Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Ngư Nhân Quốc Gia

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Ngư Nhân đầu tiên Sơ Đại, đối với thiên nhiên vạn vật lộ ra tò mò cho nên hắn mới tìm đường tiến vào rừng sâu.

Bởi vì tò mò, Sơ Đại non nớt lộ ra bất cẩn, kém chút bị quái vật trong rừng rậm giết chết, lòng sinh ra sợ hãi.

Thần linh yết kiến, Ngư Nhân đầu tiên Sơ Đại đối Thần sinh ra tôn kính.

Bời vì ngắm nhìn vạn vật đều có tộc đàn, cho nên Ngư Nhân đầu tiên Sơ Đại cảm giác cô đơn.

Đây là bốn câu truyền trong Ngư Nhân.

Cộng thêm với bốn câu trên, trở thành Ngư Nhân tám câu tổ huấn.

Là khiến các Ngư Nhân đời sau cảnh giác với thiên nhiên nguy hiểm.

Là để các Ngư Nhân với Thần kính ngưỡng.

“Chúng ta sinh ra đều có sứ mệnh, là với lãnh tụ của chúng ta cùng nhau tại trong thế giới tăm tối này xây dựng một nơi thuộc về Ngư Nhân huy hoàng”

Ngư Nhân người lớn nghiêm giọng nói.

Các đứa trẻ Ngư Nhân gật đầu.

Bọn nó đương nhiên là đối với Thần kính ngưỡng, đối với lãnh tụ tôn kính.

Chỉ là một số đứa trẻ sinh ra cảm giác bốc đồng mà thôi.

….

“Ta đã đáp ứng đủ tất cả điều kiện thưa Thần”

Một hòn đảo giữa lãnh địa của Ngư Nhân, hòn đảo này xung quanh được cắm các ngọn đuốc đỏ rực.

Ngư Nhân Thần Điện.

Mặc kệ là sáng hay tối, ngọn lửa sẽ luôn được giữ để rực cháy.

Đây là đối với Thần tôn kính.

Thời gian qua đi, trên mặt Sơ Đại không để lại quá nhiều vết tích, chỉ là so với lần đầu gặp gỡ hắn, Trần Ý phát hiện Sơ Đại lúc này đã thành thục và ổn trọng hơn rất nhiều.

Hắn không còn là một Ngư Nhân cái gì cũng không biết.

Hắn đã có bóng dáng của một Ngư Nhân đầu đàn.

“Chuyện ngươi làm ta đều thấy trong mắt, thân là Ngư Nhân đầu tiên, Sơ Đại ngươi làm rất tốt” Trần Ý thành thật nói.

Tất cả những nỗ lực Sơ Đại bỏ ra, Trần Ý đều quan sát thấy.

Từ những bước chân vụng về cô độc, nay hắn đã đi được khá xa trên con đường xây dựng văn minh của Ngư Nhân.

“Đó là việc một vị Vương giả cần phải làm, đây là sứ mạng của ta, Ngư Nhân sẽ khiến cho Thần tự hào” Sơ Đại tự hào nói.

So với bất kỳ một ai khác, Sơ Đại hiểu rõ nhưng năm này là hắn đã bỏ ra nỗ lực lớn đến thế nào.

Những viên gạch đầu tiên đặt nền móng cho văn minh Ngư Nhân chính là do hắn đặt.

Ngư Nhân là hắn, hắn là Ngư Nhân văn minh.

“Là một vị Vương giả, ngươi sẽ không thể thiếu một thứ”

“Đó là tín vật đại biểu cho một vị Vương giả”

Trần Ý nói.

Các tia sáng từ khắp nơi trong thế giới vĩ mô hội tụ về Ngư Nhân Thần Điện.

“Đó là cái gì?” Những đứa trẻ Ngư Nhân ngồi bên cạnh đóm lửa hét to.

Tại trong mắt bọn nó, bầu trời đêm chỉ có hai loại ánh sáng.

Một là mặt trăng, hai chính là Trường Sinh Tinh Thần, căn bản chỉ có hai nguồn ánh sáng trên.

Nhưng là bầu trời đêm lúc này lại bị ba loại ánh sáng làm chiếu sáng cả bầu trời, dường như đêm tối trong thế giới vĩ mô đã bị thay đổi thành ban ngày.

Ba luồng ánh sáng phân biệt là vàng, lục và trắng cuộn tròn với nhau, như tạo thành một nút thắt.

“Đây nhất định là thần tích”

“Thần lại một lần nữa ban cho chúng ta ân huệ”

“Mau nhìn Ngư Nhân Thần Điện, các luồng sáng đang hướng về nơi đó hội tụ, chúng ta không được bỏ lỡ khoảnh khắc này”

Các Ngư Nhân dồn dập mở miệng.

Mặt nước tĩnh lặng dâng lên những cơn sóng, các Ngư Nhân đạp sóng vù vù tiến tới Ngư Nhân Thần Điện.

Bọn hắn muốn tận mắt chứng kiến thần tích, muốn được diện kiến thần linh.

Trở lại bên trong Ngư Nhân Thần Điện.

Các luồng sáng dần dần biến thành thực chất, Sơ Đại thấy chúng nó đang tạo thành hình một đồ vật.

Thần muốn tạo ra thứ đồ vật gì?

Không lẽ là?

