Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua (3)

Tiểu thuyết gốc · 3394 chữ

Thái Thiên Bảo uể oải nằm trên thân xác con Đại Xà, sau khi bộ giáp vỡ vụn toàn bộ, cậu khoác lên người một bộ giáp nhẹ, cậu có khá nhiều set đồ, nhưng trong tất cả cậu vẫn ưng ý set Hiệp Sĩ đó, vì chỉ số nó buff quá toàn diện, còn những set riêng thì chỉ thiên về một hoặc hai chỉ số cơ bản, lúc này cậu đang khoác trên người set Kiếm Sĩ Du Mục, với set đồ này cậu sẽ được tăng chỉ số Khéo Léo và chỉ số Sức Mạnh thêm 1500, nhưng bù lại set Áo Choàng Du Mục giúp cậu tăng thêm 500 Sinh Lực, lèm theo đó là kĩ năng Khiên Thất Truyền.

Cậu vẽ vời trên không trung, ô tròn thứ 4 là một tệp khá rộng rãi, bên trong có /Luyện Khí/ /Chế Thuốc/ /Nấu Ăn/ /Bảo Dưỡng/, trong /Hành Trang/ của cậu có khá nhiều nguyên liệu hiếm, lúc này cậu đang định chế tạo thêm một chiếc vòng tay tăng Thể Lực nó sẽ khá giúp ích cho cậu sau này hơn.

- Mất tận 1 ngày lận á? Chết tiệc mình không có kĩ năng bổ trợ rèn đúc...

Nước Mắt Nữ Thần cung cấp khả năng hồi phục Ma Lực cho cậu, còn Dây Chuyền Hiệp Sĩ tăng tận 850 Ma Lực nên cậu không muốn bỏ rơi nó chút nào, sức bền của cậu bị tụt không phanh nhưng hiện tại cậu cũng không cần thiết phải tăng cấp nó ngay, dị năng của cậu là Thao Túng Trọng Lực nên cậu có thể giảm thiểu trọng lực của cậu đi.

- Có lẽ mình nên chế tạo thêm 1 chiếc nhẫn gia tăng sức bền...

Sau khi xem một vòng các nguyên liệu cậu đang có, không có nguyên liệu nào có thể chế tạo được chiếc nhẫn Sức Bền cả, cậu đành ngậm ngùi trở lại bản trạng thái.

- 350 điểm à lại chia đều ra thôi.

Cậu khẽ chọn chia đệ 85 điểm cho 4 chỉ số, còn lại 10 điểm cậu nâng vào Ma Lực.

- Giờ làm gì với con rắn này đây, khốn nạn thật mình không có kĩ năng phân giải...

Lúc này sự thiếu hụt kĩ năng làm cậu khó chịu, những chức nghiệp sẽ có những kĩ năng thông thạo riêng của họ, còn cậu như một tấm khiên thịt mạnh mẽ thôi, ngoài ra kĩ năng sinh tồn của cậu tệ đến mức khiến người khác phải đau đầu.

/Tên : Thái Thiên Bảo

Trạng Thái : Kiệt Sức

Tuổi : 19

Cấp : 33

Điểm Tự Do : 0

Thể Lực : 1877 (+500)

Ma Lực : 1310 (+850)

Sức Mạnh : 4877 (+3500)

Sức Bền : 1377

Khéo Léo : 2877 (+1500)

Dị Năng : Thao Túng Trọng Lực (chi tiết↓)

Kĩ Năng : (hiển thị ↓)/

Nhìn vào bản chỉ số cậu cũng được an ủi phần nào, sau vụ này cậu phải đi nâng hạng của mình lên mới được, nhưng điều làm cậu suy nghĩ nhiều hơn chính là liệu con Đại Xà này là boss của mê cung ư? Nó mạnh một cách điên dại, vì khi cậu gặp phải con Đại Xà này không có thông báo tấn công boss nào hiện lên cả, nếu như đây là quái thường vậy đám đồng đội của cậu xem như no rồi.

Cầm lấy thanh Cự Kiếm cậu nhớ lại xem Mã Đạt đã làm như thế nào, cách cậu ta phân giải và chia từng bộ phận con quái ra thế nào, động tác vụn về cậu chẻ con Đại Xà ra thành nhiều khúc lớn, kích thước này cũng quá lớn rồi, sau khi chia ra thành hơn 23 khúc cậu đem xác nó thu vào trong /Hành Trang/ những ô đang trống bỗng nhiên bị 24 ô lấp đầy, /Hành Trang/ có chút chật chội.

