Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1181 chữ

Doãn Thanh Liên đi tới. Doãn trường Thanh đang nằm không gặp! Doãn Thanh liên hơi buồn bực, nhưng cũng muốn khuyên nhủ ở ngoài cửa nói:

''Bát ca, ta thực xin lỗi ngươi! Nhưng cũng vì muốn tốt cho các ngươi hai, Ngọc tỷ tỷ tâm không ở chỗ ngươi cưỡng cầu ở chung cũng không hạnh phúc. Hai người tách ra mới là tốt nhất...''

3 ngày sau, Doãn trường Thanh cũng không ra cửa, chỉ có hạ nhân mang thức ăn và rượu vào! Doãn Thanh liên không được đáp lại, tức giận ngày ngày ở cửa tự cho là đúng tình ý nói lải nhải.

''...Bát Ca ngươi đừng như vậy cố chấp a! Ngọc Tỷ rất thích người kia bọn họ sẽ hạnh phúc, dù sao bọn họ cũng đã theo thuyền rời đi ngươi u uất cũng làm phiền chán thêm a, không có Ngọc tỷ tỷ ngươi cũng có thể cưới người khác cần gì tự làm khổ mình...''

Cửa mở, Doãn Thanh Liên cùn Doãn Gia người vui vẻ định đi lên. Đã thấy Doãn Trường Thanh một thân mùi rượu vẻ mặt tái nhợt đi ra. Doãn Trường Thanh thê lương cười.

'TRường Thanh, bát đệ, bát ca...' đám người cả kinh, mới mấy ngày không gặp sao Trường Thanh lại tanftaj như thế.

Doãn Trường Thanh không để ý bọn họ, nhìn Doãn Thanh Liên nói: ''Thẩm Ngọc yêu người kia, nhưng ta yêu nàng a ngươi luôn miệng nói nàng sẽ hạnh phúc? Vậy ta đây đâu, ta còn là ha ha ca ngươi đâu''

''Bát ca, ngươi ngươi đừng như vậy'' Doãn Thanh Liên hơi sợ hãi muốn khóc.

''Trường Thanh nam tử hán, sao vì một nữ nhaankhoong có nữ đức như thế sầu khổ uất ức không giống người dạng. Ngươi muội muội cũng không phải cố ý'' Doãn Phụ đau lòng con gái tre trở nói.

''Ha! cũng thế...'' Doãn Thanh Liên cười nhạo, đám người sắc mặt không tốt. Cảm thấy Doãn Trường Thanh quá so đo với cửu muội. Trong lòng đau sót trĩu nặng, Tà Linh thẩm cảm thấy thay Doãn tRường Thanh không đáng, hắn thức ăn quá đáng thương đi. Đối Doãn gia người Trường Thanh chỉ hưu thê, vợ chạy! Nhưng với chảy qua 1 đời Trường Thanh mà nói

là bi kịch cả một đời đau khổ, nếu không lấy đâu sẽ ra sinh oán khí đâu.

Doãn Trường Thanh không muốn giết chết bọn họ, chỉ muốn làm là cao cao tại thượng đánh tan bọn họ ảo tưởng tự cho là đúng. Trở lại Doãn trường Thanh đã không phải ca ca tốt người con ngoan, hắn tới chỉ để hoàn thanh mong muốn. Dù sao oán quỷ cũng chỉ là Tà linh thức ăn.

'' Cha nương, ở nhà ta tâm tình quá khó quá! Nhi tử bất hiếu hôm nay muốn rời nhà ngao du''

''Cái gì? Sao có thể rời nhà đi đâu đây là bất hiếu a ngươi, vì một nữ nhân sao lại khổ như vậy'' Doãn phụ cả kinh.

''Bát đệ, cha nói đúng vì một nữ nhân như vậy không đáng a!'' Đám ca ca hắn cũng khuyên nhủ.

Doãn Thanh Liên cũng luống cuống; '' Bát ca ngươi không cần như vậy, ngươi là vấn không tha thứ ta sao?''

