Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua (2)

Tiểu thuyết gốc · 3099 chữ

Núi cao trùng trùng mây trắng lượn lờ, tiên hạc bay khắp trời, tiên khí ve vãn tạo nên hiện tượng thần tiên mờ ảo, bên trong những ngon núi cao ngút ấy, ngọn núi nằm ở trung tâm có những tòa kiến trúc cổ lão nguy nga, vô số những tòa kiến trúc cao xen lẫn nhau.

Từ giữa chân núi đi lên có những bật thang làm bằng đá trải dài về hướng đỉnh núi, điểm cuối cùng của bật thang đá có một cánh cổng nguy nga nhưng không có cửa, bên trên có khắc tấm bản lớn, những dòng chữ uy nghiêm mà giản dị.

"Thiên Kiếm Tông"

Một trong tam Tông tứ Phái nổi danh khắp Nam Vực, lúc này bỗng nhiên có hai vệt trắng lướt qua bay về phía đỉnh núi, một thiếu niên anh tuấn như ngọc chân cưỡi bội kiếm, mắt sáng mày gươm, đạo bào trắng viền vàng, tuấn lãng công tử, phía sau đi theo đó là một cái hồ lô khổng lồ, bên trên còn có 8 người trong số đó có một thiếu nữ và một thiếu niên mặc trên mình đạo bào giống như thiếu niên ngự kiếm, chỉ có điều đạo bào của họ viền màu xanh, thiếu nữ dung mạo như ẩn như hiện dưới lớp màn che, dáng người xuất chúng bộ y phục được mặc trên người xộc xệch tạo cảm giác xuân đến hạ về, lười biến nằm trên hồ lô, thiếu niên đầu cài trâm ngọc tay ôm bội kiếm đôi mắt nhắm nghiền, gương mặt non nớt vô cảm, giữa chân mài có một vệt đỏ nhỏ mái tóc dài tung bay theo gió, tịnh tâm mà đứng đó.

Phía sau họ có 5 đứa nhỏ co thành một đoàn, có đứa hiếu kì, có đứa sợ sệt, còn có đứa đang chảy cả nước mũi.

Hai vệt sáng tung bay về phía đỉnh núi, xong khi đáp xuống một sân bãi rộng lớn, thiếu niên ngự kiếm chân nhẹ bước mà nói.

- Từ nay về sau nơi đây là nhà của các ngươi, gia có gia quy, môn có môn quy, chỉ cần không phạm môn quy một lòng cầu đạo thì Thiên Kiếm Tông lúc nào cũng sẽ che chở cho các ngươi.

Đám nhóc phía sau thất thần mà nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, đây là lần đầu tiên bọn chúng thấy được tiên cảnh, kí ức này như khắc sâu vào tiềm thức của bọn hắn, còn đang thất thần thì bị 1 cơn gió cuốn nhẹ trôi lơ lửng đi theo, thiếu niên ôm bội kiếm khẽ vũ kéo bọn nhóc theo sau, hắn không nói không rằng chỉ đưa ra ánh mắt cổ vũ với đám nhóc.

- Đại sư huynh, đại sư huynh....

Phía xa xa có một tên mạp ùn ịt chạy lại, tay hắn không ngừng huy động, lớp mỡ trên người cũng theo động tác mà lắc lư, đám nhóc cũng được mở mang tầm mắt.

- Có chuyện gì à, Xa sư đệ như vậy còn ra thể thống gì nữa?.

- Uy uy đại sư huynh, ta nghe nói đợt này có 5 hạt giống mầm tiên, sư phụ bọn hắn lệnh ta gọi ngươi đưa bọn hắn về chủ điện.

Mặc dù chạy hớt ha hớt hãi, nhưng tên mập không mất chút hơi nào, nói chuyện lưu loát không bị hụt hơi, đây chính là tiên nhân.

- Được rồi!... Cảm tạ Hoàng sư đệ và Nhan sư muội theo ta chuyến này xuống núi, các ngươi về điều tức nghỉ ngơi đi, ta sẽ báo lại với Sư Thúc.

- Vậy thì đa tạ đại sư huynh~, rãnh rỗi nhớ đến tìm ta uống rựu ngắm trăng nha~.

