Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ẩn náu tại thị trấn nhỏ (2)

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Cho đến tối hôm đó, hắn bị Đỗ Học Binh và Tiếu Dụ Quân ép uống rượu say mèm. Đến sáng hôm sau tỉnh dậy, Tiêu Lương bàng hoàng phát hiện ra Hà Hồng mặc chiếc váy ngủ mỏng manh, nằm đè lên người mình.

Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Tiêu Lương đều nhớ rõ ràng hắn và Hà Hồng đã từng tiếp xúc thân mật.

Mà bất kể là ở kiếp trước hay lần trọng sinh trở lại năm 1994 này, Hà Hồng đến đồn công an lại không hề nhắc đến chi tiết mấu chốt này mà chỉ kể lại việc hắn tỉnh rượu liền giở trò đồi bại, xé rách quần áo của cô nhưng chưa kịp làm gì cả.

Kiếp trước, khi vụ án được chuyển đến viện kiểm sát, Hà Hồng không xuất hiện để đối chất, lời khai cũng có nhiều điểm mâu thuẫn, đây là một trong những nguyên nhân quan trọng giúp Tiêu Lương được phán vô tội.

Lúc đó, Tiêu Lương cho rằng nguyên nhân khiến Hà Hồng che giấu tình tiết quan trọng này là để bảo vệ thanh danh của bản thân ở trấn Vân Xã sau này.

Ở vùng thôn quê hẻo lánh vào năm 1994, việc một người phụ nữ trẻ đẹp bị người khác cưỡng hiếp và việc tự nguyện “mây mưa” với người khác là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Trọng sinh trở lại năm 1994, nhìn bóng dáng mảnh mai của Hà Hồng, trong lòng Tiêu Lương dâng lên một cảm giác khó tả.

Kiếp trước, khi Tiêu Lương cố tình tiếp cận Lâm Hi, cô bé đã là sinh viên năm nhất trường Đại học Kinh tế Tài chính của tỉnh. Không ngờ lúc này, Lâm Hi mới chỉ là cô bé 12 tuổi chưa cả dậy thì, vóc dáng cao gầy giống hệt mẹ.

Mẹ của Hà Hồng khập khiễng bước ra từ trong nhà, bật bóng đèn hành lang, ánh sáng le lói hắt ra sân.

Tiêu Lương nhìn gương mặt thanh tú trắng nõn như tuyết của Lâm Hi, ngoại trừ vẻ non nớt của một đứa trẻ thì gần như chẳng khác gì so với bảy, tám năm sau.

Thế nhưng vì cơ thể cô bé phát triển vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa nên mới hấp dẫn ánh mắt đánh giá, dò xét của những người xung quanh.

Tiêu Lương biết rõ quan hệ vợ chồng giữa Hà Hồng và Lâm Học Đồng rất lạnh nhạt. Lâm Học Đồng quanh năm suốt tháng làm ăn xa, không hề quan tâm đến lời đồn liên quan đến Hà Hồng. Vậy mà năm năm sau, gã đột nhiên xuống tay chém Tiếu Dụ Quân trọng thương.

Lúc đó có tin đồn Lâm Học Đồng ra tay không phải vì ghen tuông mà là vì Tiếu Dụ Quân có ý đồ với Lâm Hi - con gái riêng của vợ.

Tiêu Lương sờ cằm suy đoán việc Hà Hồng không ngại vất vả đưa con gái về nhà mẹ đẻ mỗi ngày dạo gần đây, có lẽ lời đồn Tiếu Dụ Quân có ý đồ xấu với Lâm Hi đã xuất hiện sớm hơn rồi.

Hắn đứng dậy, mua một gói thuốc lá và một hộp diêm ở quán tạp hóa, sau đó rẽ vào con hẻm nhỏ bên cạnh, lấy ra ba que diêm rồi cất hộp diêm còn lại vào túi.

Mặc dù vào năm 1994, thị trấn Túc Thành đã có đèn đường nhưng ánh sáng hắt ra từ những bóng đèn sợi đốt treo lủng lẳng trên cột điện xi măng rất yếu, hơn nữa còn bị tán cây che khuất nên chỉ đủ soi sáng một vùng nhỏ.

Tiêu Lương nấp trong bóng tối, lặng lẽ quan sát căn nhà đối diện.

Hà Hồng ở nhà mẹ đẻ ăn cơm xong, đến tám giờ tối, Hà Hồng dắt xe máy ra khỏi sân, mẹ cô khập khiễng ra tận nơi giúp con gái nhấc xe vượt qua bậc thềm.

Cha Hà Hồng chết trẻ vì bệnh tật, mẹ Hà Hồng vẫn yên tâm để con gái một mình chạy xe máy từ Túc Thành về Vân Xã, có thể thấy bà ta hoàn toàn không biết chuyện xảy ra hai ngày qua.

Trong khoảng sân sáng đèn, cách một hàng rào sắt, hắn thấy Lâm Hi đang nhảy dây rất vui vẻ.

Người ta thường ví von “như nai con chạy loạn” để hình dung nội tâm thấp thỏm bất an nhưng cô bé này nhảy dây đúng nghĩa là một chú nai con chạy loạn, không mảy may lo lắng gì.

Sau khi Hà Hồng đi, mẹ cô khập khiễng đóng cửa, dọn một băng ghế nhỏ ra ngoài sân, giúp cháu gái đếm số vòng nhảy được.

"Cháu chào thím, sao chỉ có Tiểu Hi chơi nhảy dây vậy ạ?" Tiêu Lương vừa đi ngang qua cổng, vừa cất tiếng chào hỏi mẹ Hà Hồng, liếc mắt dò xét vào trong sân, hỏi: "Chị Hà Hồng không có nhà ạ?"

"..."

Mẹ Hà Hồng là người chất phác, ít nói. Bà ta đánh giá Tiêu Lương vài lần nhưng vẫn không nhận ra hắn là ai.

Chính giọng điệu tự nhiên của Tiêu Lương đã đánh phủ đầu khiến bà ta cũng không tiện mở miệng hỏi han lai lịch chàng trai trẻ trước mắt nên chỉ ậm ừ đáp:

"Hà Hồng nó có việc lên Vân Xã rồi."

"Muộn thế này rồi mà chị ấy còn lên Vân Xã sao? Nghe nói hiệu quả kinh doanh của nhà máy nước trái cây Nam Đình hai năm nay không được tốt lắm, xem ra là thật rồi…"

Tiêu Lương vừa nói vừa lấy bao Hồng Mai mới mua ra, rút một điếu châm lửa ngay cửa sân. Nhìn thấy ánh mắt Lâm Hi nhìn chằm chằm về phía mình, toát lên vẻ cảnh giác hiếm thấy ở một đứa trẻ, đó là sự bài xích với người lạ.

Tiêu Lương mỉm cười nói với cô bé: "Mẹ cháu hay kể chuyện cháu tập nhảy dây cũng gần một năm rồi mà một phút vẫn chưa nhảy được bốn mươi cái. Thế này kiểm tra thể dục cuối kỳ lại không đạt tiêu chuẩn rồi!"

Bạn đang đọc Tân Quan Lộ Thương Đồ (Dịch) của Canh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.