Doãn Trường Thanh không nhìn bọn họ chắp tay nói với Doãn Mẫu; ''Nương là ta bất hiếu, nhưng... Ta thật oán Doãn Thanh Liên, từ nay không thể như trước đối nàng. Đã vậy ở chung cũng không vui gì, giống như nàng nói ta và Thẩm Ngọc vậy! Ta đã thấy không xứng chức bát ca nàng, cũng không nghĩ làm nàng bát ca nữa. Nàng vì ta tốt ta thực sự không nhìn thấy'' Doãn Trường Thanh quỳ xống bái hai bái trước cha mẹ nói:

''Này nhất bái, là TRường Thanh bất hiếu'' lại một bái: '' Này nhị bái là cô phụ cha mẹ kỳ vọng''. Hắn đứng lên, cháp tay áo với mọi người: ''Sau này nếu Doãn Gia có việc cần, có thể giúp ta sẽ cố gắng hết mình cáo từ''

Doãn trường Thanh rời đi, đám người không cản. Lúc đầu đều thấy Doãn trường Thanh bình tĩnh, còn tưởng hắn đã nghĩ thoáng! Không ngờ hắn lại bị tổn thương sâu như vậy. Doãn phụ Doãn mẫu ngay cả ngăn cản lời cũng không nói ra được. Doãn trường Thanh không chỉ cùng Cửu muội li tâm còn cùng Doãn Gia li tâm, tuy hắn không nói đoạn tuyệt quan hệ nhưng đã phân rõ ranh giới cùng Doãn gia. Doãn mẫu khó chịu không được nói:

'' Oan nghiệt a!...'' Giận lên não đã ngất đi, đám người mau mau đưa nàng đi về phòng mời thấy thuốc. còn đứng tại trong gió hỗn độn Doãn Thanh Liên ngơ ngẩn, sao mọi chuyện lại trở thành như thế. lúc đầu chỉ là bỏ trốn, nàng nghĩ nàng khuyên nhủ cái là được. Lại không ngờ nói 3 ngày Bát ca lại cùng nàng li tâm, còn cùng Doãn Gia rạn nứt, mẹ bị buồn bực quá ngất đi. Bát ca rời nhà. Mọi chuyện sao lại như thế, là nàng sai sao? Doãn Thanh Liên mờ mịt theo sau mọi người...

Doãn Trường Thanh trong mong muốn là không có Doãn gia cha mẹ. Tà Linh đối thức ăn cha mẹ cũng không gì ý tưởng! Nhưng Doãn Thanh Liên, Thẩm Ngọc... là sẽ phải chảy qua hơn đau khổ.

Doãn Trường Thanh đi thuyền rời khỏi Thượng Nhu, đã muốn cao cao tại thượng lại nghĩ làm bọn người kia chịu tra tấn a! Doãn trường Thanh trên đầu thuyền ngồi tiêu sái bá đạo cực kỳ.

Doãn Thanh liên chắc sắp bị hối gả, nàng sẽ cải trang đi học a! Đây mới là mở đầu kịch đâu, đã nàng cảm thấy hai người yêu nhau mới có thể bên nhau, vậy thì làm người nàng yêu yêu người khác liền thành ha ha còn Thẩm Ngọc, đã là lầu sanh thì đừng có gì đầu bảng với cuối bảng thanh cao, hầu hạ người liền hầu cả đời đi. Đoạn Liễu đã vậy cặn bá muốn bò lên cao, vậy cho hắn bò a! Bò càng cao ngã càng đau. muội muội tình địch nha, như vậy si tình người chết thât đáng tiếc làm nàng muốn mà không được đau khổ cả đời đi! Tà Linh hoạch định rõ tất cả, Này cũng không trách hắn. bởi tại trọng u nơi quá lâu, thiên đạo các nơi vì lấy lòng hắn đều đem đủ loại bọn họ cảm thấy lí thú sự cho hắn giải sầu...

xem thời gian, còn mấy tháng đâu vào học, trước kiếm tiền tạo cái giả danh tiếng cái đã.

ps: Có điểm đam mỹ, đều là diễn Tà Linh sẽ không đối thức ăn có cảm tình, trong mắt hắn nhân loại bất quá là thức ăn thôi...

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.