Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên đồi

Tiểu thuyết gốc · 887 chữ

“Thật sự không có tín hiệu!” Cảnh sát An nói sau khi kiểm tra điện thoại của chính mình, một con Ybad 18 extra plus pro.

Thằng nhãi này hóa ra là một phần tử của tầng lớp thượng lưu mục rữa thối nát sát thiên đao! Lúc bình thường, An và Bình trao đổi với nhau bằng bộ đàm hoặc bằng cục gạch chuyên dụng. Do tình huống hiện tại đặc thù nên cảnh sát An mới không tin tà mà kiểm tra toàn bộ các thiết bị liên lạc của mình, mới lộ ra cái đuôi ‘rồng’.

“Chúng ta có thể ngồi chờ ở đây. Hoặc chúng ta có thể cuốc bộ trở về. Hoặc chúng ta có thể lên trên đó kiểm tra một chút, sau đó lại ngồi chờ, và nếu không có ai tới thì chúng ta cuốc bộ trở về.” Cảnh sát Bình chỉ dùng mấy câu đã nói ra toàn bộ các khả năng khả dĩ mà mọi người có thể lựa chọn.

“Mấy tên kia không ai sửa được xe sao?” Cảnh sát An hỏi.

“Cậu đoán?”

Tài xế xe tải đường trường phần lớn đều có một hai tay sửa xe. Nhưng đó là sửa những lỗi vặt như kẹt pit-tông, thủng ống dẫn hay lậm dầu etc. Sửa cái đầu xe bị đâm móp với động cơ xịt khói thì quá khó với bọn họ rồi.

“Không đoán. Chúng ta là cảnh sát, không phải thám tử.” Cảnh sát An ưỡn ngực dõng dạc. Rồi, anh chàng rảo bước lại chỗ mấy tay tài xế.

Không ai sửa được xe.

Cũng không ai có sóng.

“Từ đây vào tới trung tâm thành phố còn khoảng hơn mười cây số. Đoạn đường này thường ngày cũng ít xe cộ qua lại. Chúng ta coi như bị lạc trên ‘hoang đảo’ rồi.” Tài xế xe tải nhỏ than thở.

Trần Thế Vũ tinh ý nhận thấy không ai nói gì về nguyên nhân tại sao mọi người đều chọn đi đường vòng hoang vắng. Nếu không ai nói, vậy Trần Thế Vũ không hỏi. Hắn cũng không phải là tiểu bảo tò mò.

“Đều là người nhà nên tôi không làm khó cậu. Xe của tôi có bảo hiểm, cậu chỉ cần phải trả thêm phụ phí phát sinh là được.” Tài xế xe tải nhỏ nói.

“Trả cái đầu ông. Tôi chẳng làm gì sai cả. Cần thì ra tòa.” Tài xế xe tải lớn tuy trẻ tuổi và nhỏ con hơn nhưng cũng là kẻ lăn lộn trải đời từ nhỏ, nghe vậy cãi lại ngay lập tức.

Tài xế xe tải nhỏ nghe tới mấy chữ ra tòa thì, không biết có phải là ảo giác hay không nhưng Trần Thế Vũ nghĩ là ông ta thoáng rụt cổ lại một cái.

“Đừng có khùng. Ra tòa thì sẽ tốn thêm một đống tiền án phí. So với số tiền cậu nợ tôi thì còn sẽ lớn hơn nhiều.”

“Tôi không có nợ tiền gì ông cả!”

Đám tài xế lại cự nự. Cảnh sát Bình đứng một bên xem thời cơ thích hợp liền chen ngang: “Chúng tôi chuẩn bị đi lên trên xem một chút. Có thể sẽ chẳng phải là lỗi của người nào trong chúng ta cả.”

“Ý cậu là…,” tài xế xe tải nhỏ nháy nháy mắt. “Nhưng tôi không thể đi cùng cậu, chúng tôi có những hàng rất quan trọng ở trên xe mà không thể có mất mát gì.”

Những hàng rất quan trọng tới nỗi mấy người không dám mở cửa ra xem một cái, Trần Thế Vũ âm thầm bĩu môi.

“Bọn này cũng chở những hàng rất quan trọng và hi vọng sẽ không mất mát gì.” Cảnh sát An nghiêm túc nói, nhưng khóe miệng động đậy đã bán đứng anh ta. “Mấy ông tốt hơn là không nhân cơ hội chúng tôi đi khỏi mà làm khó dễ tài xế của chúng tôi.”

Tài xế xe tải nhỏ nghe những lời này thì đột nhiên nhìn về hướng xe tải lớn ra chiều nghĩ ngợi. Rồi ông ta lại nhìn đám Trần Thế Vũ, lúc này đã cởi đồ giữ ấm và đồ bảo hộ, trên người chỉ còn mặc mỗi thường phục: “Tôi sẽ không làm khó dễ cậu ta.”

Sự chuyển biến thái độ đột ngột thì khiến ngay cả kẻ tay mơ như Trần Thế Vũ cũng bắt đầu hoài nghi lên, càng đừng nói tới hai cảnh sát. Tuy vậy, ngay cả cảnh sát Bình cũng không có làm ra hành động gì kiểu, tôi muốn khám xe.

Dù sao cũng không có lệnh khám là được.

“Chúng ta có đèn pin không?” Trần Thế Vũ hỏi.

“Có.” Cảnh sát An nói, sờ cái baton đầu bịt su của mình, vặn đuôi gậy một cái và ánh sát lóe lên.

Hai cảnh sát, một trước một sau, Trần Thế Vũ đi ở giữa. Cả ba men theo ‘lối mòn’ vẽ ra bởi tảng đá lớn mà đi ngược trở lại lên trên đồi.

Đi đi, Trần Thế Vũ chợt nghĩ thầm, nếu lại có một hòn đá khác lăn xuống, nó sẽ lăn trùng lên con đường đã có sẵn hay là sẽ lăn thành một lối đi mới?

Bạn đang đọc Tận Thế Biến Thân sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.