Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1146 chữ

Hưu thê viết song cho Thẩm ngọc phụ mẫu gia đưa đi qua. khách nhân cũng bị tiến về, mọi người trong lòng đều phức tạp cảm thán vạn phần một cọc hỉ sự cứ vậy thành chê cười.

Doãn gia cũng không yên lành, khách nhân đi sau Doãn mẫu đã không cố kị mặt mũi hỏi Hạ Tâm càng kĩ càng chuyện, tức giận Thẩm Ngọc không giữ nữ đức! Lại phấn nộ không được Doãn thanh Liên không hiểu chuyện hồ nháo.

Doãn Trường Thanh mặt không cảm xúc, làm người nhìn cũng sợ hãi không ai dám bắt chuyện. Doãn Phụ Doãn mẫu lại sợ Doãn trường Thanh thật óan Doãn Thanh Liên nên khuyên bảo: '' Lão bát, muội muội ngươi tuổi nhỏ không hiểu chuyện, ngươi đừng so đo với nàng, nàng trở về chúng ta sẽ làm nàng hảo hảo xin lỗi ngươi haizz!''

''Không cần'' Doãn trường Thanh lãnh đạm nói, Doãn phụ Doãn mẫu biết lão bát đã cùng muội muội có li tâm, hai người cũng khó chịu, nhưng dù sao con trai ngày thường nghe lời bọn họ vợ chạy sau tâm tình thay đổi khó chịu bọn họ cũng không biết làm sao khuyên,

''Người đâu dọn hết đồ hỉ đi, trói mắt! Cha nương các ca ca tẩu tẩu Trường Thanh mệt mỏi về nghỉ trước, không có việc gì trọng đại không cần tìm ta'' Giọng hơi buồn nói.

Doãn phụ Doãn mẫu cũng rất yêu thương con trai này, hôm nay chảy qua bọn họ cũng thay Doãn trường Thanh khó chịu, gật đầu: ''Đi về phòng nghỉ ngơi tốt đi, chuyện đã qua đừng để trong lòng phiền lòng không tốt''

Doãn Trường Thanh về thoải mãi ngủ yên giấc.

Buổi Sáng trong tối qua chuyện đã truyền khắp toàn huyện, phố lớn ngó nhỏ đều có bát bái Thẩm gia cô nương bỏ cưới theo tình lang chạy, Doãn Bát công tử trong đêm tân hôn nói rõ tình hình viết hưu thê... cơ hồ các khách điếm tửu lâu đại hộ, đến nông gia đều nói bát quái này càng truyền càng làm người nhiệt huyết dâng cao tò mò cực kì. Bởi vì bỏ trốn theo tình lang không có nhiều, nhưng vấn có lại vấn không bằng đại hộ nhân gia bát quái nói hăng say cùng đại nhập cảm. Tối đó còn bao nhiêu nhân khách đều nghe Trường Thanh nói, đám người cơ hồ truyền như thật kể rõ từng chi tiết có khi còn thêm mắm rạm muỗi phóng đại. Dù saoThẩm gia cô nương chạy liền không cần nghĩ tốt thanh danh muốn. mà doãn Trường Thanh biểu hiện cùng dứt khoát làm vô số người kính nể, hắn lời nói cũng bị mọi người chuyền ra.

Doãn Thanh Liên tối qua không thấy người đuổi theo, có hạ nhân tới tìm nàng lại sợ tới bắt người trốn vào miếu nát. Đụng vào một thư sinh! Nàng còn mặc Thẩm Ngọc áo cưới đâu ngượng ngùng không được, trời mưa hai người đều ở trong miếu chú mưa không về được, cô nam quả nữ thư sinh lại rất lễ độ làm nàng chú ý! Trời sáng mưa tạch nàng không kịp cáo biệt sơ người nhận ra rời đi, còn làm rơi khăn hoan... Về tới ngoài cửa người qua đường nhìn nàng quái quái. Ngoài cửa không có đồ hỉlồng đèn cũng thay đại môn vắng lặng hạ nhân không thấy, làm tâm nàng hơi bất an!

