã bị sơ sảy từ trong bụng mẹ của cô bé. Vâng, người anh cả này Linh Ứng đến mức mà cứ dăm bữa, nửa tháng là lại ốp vào cô em của mình rồi nói chuyện như đang cùng sinh sống với mọi người trong gia đình, chứ không hề có chuyện Âm Dương Cách Trở gì cả. Không những thế, người anh này rất thương gia đình , đặc biệt là bốn đứa em của mình, nên anh ấy bất chấp hết tất cả các Luật Lệ nơi Âm Giới, đang đi tu đạo vẫn thỉnh thoảng trốn về, nói chuyện với các thành viên trong gia đình và chỉ dẫn cho các em của mình biết trước những vận hạn sẽ đến mà tránh nó đi. Đương nhiên, điều đó là đã rất sai trái rồi. Vì Vận Hạn hay Tài Lộc đến với mỗi một con người vào từng giai đoạn khác nhau trong cuộc đời đều đã được Ấn Định bởi Duyên Nợ Nhân Quả Nghiệp từ Tiền Kiếp đến thời điểm hiện tại. Là Phước Lành hay Nghiệp Nợ tới âu cũng là Nhân Quả Tuần Hoàn, Pháp Luân Thường Chuyển. Nhưng vì biết trước được điều không hay mà về báo cho gia đình mình tránh thì đã vi phạm Đại Đạo của Trời Đất, không thuận theo Tự Nhiên. Nên người anh này bị trách phạt, giam hãm, đánh đòn rất nhiều lần nhưng vẫn chứng nào tật nấy, vẫn đi mon men dò la thông tin từ Công Tào để báo trước cho gia đình mình biết mà tránh né. Về Lý thì sai là chắc chắn rồi, nhưng về Tình mà nói thì, Âu cũng là tình cảm gia đình thật đáng quý và sâu sắc cho dù có Hai Thế Giới Một Con Đường.

Nhưng tình trạng đấy chỉ kéo dài cho đến khi cô bé Thiên Tư vào năm nhất đại học và phải chuyển xuống thành Gia Định để theo đuổi học vấn. Thì người anh cả này đã quyết định đi theo một vị thầy rất cao tay ấn ra một Ngôi Đền linh thiêng tại vùng đất Hoa Phương Đỏ xa xôi nơi đất Kinh Bắc. Từ đấy bắt đầu chuỗi ngày chuyên tâm tu học của người anh này, mặc dù thỉnh thoảng vẫn về đúng quy trình, có phép đàng hoàng thì được mười lăm phút, chậm một giây cũng không được. Hoặc anh này chọn cách trốn về thì được lâu hơn, có đôi khi lên được tới tận một tiếng, để thăm bố mẹ và chỉ dạy, hướng dẫn các em sống đúng đắn và cần tránh cái gì trong thời gian tới. Cơ bản vì anh này chỉ có thể ốp vào được người của cô bé Thiên Tư do có sự tương thông về sinh mệnh giữa hai người. Nên anh ấy không thể ốp vào người khác được. Vì thế mà chúng ta mới hiểu được rằng, luật lệ Cõi Âm cũng rất nghiêm ngặt, không phải cứ là Vong thì thích ốp vào người nào là ốp đâu.

Quay trở lại với quá khứ, lần đầu tiên Thiên Tư biết đến sự tồn tại của người anh cả này là vào năm lớp 8. Đang ở nhà cùng mọi người cô bé tự nhiên có cảm giác nôn nao, buồn chán đến khó tả. Kèm theo đó là chút cảm giác mệt mỏi, khoảng thời gian đó chỉ kéo dài khoảng mười phút rồi sau đó cô bé không còn biết cái ji nữa. Có nghĩa là người anh cả đã về rồi. Kể từ đó cứ mỗi lần có cái cảm giác dị thường như vây là biết ông anh của mình sắp vô. Cô bé liền nhanh chóng thông tri cho mọi người biết để quây quần lại, nghe anh nói chuyện về cuộc sống dưới Cõi Âm, cũng như chỉ điểm và định hướng cho các em của mình đi theo con đường Thiện Tuệ.

Chính vì để lộ thiên cơ quá nhiều lần, nhằm giúp gia đình mình tránh được Vận Hạn mà mỗi lần như thế, anh sẽ bị châm kim lên người rất khổ sở, qua đó mà những người trần mắt thịt như chúng ta mới tỏ tường được rằng : Vạn Vật trong Thiên Địa Đại Đạo từ lúc Sinh ra cho đến lúc Mất đi đều đã được Ấn Định sẵn những Cơ Duyên, Thời Vận trong đời. Là Phước Lành hay Nghiệp Nợ cũng đều do Duyên Nợ Nhân Quả Nghiệp của mỗi cá nhân đã được tích tụ từ nhiều Kiếp cho đến thời điểm chúng ta đang sinh sống hiện tại. Nếu vì một lý do nào đó, chúng ta biết được rằng Hạn của mình sắp đến và tránh được nó. Thì người mà đã tiết lộ thiên cơ sẽ phải chịu hình phạt vì đã phá vỡ Luật Tự Nhiên trong trời đất. Tuỳ vào mức độ nghiêm trọng của điều đã được tiết lộ, mà sẽ phải lại hình phạt tương đương. Kể cả cho vị dưới Âm đó đã được lên hàng Âm Thần thì vẫn sẽ phải chịu Luật Pháp Cõi Âm nghiêm ngặt và sẽ phải trả tội vào Tháng Giêng hằng năm.

Những câu chuyện về người anh cả của Thiên Tư thì có vô vàn, nhưng sẽ được tiết lộ vào một phần chuyện riêng về Cõi Âm. Vì Tự Phúc Nguyên sẽ phải dâng lễ, xin anh cho viết về những điều đó, nếu không xin mà cứ viết ra sẽ Phạm vào Luật Cõi Âm thì hậu quả vô lường thay...

Bạn đang đọc Tàn Tro Bay Mất sáng tác bởi nioblade67
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nioblade67
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.