Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Cuộc Sống Ngư Nhân

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Là quốc gia giao giữa đại dương bao la và đất liền hùng vĩ, nơi ánh sáng mặt trời lấp lánh le lói qua những rãnh nước, là một phiên chợ tấp nập của những Ngư Nhân.

Phiên chợ được tổ chức trên một rạn san hô rộng lớn, nơi các gian hàng được dựng lên bằng vỏ sò, san hô và rong biển đầy màu sắc.

Những Ngư Nhân với mái tóc dài màu xanh lam khéo léo bày bán đủ loại sản phẩm độc đáo, từ những viên ngọc trai lấp lánh đến những món đồ trang sức tinh xảo làm từ vỏ sò.

“Nhìn xem, đây là quốc gia của chúng ta” Sơ Đại kiêu ngạo nói.

Ngư Nhân quốc gia có cho riêng mình nền văn hóa độc đáo, từ ngôn ngữ cho tới văn hóa đều mười phần phong phú, tự hình thành nên một hệ sinh thái riêng lẻ, tự cung tự cấp.

Không thấy Sò hồi âm, Sơ Đại quay qua liền thấy tên kia đang ghé vào một phiên chợ hỏi giá.

“Lão bản, vỏ sò này bán bao nhiêu?” Sò chỉ vào một cái vỏ sò màu xanh lam, trên sỏ vò có vài dường sọc màu trắng như bọt biển.

Ánh nắng chiếu vào vỏ sò lấp la lấp lánh.

Có chút mê người.

“Đại nhân, vỏ sò này ngài cứ thoải mái lấy, ta không lấy tiền của ngài” Lão bản thấy người hỏi giá là Sò liền liên tục lắc đầu.

Tại trong xã hội Ngư Nhân, ngoài Vương ra thì Sò cũng có địa vị đặc biệt.

Bởi vì Sò được xem như là người khai sáng ngôn ngữ của Ngư Nhân.

Địa vị cao không thể sánh bằng, chỉ thua với Ngư Nhân Vương vĩ đại, xem như là dưới một người trên vạn người.

“Sao có thể miễn phí lấy đồ vật của ngươi, cầm lấy” Sò không cho lão bản cơ hội từ chối, vứt cho hắn một viên ngọc trai rồi rời đi.

Sơ Đại tò mò hỏi.

“Ngươi lại mua cho em trai đấy à?”

“Vâng, đối với đứa em trai này ta cũng rất đau đầu, trời sinh Ngư Nhân chúng ta là một chủng tộc hiền hòa, cho dù không thích âm nhạc cũng đành thôi, nhưng với Lãng lại hoàn toàn trái ngược, làm sao lại có một Ngư Nhân hiếu chiến như vậy, ta biết nó không thích những nhạc cụ ta mua cho nó, nhưng biết đâu một lúc nào nó đổi ý” Sò mỉm cười nói.

“Đống nhạc cụ mà ngươi mua đã có thể lấp thành một ngọn núi” Sơ Đại bĩu môi.

“Nào có, chính xác là lấp thành hai ngọn núi” Sò phản bác.

Hai bọn hắn mối quan hệ rất thân cận, không giống như quân vương với thần dân, mà giống như hai người anh em.

Hai người lắng nghe tiếng rao hàng vang vọng khắp nơi, xen lẫn tiếng cười nói vui vẻ của người mua kẻ bán.

“Hôm nay hàng tươi bắt từ đại dương trở về, mau chóng mua kẻo hết”

“Mực bắt từ Nam Hải, mua lẹ mua lẹ a”

“Có ai không, hải sản tươi ngon đây”

“Ta là thấy ngươi đang cố ý đội giá lên trời”

“Giảm 5 viên ngọc trai thì ta mua”

“Vậy ngươi mua chỗ khác nha”

Mùi hương của rong biển, muối biển và các loại hải sản tươi ngon quyện hòa vào nhau tạo nên một bầu không khí đặc trưng của phiên chợ Ngư Nhân.

Trên những dãy gian hàng san sát nhau, có thể bắt gặp vô số những món đồ độc đáo: những chiếc vòng cổ được làm từ san hô đỏ rực rỡ, những chiếc lược được làm từ vỏ sò óng ánh, những bức tượng điêu khắc tinh xảo hình các sinh vật biển.

Những Ngư Nhân di chuyển một cách uyển chuyển trong làn nước, tay cầm những giỏ dệt bằng rong biển đựng đầy tiền tệ, những viên ngọc trai nhỏ lấp lánh.

Họ mặc cả nhiệt tình, trao đổi hàng hóa và trò chuyện vui vẻ với nhau.

Tại khu vực trung tâm của phiên chợ, một nhóm nhạc gồm những Ngư Nhân và các chú cá hề đang biểu diễn những giai điệu sôi động, thu hút sự chú ý của mọi người.

Những Ngư Nhân khác vây quanh nhau, vỗ tay và hát theo trong niềm vui hân hoan.

“Đây là sân khấu của ngươi, tới đi” Sơ Đại vỗ vai Sò.

Sò gật đầu, tiến tới nhóm nhạc, các Ngư Nhân nhận ra thân phận của Sò, bọn hắn ngay lập tức nhường lối cho Sò tiến vào trung tâm.

Sò từ trong túi lấy ra vỏ sò, từ trong vỏ sò phát ra thứ âm thanh trong trẻo, theo đó là tiếng ca của các Ngư Nhân vang lên.