Thiếu nữ họ Nhan lười biến uống một hơi rựu xong rồi lảo đảo bay về phía một ngọn núi, nàng không phải cố tình ra mị nhãn như vậy chỉ là do căn cốt trên người hình thành, lời nói cũng như vậy mập mờ.

- Đa tạ đại sư huynh!

Thiếu niên họ Hoàng cung tay cảm tạ về đại sư huynh, sau đó hắn lúng túng vỗ vai từng đứa trẻ đưa ra ánh mắt cỗ vũ, ý là không có gì phải lo lắng, sau đó chân đạp bội kiếm phóng về phía một ngon núi mà đi.

- Hoàng sư đệ quanh năm suốt tháng chỉ biết có kiếm, các vị sư đệ sư muội không cần sợ hãi hắn, hắn rất là hiền lành không làm hại tới ai đâu hahaha.

Bàn tử cười lớn giải thích cho đám nhóc ,vẫn còn ngơ ngác trước hành động của thiếu niên họ Hoàng.

- Được rồi các ngươi theo ta, đi Chủ Điện!

Nói xong đại sư huynh cũng không chờ đợi mà khẽ huy động pháp lực, nâng đám nhóc lên tiến về ngọn núi cao nhất, bàn tử phía sau vẫn còn cỗ vũ động viên đám nhóc, đâm nhóc có cảm giác vị sư huynh mập này rất là thân thiện, Nhan sư tỷ mặc dù không nói suốt ngày uống rựu, nhưng vẫn bảo hộ bọn hắn lúc trên pháp khí không bị gió thổi bay, Hoàng sư uýnh mặt lạnh như nội tâm lại ấm áp lúc nào cũng cỗ vũ bọn hắn, còn đại sư huynh đẹp trai nha, không cần đúng sai đẹp trai là được.

Đại sư huynh dẫn theo đám nhóc tiến về phía một cánh cổng to lớn, sau đó cung tay nói lớn.

- Đệ tử Nam Cung Chung Thành không làm nhục mệnh, đã đưa những mầm tiên về tới Thiên Kiếm Tông!!!

- Tốt tốt tốt, Thành nhi mau vào!!!

Giọng nói trầm ấm nhưng dịu dàng lại có uy nghiêm, vang lên ba chữ tốt mỗi chữ so mỗi chữ đều nặng, Nam Cung Chung Thành biết được sư phụ rất hài lòng về những mầm tiên này, cánh cửa to lớn mở ra, tiên khí bay ngút ngà trong Chủ Điện, ngồi trên đài cao uy nghiêm chính là Thiên Kiếm Tông Tông Chủ, ngồi bên cạnh lão nhân gia lần lược là hai vị Phó Tông Chủ và 4 vị trưởng lão của mỗi Điện.

- Bái kiến Tông Chủ, bái kiến các vị trưởng bối.

Đám nhóc đằng sau có nam hài lúc này học theo Nam Cung Chung Thành, động tác có chút vụn về lắp ba lắp bắp hô chào, thấy vậy đám nhóc cũng mạnh dạng hô hào theo, Tông Chủ hài lòng gật đầu mỉm cười các vị trưởng bối cũng thấy rất là hài lòng về những mầm tiên này.

Lúc mày lũ trẻ mới hí mắt đánh giá Tông Chủ và các vị trưởng bối.

Tông chủ giống như gia gia cạnh bên nhà, mái tóc trắng phiêu diêu, gương mặt hiền hòa phúc hậu, ngồi ở chủ vị uy nghiêm mà lại hài hòa, cạnh bên đó 2 vị phó tông chủ xem thấy trẻ trung hơn như mới vừa sang tuổi tứ tuần, một vị nam tử một vị nữ tử, nam tử nghiêm trang gương mặt toát lên vẻ uy nghiêm, khoác lên mình bộ đạo bào màu đen càng làm hắn thêm đáng sợ như ôn thần trong mắt lũ trẻ, vị nữ tử lại hài hòa dịu dàng, vẻ đẹp của nàng không thể đánh giá, khí tức tỏa ra như mẫu thân đang nhìn con cái của mình, đầu cài trâm ngọc mắt nàng trong veo, mái tóc trải dài như đang bồng bềnh, trên môi treo nụ cười xuân, khoác lên mình bộ đạo bào màu trắng, càng làm nàng toát lên vẻ hiền hậu ôn hòa.