Cậu đang thu dọn những cột sáng xung quanh, để chuẩn bị tiến về phía sa mạc, mặc dù không biết nó nằm ở đâu nhưng cứ đi rồi sẽ tới thôi, khi vòm sáng biến mất, lúc này bỗng dưng cậu cảm thấy lạnh sống lưng, cậu có cảm giác tử thần ngay ở phía sau, một âm thanh dịu dàng như chuông bạc nhưng lại có cảm giác lạnh lùng vang lên.

- Ngươi là ai?.

Cậu nghe thấy thứ ngôn ngữ kì lạ này,nhiều chữ cũng không nhiều ít chữ cũng không ít, cũng may là hệ thống có khả năng dựa theo cảm xúc và lời nói đồng bộ ra loại ngôn ngữ, mặc dù vào tai cậu nghe hơi thiếu ý nghĩa nhưng cậu cũng hiểu được lời cô nàng muốn nói, cảm giác tử vong vẫn cận kề cậu lúc này đưa 2 cánh tay lên trời ra vẻ đầu hàng, nếu có lá cờ trắng chắc cậu đã vẫy nó một cách nhiệt tình.

- Đầu hàng đầu hàng tôi chưa làm gì ai mà.

- Câm mồm, con Cự Huyền Xà đâu? Còn có tên ma đầu mặc trọng giáp đâu?.

Thái Thiên Bảo cảm thấy phụ nữ đúng là không nói lí lẽ, không biết câu hỏi này hỏi cậu hay hỏi ai khác nhưng mà cô ta vừa bảo cậu câm mồm, thế thì ai trả lời đây?.

Cậu không phải là người có miệng lưỡi lắm, thông thường khi những cô gái trong tổ đội nổi điên cậu chỉ co rúm ở một góc mà gặm hamburger thôi, đúng vậy cậu hèn vô cùng.

- Tiểu sư thúc hắn là kẻ đã lập kết giới, có lẽ hắn chính là tên ma đầu đó...

Tiếng đáp xuống đất ngày càng gần, âm thanh bước chân vang lên đều đều, sau đó bổng sượt qua người cậu, Thái Thiên Bảo lần đầu tiên trong đời bắt gặp cảnh tượng nhau vậy, nàng thực sự quá đỗi xinh đẹp, gương mặt đầy sát ý kia cũng mang lại cảm giác xuân vui hoa nở, nàng thấp hơn cậu 1 cái đầu nên khi lướt qua mái tóc nàng tung bay trong gió, tỏa ra một mùi hương mê người, chỉ là trang phục nàng đang mặc làm cậu nhớ đến những bức hình trang phục truyền thống của một quốc gia nào đó, cậu nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ này.

Nhưng lúc này cậu lại suy nghĩ, mặc trang phục như vậy, chiến đấu được sao? Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu cậu, nhận thấy ánh mắt mê man, nữ tử khẽ đánh giá cậu, mái tóc ngắn kì lạ, thêm nữa bộ trang phục trên người cũng kì lạ nốt, gương mặt cũng dễ nhìn, có đôi mắt xếch lên và những chiếc khuyên tai làm cậu trông như những tên bất hảo.

Bỗng tay cô gái khẽ động, 1 sợi vải lụa từ trên tay nàng quấn lấy cậu, chẳng mấy chốc cậu bị bó lại như một con nhộng, lúc này vẻ mặt mê man đã chuyển sang dận dữ, vẫy khẽ giãy đành đạch mồm gào lên nhưng không thể phá được sợi dây vải này, bỗng thêm 1 sợi quấn lấy mồm của cậu, làm cậu càng thêm bất mãn.

- Nhìn cũng không phải ma đạo, không có khí tức của ma đạo....

- Tiểu sư thúc, chuyện này giải quyết thế nào đây?.

Nam Cung Chung Thành tiến lên phía trước nhìn về phía Thiên Bảo, ánh mắt đã ẩn ẩn sương hàn lạnh lẽo, tựa như chỉ cần một câu nói cậu liền sẽ chết ngay tại chỗ, cô nàng khẽ suy nghĩ sau đó nói.

- Các ngươi ở lại kiểm tra chỗ này, có gì thì thông báo lên, ta sẽ mang tên này về tông môn để điều tra thêm...

- Vậy thì tiểu sư thúc cẩn thận, không biết hắn còn mưu kế gì nữa không...

- Được rồi, được rồi, ở đây giao lại cho ngươi đấy...