Sơ Đại miên man suy nghĩ, chợt nó nhớ tới điều gì đó.

Ngay lập tức, Sơ Đại hai mắt bốc sáng, chính là nó.

Một cái vương miện màu vàng được hình thành giữa không trung, bên trên vương miện có ba viên ngọc.

Phân biệt là trắng, lục và vàng.

Mỗi một viên ngọc đều ẩn chứa quyền năng khổng lồ.

Mặc dù không hiểu rõ sức mạnh bên trong viên ngọc nhưng Sơ Đại vẫn cảm thấy khiếp sợ vì nó, đó là thứ sức mạnh mặc dù đã bị phong ấn bên trong viên ngọc, nhưng chỉ bằng cảm giác vẫn là bị nó làm cho khiếp sợ.

“Đây sẽ là vương miện của Ngư Nhân, đại biểu cho thân phận của ngươi”

“Mỗi một viên ngọc sẽ đại biểu cho một quyền hành”

Giọng nói Trần Ý lộ ra cao cao tại thượng, không thể khinh nhờn.

Bạch Ngọc, đại biểu cho quyền hành trí tuệ.

Lục Ngọc, đại biểu cho quyền hành sinh mệnh.

Kim Ngọc, đại biểu cho quyền hành hi vọng.

“Ta sẽ cho ban cho ngươi một quyền năng, các quyền năng khác sẽ vẫn ở trong các viên ngọc, nhưng đó là nếu ngươi có thể ngược dòng tìm hiểu” Trần Ý nói tiếp.

Quyền năng tạo vật chủ của Trần Ý được hắn phân làm ba phần.

Đúng như hắn nói đó là trí tuệ, sinh mệnh và hi vọng.

Chỉ khi nắm giữ ba loại quyền hành, mới chân chính bước đầu tiên nắm giữ quyền hành tương đương với hắn.

Nhưng là quyền hành chính là thứ tối cao nhất trong thế giới vĩ mô.

Một sinh vật sống muốn nắm giữ quyền hành rất khó khăn.

Chưa kể tới việc nắm giữ ba loại quyền hành tối cao.

Mỗi một quyền hành sẽ dẫn lối cho sinh mệnh đi theo một chiều hướng phát triển.

Đứng trước Thần ban cho sự lựa chọn, Sơ Đại rung động.

Hắn cảm giác rằng một khi nắm giữ được vương miện, hắn sẽ có trong tay quyền năng tối cao.

Sẽ không một Ngư Nhân nào không thần phục hắn.

Chợt Sơ Đại tỉnh táo.

Đừng nói là hắn, để vương miện rơi vào trong tay bất kỳ một kẻ nào khác, hắn cũng đều dư sức điều khiển vận mệnh toàn bộ Ngư Nhân.

“Thần, hi vọng là loại quyền hành như thế nào?” Sơ Đại ngẩng đầu nhìn thân ảnh thánh khiết của Thần hỏi.

“Hi vọng, là loại sức mạnh hướng về tương lai mỹ hảo, là một sức mạnh dựa trên tấm lòng tinh khiết” Trần Ý suy nghĩ một chút rồi nói.

Không suy nghĩ nhiều, Sơ Đại quyết định chọn nó, quyền hành hi vọng.

Sơ Đại trong đầu quy hoạch ba hướng đi nếu chọn ba loại quyền hành.

Nếu hắn chọn trí tuệ, hắn sẽ có trí tuệ nhìn thấu vạn vật, nhưng là Sơ Đại cho rằng, bản thân hắn đã là chủng tộc có trí tuệ, hắn không cần chọn quyền hành trí tuệ.

Đây là Sơ Đại đối với bản thân tự tin.

Nếu hắn chọn sinh mệnh, hắn sẽ có một cơ thể mạnh mẽ, sinh mệnh lực không khác gì đám khủng long, Sơ Đại tận mắt thấy dù là một con khủng long khỏe mạnh vẫn sẽ bị một bông hoa ăn thịt dễ dàng.

Hắn không muốn lại đi vào con đường đó.

Vả lại, Ngư Nhân bản thân trước đó đã được Thần ban cho quyền năng khống thủy.

Chỉ còn có quyền hành hi vọng.

Ta hi vọng Ngư Nhân sẽ có một tương lai tươi đẹp.

Huy hoàng của Ngư Nhân sẽ như bình minh chiếu rực rỡ trên vạn vật.

….

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Sơ Đại danh chính ngôn thuận trở thành vị Vương giả đầu tiên của Ngư Nhân.

Hắn kiến tạo lãnh địa của Ngư Nhân trở thành một quốc gia phát triển.

Quốc gia của Ngư Nhân có tên Thịnh Thế Triều Thần Quốc, gọi tắt là Triều Thần Quốc.

Tại Triều Thần Quốc, Ngư Nhân chỉ thờ phụng một vị thần linh.

Thủy Tổ Thần, Tạo Vật Chủ vĩ đại.

Thành đô của Ngư Nhân, Bái Thần.

Sơ Đại cùng với Sò cùng nhau đi dạo trên phố, xung quanh đường phố tấp nập buôn bán, có Ngư Nhân dùng cá đuối làm phương tiện di chuyển.

Có Ngư Nhân nuôi cá heo làm bạn đồng hành.

Hung dữ hơn nữa còn có một số Ngư Nhân lấy cá mập làm vật kéo thuyền.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.