Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Văn Hóa

Tiểu thuyết gốc · 1528 chữ

Sơ Đại không đánh thức Ngư Nhân trước mặt, im lặng đợi cho hắn hoàn toàn thổi xong bản giao hưởng đại dương của mình.

Sơ Đại bộ dạng lúc này sẽ không một Ngư Nhân nào tưởng rằng đây chính là Vương của bọn nó.

Bởi vì Sơ Đại quá khiêm tốn, không giống như những vị Vương cao cao tại thượng.

Nhưng là như thế lại chính là tính cách đặc biệt của Sơ Đại, hắn là Ngư Nhân đầu tiên, trải qua sống và chết, trải qua cô đơn, lại nắm giữ được chân lý của Thần.

Hắn cũng chỉ là một Ngư Nhân, lấy gì đặt bản thân cao hơn người khác.

Mỗi một Ngư Nhân trời sinh đều đối với đại dương tồn tại cảm giác thân mật, ngoài vĩ đại thần linh đã sáng tạo bọn hắn ra thì chính đại dương là người mẹ đã dưỡng dục bọn hắn.

Tiếng vỏ sò hòa vào tiếng sóng biển, gợi lên cho Sơ Đại vô tận cảm xúc.

Đối với thiên nhiên tò mò, cảm xúc đầu tiên của Sơ Đại khi vừa khai sinh linh trí.

Đối với vạn vật sợ hãi, cảm xúc thứ hai của Sơ Đại khi kém chút mất mạng dưới nanh vuốt của đám Raptor.

Đối với thần linh tôn kính, cảm xúc thứ ba của Sơ Đại khi diện kiến thần linh.

Đối với thời gian dài dằng dặc sinh ra cảm giác cô đơn, cảm xúc thứ tư của Sơ Đại.

Đối diện với bản giao hưởng của đại dương, những cảm xúc nguyên thủy này lại một lần nữa sục sôi trong tâm can hắn.

Đây chính là cơ sở cho ngôn ngữ của Ngư Nhân.

“Ngươi tên là gì Ngư Nhân” Sơ Đại giọng nói hiền hòa.

“Là, ngài lãnh tụ, ta tên là Sò” Ngư Nhân kia sau khi hoàn thành bản giao hưởng của đại dương, phát hiện Sơ Đại không biết từ khi nào đã ở bên cạnh hắn, nhưng hắn không nao núng, truyền tới cảm xúc chân thật nhất.

“Ngươi đối với Ngư Nhân chúng ta có công rất lớn” Sơ Đại nghiêm túc nói.

Sự hình thành của ngôn ngữ là một quá trình phức tạp và lâu dài, có thể kéo dài hàng triệu năm.

Ngôn ngữ là sự kết tinh từ trí tuệ trong thời gian dài đằng đẵng.

Mặc dù Sơ Đại được Thần ban cho năng lực thần giao cách cảm, dễ dàng hơn trong việc sáng tạo ngôn ngữ, nhưng nó cũng không vì vậy mà biến thành chuyện một sớm một chiều.

Sò nghiêng đầu nhìn lấy Sơ Đại, hắn không biết mình đã đóng góp công lao gì cho Ngư Nhân.

Hắn đơn giản chỉ là muốn nghe âm thanh của đại dương, muốn từ trong âm thanh đó biểu hiện ra tấm lòng của mình.

Cùng nhau hòa quyện vào đại dương.

….

Có Sò trợ giúp, Sơ Đại mau chóng dựa trên cơ sở âm thanh đại dương và vỏ sò tạo nên ngôn ngữ riêng của Ngư Nhân.

Hiện tại, tất cả Ngư Nhân đã có ngôn ngữ riêng cho bọn hắn.

Bởi vì là do ngôn ngữ của Ngư Nhân dựa trên âm thanh sóng biển và vỏ sò, cho nên giọng nói của bọn hắn rõ ràng, trong trẻo, mượt mà, có độ vang, nhịp điệu linh hoạt.

Đây là đặc quyền của Ngư Nhân, giọng nói của bọn hắn như tiếng ca tuyệt đẹp, khiến người khác cảm thấy dễ chịu, thư thả.

Dựa trên thiên phú này, Ngư Nhân dần hướng trên phương hướng âm nhạc phát triển.

Bọn hắn có giọng ca khiến lòng người mê hoặc, lại có thiên phú sử dụng nhạc cụ.

Mặc kệ là vỏ sò hoặc là bất kỳ một dụng cụ nào đều có thể trở thành nhạc cụ của bọn hắn.

“Ngư Nhân đây là đang trở thành một chủng tộc âm nhạc” Trần Ý quan sát.

Thú thật là Trần Ý bản thân cũng rất thoải mái khi nghe giọng nói của Ngư Nhân, giọng nói bọn hắn so với âm nhạc tại Trái Đất tồn tại một thứ trong trẻo, thần thánh mà ở âm nhạc Trái Đất không có.

Nghĩ tới đây, Trần Ý tiếp tục quan sát, mong chờ Ngư Nhân phát triển trong tương lai.

….

Qua một thời gian.

Lãnh địa của Ngư Nhân lúc này đã biến đổi rất lớn, lúc trước bọn hắn xây dựng lãnh địa ở gần biển nhưng là cũng không quá gần biển, đại bộ phận kiến trúc đều là ở nhà tranh, rất đơn sơ.