Sau khi dặn dò vô số thứ, lúc này nàng khẽ dùng pháp lực nâng con nhộng đang bất mãn kia lên, nhưng không mảy may nhúc nhích, cậu lúc này đã cho cơ thể cậu gia tăng 1000 kg không ai lây chuyển được cậu cả, ánh mắt xếch lên cười cợt với cô gái, nàng khẽ hừ 1 tiếng.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Thái Thiên Bảo biết cảm giác bị bắt cóc là như thế nào, chưa kể một cô gái chân yếu tay mềm, chỉ dùng một tay đã nâng 1000kg lên làm cậu cảm thấy vật lí học đều không còn tồn tại rồi, chưa kể cả thanh Cự Kiếm của cậu cũng đã thêm 300kg vậy mà cổ dùng tay còn lại nâng nó lên như đồ chơi vậy, trong lòng cậu gào thét cũng chảy mồ hôi ròng ròng, trong mắt cậu không còn tiên nữ ngọc ngà gì hết, chỉ có hình ảnh một người phụ nữ lực điền tay cầm cuốc chân đá ống bơ, làm cậu không khỏi sợ hãi mà run rẫy.

Cô nàng nhất chân lên hình thành một đó mây trắng xong vác cậu bay lên trời, nàng cảm thấy sự run rẩy truyền đến từ cậu nàng khẽ hừ.

- Điêu trùng tiểu kĩ, nhưng có chút giống Đại Lực Kim Can của Thiếu Lâm Tự, ngươi là người Thiếu Lâm Tự à?.

Thấy không ai trả lời, cô nàng tức giận quay cậu một vòng cầm lên mặt đối mặt, nhưng chợt nhận ra cậu đang bị cô quấn mồm lại rồi, gương mặt cậu càng thêm khiếp sợ làm cô nàng khẽ cười vang lên, động pháp lực sợi dây được tháo ra, nàng đặt cậu xuống đám mây dưới chân rồi ngồi xuống khẽ nhướng mày, ý là kêu cậu mau trả lời, hít một hơi thật sâu sau đó cậu nhìn thẳng nàng mà nói.

- Thiếu Lâm Tự? này đám người các cô là truyền đạo vớ vẩn à? Tôi sẽ báo chính quyền bắt hết đám người các cô lại.

- Chính quyền? Ngươi lải nhải gì đấy...

Thấy sắc mặc cô càng lúc càng tối, thanh kiếm phía sau lưng cũng run rẩy theo, cậu lúng túng cười xong mới để ý lúc này mình ĐANG BAY?????.

- Này, này, cái này là Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không à?...

- Ngươi....

Lúc này cô nàng cũng chợt nhận ra trên người cậu không có một tia linh khí nào, cô vươn ngón tay chạm vào cổ tay của cậu, lúc này cậu cảm thấy cổ tay ngứa ngứa xong rồi khắp cả người đều ngứa, giống như có ai đó đang sờ mó cậu vậy nhột vô cùng, gương mặt cậu nhăn nhó khó chịu.

- Phàm nhân? Ngươi làm thế nào giết được con Đại Xà đó?.

- Giết thì giết thôi, tôi không giết cô giành miến ăn với tôi à?.

- Dị Thú đó cũng ngang với Trúc Cơ Kì đỉnh phong, một phàm nhân làm sao có thể giết nó được? Rõ là ngươi tu luyện ma công tà đạo!!!.

- Đợi đợi, cô nói cái gì mà Trúc Cơ, cái gì tu luyện? Còn nữa cô đang đưa tôi đi đâu đây?.

- Hừ hừ, tên ma đạo đáng chết, đợi lão nương chẻ thịt rọc da của ngươi mới chịu nói à?.

- Nói cái gì? Từ nãy đến giờ cô cứ nói những thứ tôi nghe không hiểu? Bây giờ còn đòi giết tôi, cô, cô ngang ngược vừa phả...

Còn chưa nói xong, cậu bị túm lấy, chân cậu bị 1 tay cô gái dữ lại, hung hăng đấm cho cậu một đấm ngay bụng, cảm giác đau điếc cơ bụng siết lại người làm cậu co thành một đoàn, ho khan mà phung ra một ngụm máu, ý thức cậu lúc này dần dần tan rã.

- Co...n.....mẹ...no......

Ngay sau đó cậu bất tỉnh không thốt ra câu nào nữa, lúc này cô gái lấy từ trong túi ra một viên đan dược bóp hai bên họng của cậu lại thả vào, dùng linh khí ép cậu uống xuống viên đan dược, bên ngoài cậu nồng đậm sinh cơ tỏa ra, bắt đầu thanh tẩy chữa trị khắp cơ thể của cậu, cô gái bất ngờ nhìn cảnh này, chỉ là một viên đan dược chưa thương bình thường, nhưng trong nháy mắt cơ thể cậu được hồi phục hoàn hảo tựa nhu chưa có chuyện gì.