- Xin phép các vị sư trưởng,....

Nam Cung Chung Thành lần lượt giới thiệu chức vị và trách nhiệm của từng vị cho đám nhóc.

Tông Chủ Là Vô Ưu tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.

Phó Tông Chủ nam tử là Hàn Lâm tu vi Hóa Thần Cảnh sơ kì, đang chấp chưởng Hình Sự và luật quy tông môn.

Phó Tông Chủ nữ tử là Lệ Thủy Nga tu vi Hóa Thần sơ kì, đang chấp chưởng quản lí nội ngoại tông môn.

4 vị Điện Chủ lần lược là Võ Điện là một vị lưng hùm vai gấu, mái tóc đỏ rực gương mặt đáng sợ dữ tợn, khoanh tay cười to với đám nhỏ, Chiến Thiên tu vi Bán Thần Cảnh đỉnh phong.

Văn Điện là một vị thư sinh nho nhã không nhìn ra tuổi tác tựa như đôi mươi, nhắm mắt lặng lẽ ở đó, gương mặt anh tuấn dịu dàng, nhìn tựa như trạng nguyên về thôn năm ấy, Tiêu Thanh Tịnh tu vi Bán Thần Cảnh trung kì.

Độc Dược Điện là một vị trông hơi cũ kĩ, mái tóc hoa râm, trên gương mặt đen nhám sần sùi lại có chút khổ cực, chỉ là đôi mày đao lại làm hắn trông nghiêm khắc và quy cũ, Đường Lập tu vi Bán Thần Cảnh đỉnh phong.

Thí Luyện Điện là một vị trẻ trung năng động trông nàng hồn nhiên vui vẻ, gương mặt sắc sảo xinh đẹp khí tức tựa như tiên như ngọc, đôi mắt phượng của nàng như biết cười, khi nhìn nàng bọn nhóc cỏ cảm giác hài hòa mà dễ chịu, còn thêm chút vui vẻ, Nhan Như Ngọc tu vi Hóa Thần Cảnh sơ kì.

- Được rồi đều đã đi đường xa mệt mỏi, hôm nay xem như nhận thức một chút tông môn của chúng ta, các ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi, Thành nhi thu xếp cho đám trẻ nhờ con nhé.

- Rõ thưa Tông Chủ, đệ tử xin phép.

Nói xong Nam Cung Chung Thành cung người chắp tay, đợi đám nhóc nhao nhao hành lễ liền dẫn đám nhóc đi, vừa ra khỏi cửa chưa được bao lâu thì lúc này bỗng giọng nói như chuông bạc vang lên, vai của hắn trầm xuống.

- Chung Thành lát nữa dẫn theo 4 đệ tử đến Thí Luyện Điện nha.

- Rõ thưa tiểu sư thúc...

- Ta biết ngươi đường xá xa xôi đã mệt, nhưng đây là nhiệm vụ cấp Địa...

- Nữa canh giờ sau sẽ có mặt tại Thí Luyện Điện thưa tiểu sư thúc.

- Được rồi được rồiiii, các ngươi hảo hảo tu luyện nha...

Nhan Như Ngọc vui vẻ bẹo gương mặt tròn trĩnh của 1 đứa nhóc xong vui vẻ rời đi, đám nhóc vẫn còn thất thần trước vẻ đẹp của tiểu sư thúc thì bị đại sư huynh cuốn đi bay về phía một ngọn núi.

- Quái lạ nơi này vừa có khí tức dị thú mà, sao giờ lại biến mất rồi...

- Sư huynh bên kia có ba động.

- Nhanh điều ra rõ, Lý sư huynh người đến là tiểu sư thúc và đại sư huynh....

- Haaaaaaa, điều tra nhanh điều tra, điều tra không ra hôm nay chúng ta xem như xong...