….

Bên ngoài trường học của Ngư Nhân.

Hai đứa trẻ Ngư Nhân độ tuổi khoảng chừng 12 tuổi đứng đối diện nhau, nhìn vẻ mặt giống như đã xảy ra xích mích.

Bên cạnh là một đám Ngư Nhân trẻ tuổi khác hò reo cổ vũ, háo hức chờ đợi hai bọn nó lao vào nhau.

Ngư Nhân trẻ tuổi chán ghét nhìn đối diện Lãng.

Đứa em trai yêu quý của Sò, người tạo ra ngôn ngữ của Ngư Nhân.

Về mặt nào đó, mọi đứa trẻ Ngư Nhân khác đều phải yêu quý Lãng, bởi vì hắn là em trai của Sò.

Nhưng không, Lãng là một Ngư Nhân hiếu chiến, sinh ra trong một chủng tộc hiền hòa như Ngư Nhân, Lãng chẳng khác nào kẻ dị biệt.

Tính cách khác nhau dần dà khiến cho Lãng bị các Ngư Nhân khác xa lánh, kỳ dị.

Nhưng là càng như vậy, Lãng lại càng trở nên hiếu chiến.

Hôm nay, Ngư Nhân trẻ tuổi bởi vì mắng Lãng không biết điều, trong lúc vô tình lỡ lời nhắc tới mẹ của nó.

Mẹ của Sò và Lãng bởi vì một lần bị một con khủng long Tyrannosaurus, hay còn gọi là T.Rex đột kích lãnh địa Ngư Nhân mà xui xẻo mất mạng.

Do đó, Lãng từ nhỏ đã không có tình thương của mẹ, chỉ có anh trai ở bên cạnh.

Nhưng là, Lãng hắn không tha thứ cho bất cứ ai nhắc tới mẹ của nó.

Ngư Nhân trẻ tuổi Côn với mái tóc xanh dài óng ả bay trong gió, di chuyển nhanh nhẹn như một con cá chạch.

Nó tung ra những tia nước sắc bén như dao, xé toạc không khí và lao thẳng về phía Lãng.

Rào.

Lãng tạo ra cơn sóng lớn dâng lên nuốt chửng lưỡi dao nước, tiếp tục tiến về phía trước hòng nhấn chìm Côn.

Côn né tránh cơn sóng một cách ngoạn mục, đồng thời tung ra một tia nước phản công.

Lãng tạo ra một màn nước khổng lồ bao quanh mình, chặn đứng tia nước cuồng bạo của Côn.

Tia nước đập vào tấm khiên nước mà Lãng tạo ra, tạo ra tiếng vang như thủy tinh vỡ nát.

Mắt thấy Lãng sẽ phản công, Côn tạo ra màn nước đẩy về phía trước.

Lãng sau đó đột ngột cưỡi sóng lướt tới, tung ra một cước mạnh mẽ xuyên thủng màn nước đá vào bụng Côn.

Một cước này mạnh mẽ đá văng Côn vài mét.

Cơn đau dữ dội từ bụng truyền tới đại não, Côn dường như muốn ngất đi, hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má.

Lãng nhìn Côn ôm bụng nằm trên mặt đất, không nói gì thêm quay người rời đi.

“Mau báo lão sư, Côn bị Lãng hành hung”

Đám học sinh khác thấy Côn bất động liền lớn tiếng hô hào.

Có một Ngư Nhân trẻ tuổi khác thấy Lãng sắp rời đi, hắn đứng chặn trước người Lãng, không muốn cho nó dễ dàng rời đi, lớn tiếng mắng.

“Tại sao ngươi có thể ra tay đánh bạn bè, ta sẽ báo lão sư ngươi cố ý tìm Côn đánh hắn”

“Ngươi không thấy là hắn mắng mẹ ta trước, cũng là hắn ra tay với ta trước” Lãng ngẩng đầu nhìn Ngư Nhân trẻ tuổi, rõ ràng là Ngư Nhân trẻ tuổi cao hơn Lãng một cái đầu, cũng lớn hơn nó 1 tuổi, nhưng không hiểu vì sao lại cảm thấy rất chột dạ.

“Ta không nghe thấy, bọn ta chỉ thấy ngươi đánh hắn” Ngư Nhân trẻ tuổi cố gắng phủ nhận nói.

“Ta cũng thấy ngươi đánh hắn”

“Ta làm chứng”

Đám Ngư Nhân trẻ tuổi cùng nhau hô.

Đứng trước số lương tuyệt đối, Lãng lười đôi co với bọn hắn.

“Tránh ra hoặc là ngươi cũng muốn ăn đòn giống hắn” Lãng lạnh lùng nói.

Không quên quăng ánh mắt về hướng Côn còn đang nằm dưới mặt đất.

Ngư Nhân trẻ tuổi nuốt một ngụm nước bọt, tự giác tránh ra một đường để cho Lãng rời đi.

“Lãng, đứng lại”

Vừa lúc Lãng rời đi, lão sư từ trong trường học chạy tới, hô hào nó trở lại, nhưng là Lãng đã cưỡi sóng rời đi.

Bạn đang đọc Ta Tại Sáng Tạo Chủng Tộc sáng tác bởi vinhtrinh17200
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vinhtrinh17200
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.