Nàng đi vào cửa, hai hạ nhân thấy nàng đều cúi đầu, nhưng cũng không chào hỏi. Nàng cũng không thể bát người hỏi chuyện. người làm đi qua gặp nàng đều cúi đầu gọi tiếng tiểu thư cũng không hí ha hí hửng như thường ngày mặt tươi cười tiếp đón. Nàng vô cùng không hiểu, cho tới khi đi tới ngoài cửa đại sảnh đường thấy Hạ Tâm mặt trắng bệnh vết thương đầy mình quỳ một góc, nàng cả kinh

''Hạ Tâm ngươi ngươi sao vậy? Bị ai đánh, là ta bát ca sao... Ngươi đứng lên ta đi làm chủ cho ngươi. Bát ca hắn sao có thể như vậy...''

Hạ Tâm rất muốn khóc nói nàng ủy khuất, nhưng nghĩ nàng liền sợ hãi: ''Tiểu thư không phải, Bát...''

''Hử biết đường về'' Doãn Mẫu lạnh giọng cát ngang đi ra, Doãn Thanh Liên thấy nàng cha mẹ liền ủy khuất, bỏ qua nàng nương nói đi khoát cha tay. Cha mới sủng nàng nhất! Nàng tức giận nói: '' Cha mẹ bát ca sao có thể đánh Hạ Tâm nặng như vậy đâu! Nàng là ta thị nữ đâu...''

''Hồ nháo ngươi ngươi này nghịch nữ'' Doãn mẫu tức giận nói.

''Ta nào nghịch nữ, Bát ca đánh ta Hạ Tâm còn là ta sai không thành'' Nàng tức giận phản bác, Doãn mẫu tức giận ddaampj bàn. Doãn phụ cả kinh đi phía sau Doãn mẫu không nhìn nữ nhi.

'' Hừ ai nói cho ngươi Hạ Tâm thương là Trường Thanh đánh, tự cho là đúng Quỳ xuống nhận lỗi''

''Cha, nương?'' Doãn Thanh Liên, ngây ra hơi sửng sốt.

Doãn Phụ chỉ là tới Doãn gia làm rể, trong nhà làm chủ là Doãn mẫu. Doãn Phụ thương tiếc con gái duy nhất, nhưng cũng không dám nói gì làm Doãn mẫu tức giận, Doãn Thanh Liên ủy khuất quỳ xuống.

''Có biết ngươi sai ở đâu?''

''Nữ nhi không biết.''

'bang' Doãn mẫu nghe vậy bình ổn tối qua tức giận lại không nhịn được, nàng đập bàn dọa Doãn phụ cùng Doãn Thanh Liên. '' Ngươi còn không biết sai, dẫn tẩu tẩu cùng người chạy có hay không cảm thấy có lỗi với ngươi bát caca a! Buổi tối một nữ tử không về nhà có hay không làm cha ngươi lo lắng. Nha đầu bị đánh ngươi chưa hiểu gì đổ oan ngươi bát ca. Về nhà còn chưa đi xin lỗi ngươi ca, ngươi lấy tư cách gì a ngươi...''

Nàng tức giận hổn hiển, Doãn phụ mau nhanh rót trà vỗ nàng vai, an ổn nàng tức giận nói: '' Thanh Liên biết sai chưa, mau nhận lỗi với nương ngươi! Cùng đi xin lỗi ngươi bát ca''

Doãn Thanh Liên cũng bị mắng chột dạ, xin lỗi thành khẩn sau lại xin tha cho Hạ Tâm mới nghĩ đi xin lỗi giải thích với bát ca. Dù sao trong suy nghĩ của nàng Bát ca như vậy thương nàng, nàng đi xin lỗi một chút là được mà Thẩm Ngọc tỷ được hạnh phúc không chắc ca ca nàng cũng vui vẻ đâu! Dù sao bát ca yêu Ngọc tỷ như vậy, thấy tỷ ấy hạnh phúc không phải mới là.

ps: Tam quan không giống

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.