Thở dài một hơi, đám người ngự kiếm bay về phía đang có linh khí ba động, chẳng mấy chốc họ đã bay đến một cái hồ rộng lớn, giữa hồ có một cây đại thụ sừng sững, nhưng đám người không khỏi hít một ngụm khí lạnh không dám tiến lên nữa bước, phía trước tầm mắt họ, thân hình của một con đại xà trải dài trên nền đất, vảy máu me be bết, xung quanh hồ bị tàn phá nghiêm trọng, nước hồ đã bị nhuộm đỏ hoàn toàn.

Nhưng điều đáng sợ hơn đứng trên người của con đại xa to như ngọn núi kia, cầm trên tay một thanh cự kiếm màu đen yêu dị, người gã như vừa tắm máu xong bên ngoài bộ giáp bị trùm lên máu tươi, nội tạng của đại xà trông vô cùng yêu dị, hắn một tay cầm kiếm một tay cầm đầu con đại xà ngửa mặt lên trời, trên người hắn không có một tia linh khí ba động nào, lúc này đám người nghe hắn lải nhãi bằng một thứ ngôn ngữ kì quoặc.

- @-(#:($(*((#(( s$@&&%@-#$

Tựa như phát giác được điều gì hắn quay mặt về phía đám người ngay tức khắc, chiếc mũ giáp tràn đầy trong máu thịt đỏ choét, trên mũ hắn còn dính 1 đoạn nội tạng của đại xà, ánh mắt hắn đỏ thẳm nhìn qua, đám người lạnh sống lưng.

Nhưng hắn không nói gì chỉ cầm buôn cái đầu đại xà xuống, hắn quét 1 kiếm trên mặt đất xa xa xuất hiện một vệt, sau đó hắn chỉ kiếm về phía đám người rồi một tay đưa lên làm tư thế cắt cổ.

Không cần nói bọn hắn hiểu, vệt ngăn cách đó chỉ cần bọn họ bước qua là sẽ chết, thứ trước mặt bọn hắn quá nguy hiểm.

- Vị.....vị tiền bối....chúng.... Chúng...ta không....có ý....mưu mưu phạm....

Tên dẫn đầu đoàn người bước ra run rẩy cung tay mà nói, thiếu niên biết con Đại Xà này cũng như biết được thứ trước mắt không dễ đối phó, hắn lắp bắp nói nhưng đôi mắt đỏ vẫn nhìn chằm chằm bọn hắn, sau đó bỗng nhiên tên đó đưa tay lên không trung khẽ gãy nhẹ sau đó ngón tay lả lướt trên không trung, đám người sợ hãi không biết gã định làm gì, không biết trôi qua bao lâu, mồ hôi lạnh đã ướt sũng lưng áo đám người nhưng gã vẫn đứng đó không người trên không trung vẽ vời thứ gì.

- Các ngươi đến từ tổ chức nào?.

Âm thanh trầm khàn bỗng vang lên, nhưng lúc này vào tai đám người tựa như âm thanh từ địa ngục vậy, đám người quay người nhìn nhau tổ chức? Nhưng theo lời lẽ thì bọn hắn hiểu được, hít sâu một hơi thiếu niên dẫn đầu tiến về phía trước, đem 3 người phía sau che đậy sau lưng cung tay nói.

- Thưa tiền bối....chúng ta đến từ Thiên Kiếm Tông! Vãn bối tên là Lưu Cảnh Chí....chúng ta không cố ý tranh giành xác Dị Thú với tiền bối.....

Trong giọng nói bên trong có chút cuồn ngạo, nhắc đến tông môn hắn rất tự hào, tựa như chỉ cần thốt ra tên tông môn hắn sẽ nhận được sức mạnh vô hình vậy, lời nói lúc này lưu loát thoải mái vô cùng, nhưng lúc này gã lại cắt ngang lời hắn nói.

- Thiên Kiếm Tông, truyền đạo vớ vẩn à?

Nghe xong câu này thiếu niên dẫn đầu bỗng hết lời, thịnh nộ xen lẫn sợ hãi lúc này hắn xoắn quýt không biết nên phải hành xử thế nào.

- À đúng rồi, gần đây có cái sa mạc nào không?.

- Thưa tiền bối...đi về phía tây sẽ bắt gặp sa mạc, có điều nếu đi nhanh cũng phải mất 5 ngày đường....

- Mẹ kiếp cái mê cung chết dẫm này, dịch chuyển xa thế này.....