Cô gái khẽ nhíu mài, sử dụng pháp lực quất vào mặt cậu liên tục, cảm giác đau rát làm cậu tỉnh dậy, cô nàng mới chịu dừng tay lại, gương mặt cậu lúc này sưng vù hai bên má trông thảm hại vô cùng.

- Nói ngươi tên gì? Đến từ đâu?.

Cảm giác đau rát làm cậu nói năng không rõ, nhưng vẫn nghe được những ý cô nàng muốn.

- Thái...Thiên Bảo.....Học...Viện.......Quân....Sự......

Cô nàng có cảm giác thắc mắc, Học Viện Quân Sự lại là cái gì? Một tổ chức tà giáo nào ư, Nam Vực có nơi nào như vây à?.

- Bổn tọa tự Nhan Như Ngọc, Điện Chủ của Thiên Kiếm Tông!.

Lúc này tỉnh táo lại Thiên Bảo nhận ra có gì đó sai sai rồi, liên kết những sự việc xảy ra lại với nhau, khu rừng thần bí, con quái vật kì lạ, những người ăn mặc phong cách cổ trang, chưa kể còn tu luyện, Thiên Kiếm Tông, Điện Chủ cái gì nữa đấy, trong lòng cậu ẩn ẩn đã được câu trả lời, cậu khẽ hít một hơi thật sâu, sau đó hỏi cô nàng.

- Đây là nơi nào? ....Thế giới này tên gọi là gì?.

Cô nàng bỗng xoắn quýt nhìn cậu, cái tên này, không phải bị ta đánh cho ngu luôn rồi chứ?, nàng nhìn hắn rồi chậm rãi trả lời.

- Thế giới này gọi Thiên Huyền Đại Lục, hiện ngươi đang ở Nam Vực, khu rừng kia là Ngụy Sâm Lâm được quản lí bởi Thiên Kiếm Tông! Không phải là bị đánh cho ngu rồi chứ???.

Não của Thiên Bảo khẽ chấn động dữ dội, cậu hấp thu những lời cô nàng vừa nói ra, theo như cậu biết, hẳn là xuyên không rồi???.

Thấy cậu trầm mặt suy nghĩ, cô nàng lại cau mài.

- Để ta sưu hồn ngươi, liền biết ngươi thuộc về nơi nào...

- Đợi, đợi, đợi.....

Chưa kịp nói xong một bàn tay chụp lên đầu của cậu, cô nàng nhắm mắt lại cảm nhận từng đợt từng đợt kí ức lướt qua, cô không thấy rõ ràng nhưng mờ mờ thấy được hình ảnh hắn và rất là nhiều người đang chiến đấu, luyện tập, ăn uống, vui chơi,.... Trong đó tràn ngập những hình ảnh hy sinh mất mát, có những lúc cậu bị dồn vào đường cùng vẫn chống trả, còn những lúc bị thương,.... Nhưng có một số thứ bị che lắp lại, cô không thể thấy được, Đến đây cô gái nặng nề mở đôi mắt ra vẫn còn thất thần nhìn về phía Thiên Bảo đang ngoặc ngèo co giật, nước dãi chảy đầy mồm nhìn như một tên bị bệnh đau vậy, làm cô nàng khẽ cười một cái xong liền móc ra 2 viên đan dược nhét vào mồm hắn cho hắn uống, chẳng mấy chốc con ngươi tan rã của hắn có lại ánh sáng.

- Con mẹ nó hooo hoo mụ điên..... Hooo hoooo hoooo

- Kì lạ ngươi ruốc cuộc đến từ nơi nào mà lại lạ lẫm như vậy?

- Cởi trói cho tôi, khốn kiếp đúng là súi quẩy....

Cô nàng lúc này lúc túng cởi trói cho cậu, ngồi trên đám mây Thiên Bảo lầu bầu khó chịu.

- Theo tôi biết, Sưu Hồn là đọc kí ức của người khác nhỉ? Thế thì đám người tự nhận là tiên gì đấy các người cũng có khác gì tà ma yêu quái?.

- Ngươi....

- Cô thấy hết rồi nhỉ? Đúng vậy tôi đến từ cái thế giới khác với mấy người, ở thế giới của tôi có luật pháp và dân quyền, không phải ai cũng ức hiếp người vô pháp như cô.

-.....

- Được rồi thấy cũng thấy rồi, anh đây tên Thái Thiên Bảo học viên xuất sắc của khóa XXV, đến từ Trái Đất.

- Ngươi làm sao đi xuyên qua giữa hai thế giới như vậy được?.