Nhưng là hiện tại, lãnh địa Ngư Nhân như là một thế giới bao phủ bởi nước, bọn hắn đào những kênh sông ngòi xuyên qua toàn bộ lãnh địa, biến những chỗ đất liền thành những hòn đảo nhỏ rải rác như những viên ngọc quý giữa đại dương mênh mông.

Ngư Nhân thân cận với nước, biết điều đó Sơ Đại quy hoạch lãnh địa Ngư Nhân trở thành hình thức các bán đảo.

Nước sẽ giúp giao thông bên trong lãnh địa Ngư Nhân di chuyển thuận tiện hơn, vận chuyển hàng hóa nhanh chóng.

Chưa kể, nguồn nước bên trong lãnh địa Ngư Nhân còn bảo vệ Ngư Nhân khỏi những sinh vật nguy hiểm trên đất liền.

Đã có lần một đám Raptor xông vào lãnh địa Ngư Nhân, nhưng đã bị Ngư Nhân dùng quyền năng điều khiển nước xua đuổi.

Hiện tại Ngư Nhân xưa đâu bằng nay, bọn hắn đã không phải một chủng tộc yếu đuối dễ dàng bị tiêu diệt.

Bọn hắn thậm chí còn vươn mình mạnh mẽ trở thành một chủng tộc cường đại tại thế giới vĩ mô.

Ngư Nhân có kiến trúc độc đáo, các tòa nhà được thiết kế uốn lượn theo dòng chảy của nước, tạo nên vẻ đẹp hài hòa và tinh tế.

Các tòa nhà nhìn bề ngoài giống như những con ốc cỡ lớn.

Tại trong vô số các con ốc này, ở giữa tồn tại một tòa nhà có ba đỉnh đầu nhô lên, giống như là một cái vương miện.

Nắng vàng rực rỡ soi sáng mặt nước lấp lánh, phản chiếu hình ảnh cái vương miện màu vàng dưới mặt nước, tạo nên khung cảnh vô cùng đặc sắc.

Những cơn sóng cuộn trào, bên trên đầu các cơn sóng là một nhóm Ngư Nhân vui vẻ tiến lên phía trước.

Bọn hắn mặc một bộ y phục nửa người màu xanh như biển cả, có tay cầm lưới, có tay cầm lấy một cây đinh ba.

Khi mặt trời mọc, những Ngư Nhân thức dậy và bắt đầu công việc hàng ngày.

Họ sử dụng năng lực điều khiển nước để tưới cây, đánh bắt cá và vận chuyển hàng hóa.

Tới buổi trưa, các trẻ em Ngư Nhân nô đùa dưới những vòi nước khổng lồ do người lớn tạo ra, tiếng cười vang vọng khắp nơi trong lãnh địa.

Thời gian tới buổi chiều, các Ngư Nhân trở về với những mẻ cá đầy ắp, mang đến cho cộng đồng nguồn thức ăn dồi dào.

Buổi tối dưới ánh trăng lung linh, Ngư Nhân quây quần bên nhau hát hò, kể chuyện về những huyền thoại về đại dương.

“Thần vì cô đơn mới tạo ra vạn vật”

“Thần bởi vì vạn vật chúng sinh lạc lối, cho nên mới tạo ra Trường Sinh Tinh Thần”

“Thần vì thương xót Ngư Nhân, cho nên Thần mới ban cho chúng ta quyền năng khống thủy”

Đám người lớn Ngư Nhân đối với đám trẻ Ngư Nhân giảng giải.

Những câu chuyện này luôn được các Ngư Nhân truyền tai nhau.

Đối với Ngư Nhân, đây chính là văn hóa thiêng liêng của bọn hắn.

“Thần vì lãnh tụ cô đơn, cho nên mới tạo ra Ngư Nhân chúng ta”

“A, chúng ta được tạo chỉ là vì lãnh tụ chúng ta cảm thấy cô đơn, thật bất công” Một đứa trẻ Ngư Nhân nghe vậy bỗng nhiên phù mỏ nói.

Trong lòng những đứa trẻ, bọn nó luôn cho rằng mình đặc biệt hơn người khác.

Bọn nó sinh ra luôn mang một sứ mạng nào đó, tóm lại là bọn nó sẽ hi vọng mình đặc biệt.

Bọn nó tưởng rằng, mình được Thần tạo ra là vì Thần trân trọng bọn nó.

Nhưng khi nghe chỉ là vì lãnh tụ cô đơn, bọn nó mới được tạo ra, không khỏi cảm thấy hụt hẫng.

Ngư Nhân người lớn nghe thấy nó nói bất công, lập tức cho nó một cái cốc đầu.

Đứa trẻ Ngư Nhân bị đau làm trợn tròn mắt.

“Ngươi bất công cái gì, có tin ta cốc đầu ngươi thành tên ngốc luôn hay không? Tất cả chúng ta trời sinh vốn là giống nhau, không có một ai hơn một ai, trong lời dạy của Ngư Nhân đã khắc những gì ngươi đọc lại cho ta nghe”

Ngư Nhân người lớn nói.

Giọng nói dạy dỗ.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.