Lời của gã lẩm bẩm làm đám người có chút không hiểu, nhưng ngay sau đó gã bỗng cầm thanh Cự Kiếm chỉ về phía đám người.

- Xéo đi, đừng có bén mảng đến đây,...

Cả đám hít 1 hơi sau đó khẽ bái gã ba bái rồi hướng về phía sau, chạy như bay, chẳng mấy chốc biến mất phía chân trời.

Thanh niên cầm Cự Kiếm không ai khác chính là Thái Thiên Bảo, nhìn đám người biến mất cậu từ trong /Hành Trang/ lấy ra 4 cây cột sáng, quăn về bốn hướng khác nhau, sau đó ánh sáng trùm lên, bao trùm cả cái hồ trong tấm màng ánh sáng, cậu ngồi xuống trên lưng con rắn, móc ra vô số bình thuốc Sinh Lực uống vào, lúc nãy cậu đã định chém hết bọn đó, nhưng chân cậu đã bị trúng độc của con rắn, chỉ có thể dựa trên khí thế mà đẩy lui.

/Siêu Hồi Phục/ đang chữa trị vết thương.

/Kháng Độc/ /Kháng Hiệu Ứng/ đã loại bỏ chất độc trong cơ thể.

/Bền Bỉ/ được kích hoạt, khôi phục sức bền.

/Nước Mắt Của Nữ Thần/ đang khôi phục Ma Lực.

Lúc này bộ giáp của cậu bỗng vỡ nát rồi tan biến hết, toàn bộ cơ thể cậu hiện ra, vóc người cao ráo, cơ bắp săn chắc mái tóc có dính máu và nội tạng của con quái vật, đôi mắt xếch trông vô cùng bất mãn, cậu nằm bẹp xuống thân xác của con rắn mà than thở.

- Con rắn khốn kiếp này mạnh ác, lâu lắm rồi mới chật vật thế này, ôi bộ giáp yêu thích của mình, MẸ KIẾPPP!!!!!

Cậu lúc này thấy nhớ những người đồng đội của mình rồi...

/Tên : Thái Thiên Bảo

Trạng Thái : Kiệt Sức

Tuổi : 19

Cấp : 33

Điểm Tự Do : 350

Thể Lực : 1292

Ma Lực : 1360 (+850)

Sức Mạnh : 3292 (+2000)

Sức Bền : 1292

Khéo Léo : 1292

Dị Năng : Thao Túng Trọng Lực (chi tiết↓)

Kĩ Năng : (hiển thị ↓)/

Đôi lời :

Do set trang bị bị phá hủy nên thuộc tính cộng thêm bị giảm, sau khi lên 1 cấp sẽ được phân chia điểm tự nhiên, còn điểm tự do là do tự cộng, chỉ số bằng nhau tại vì do ảnh hưởng của 1 kĩ năng, ví dụ khi cộng vào Sức Mạnh 10 điểm thì 350 điểm đó sẽ chia ra làm 4 cộng đều hết vào 4 chỉ số, nếu không đủ sẽ hoàn trả điểm lại, còn cái áo choàng thì chỉ có buff skill không buff chỉ số, cây Cự Kiếm tăng 2k tấn công, op vl :))))) còn tại sao chỉ số khéo léo là nhanh nhẹn không giảm khi mặc đồ nặng, tại vì nó có dị năng Thao Túng Trọng Lực thêm cái dị năng op.

Đầu truyện cũng không biết nên mở bài thế nào, nên cố gắn viết cho nó trông hợp lí một chút, tại hạ cũng không biết mình sẽ viết được bao nhiêu chương, nhưng mà sẽ cố gắn đưa ra 1 câu chuyện ở tu tiên mà logic nhất có thể, từ những thông số và kĩ năng của main cũng đang được suy nghĩ và trau dồi bổ sung thêm, vì tay nghề còn non nên miêu tả cảm xúc nhân vật còn hơi sượng, các đạo hữu xin thông cảm, đa tạ các đạo hữu đã xem xét bộ truyện của ta ❤❤

Bạn đang đọc Tại Tu Tiên Giới Ta Luyện Cấp Up Level! sáng tác bởi cancerwhite150702
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cancerwhite150702
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.