- Cô hỏi tôi, tôi hỏi ai đây, ngay cả bản thân còn không biết vì sao bị đánh, thì làm sao biết được.

- Đi xuyên thời không chỉ có trong truyền thuyết những vị Chân Tiên, mới có thể phi thăng du hành thời không....

- Được rồi được rồi, không đánh coi như không biết,mặc dù tôi toàn bị cô đánh, để trong bụng cũng phì cả lên, tôi không biết về thế giới này lắm, kể cho tôi nghe đi...

Lúc này cậu nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, nàng thấy vậy cũng liền bắt đầu nhẹ nhàn kể lại.

- Thế Giới Này gọi là Thiên Huyền Đại Lục, có 3 châu 4 vực lớn, ở thế giới này con người mưu cầu trường sinh truy tung đại đạo vô hình, không giống như thế giới của ngươi bị Dị Thú xâm lược hỗn loạn như vậy, thế giới này được bao bọc bởi Thiên Huyền Lão Tổ, ngài ấy bảo vệ thế giới khỏi Dị Tộc xâm lấn, nhưng vẫn có một nơi bị Dị Thú chiếm đóng, nơi đó gọi là Ngoại Vực,.....

Những câu chuyện xưa được Nhan Như Ngọc nhẹ nhàng kể lại, Thiên Bảo chỉ im lặng lắng nghe, lâu lâu cậu lại hỏi vài câu thắc mắc, xong câu chuyện cả hai rơi vào trầm mặt, cậu biết cậu xuyên không thật rồi, liệu không biết còn ai giống như cậu hay không? Thế giới này tu tiên được chia ra nhiều cảnh giới, cô nàng ở trước mắt này đã đạt đến Hóa Thần Cảnh khi chỉ "mới" 400 tuổi?!???.

Mẹ kiếp hắn bị lão già 400 tuổi đánh, không hổ thẹn với lương tâm, nhưng nhìn vẻ ngoài nàng tựa như mới đôi mươi, là vì khi đạt Trúc Cơ Cảnh con người sẽ bắt đầu không phát triển nữa, cơ thể sẽ dừng lão hóa ở đó, đó là bước đầu tiên của Tu Tiên Bất Lão, Thiên Bảo có hơi thắc mắc.

- Thế cô có kiểm tra được tôi tu tiên được hay không?.

- Xì người ngoại lai, ngươi không thuộc về thế giới này bị bài xích rồi, ngay cả linh khí cũng tránh né không đến gần ngươi...

-.....

- Này sao ngươi có thể mạnh như vậy, ngay cả người bên thế giới của ngươi cũng mạnh mẽ vô cùng.

Thiên Bảo sắp xếp lời nói xong rồi bắt đầu kể, vì ngôn ngữ thiếu ý nên cô nàng hỏi rất nhiều, cậu cũng từ tốn mà trả lời, chẳng mấy chốc hai người đã tiến đến chân núi Thiên Kiếm Tông.

- Này đây là bí mật của tôi với cô, đừng kể cho ai khác đấy,....

- Biết rồi biết rồi, ngươi mới tí tuổi đầu mà lo xa quá rồi...

- Hừ ai như người 400 tuổi mà như một đứa con n....

Một đấm tiến về phía mặt của cậu, nhưng lúc này Thiên Bảo khẽ mỉm cười, cơ thể của cậu bị nhấc nhẹ lên, cú đấm của cô nàng như đấm vào không khí vậy, Thiên Bảo bị lực tác động xoay vài vòng sau đó nặng nề đáp xuống đất, mặt đất dưới chân trầm xuống tựa như chịu sức nặng vô cùng.

- Hừ hừ ngươi chờ đấy cho ta, ta sẽ nhai đầu uống máu ngươi....

Nhan Như Ngọc dậm chân tức giận vô cùng, nàng không làm gì được hắn, cái Dị Năng kia cũng quá là kì lạ rồi, còn có thể thao túng cơ thể nhẹ như sợi lông hoặc nặng hơn ngàn cân.

- Này lúc này cô mới giống ma đạo thành tinh đấy...

Thiên Bảo sợ hãi lui về phía sau, cô nàng khẽ động sợi dây vải lại trói cậu lại, kéo đi lê lết trên mặt đất, sau một hồi cậu bay lên không trung phấp phới giống như một quả bóng bay, Nhan Như Ngọc hài lòng kéo cậu đi về phía đỉnh núi.

Bạn đang đọc Tại Tu Tiên Giới Ta Luyện Cấp Up Level! sáng tác bởi cancerwhite150702
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cancerwhite150702
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.