Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1091 chữ

Doãn Trường Thanh, hướng đại một thành, đang nghèo nàn nơi đi. Tham quan nơi nơi tụ hợp, nghe danh đã làm người chán ghét. Doãn Trường Thanh không phải muốn cao cao tại thượng a, nhưng thân phận của hắn không được có Doãn gia huyết mạch không thể quá trương dương. Nếu quá vô tình với Doãn gia và Doãn thanh Liên ở cổ đại sẽ bị người khinh thường phỉ nhổ. Tuy Tà linh là không để ý, nhưng hắn là Doãn Trường Thanh đâu.

Mà Doãn tRường Thanh cũng không phải họ Doãn mới có thể cao cao tại thượng được! Còn giúp Doãn gia kiếm tốt thanh danh đâu, Doãn trường Thanh không hại Doãn gia nhưng chết sau đã là oán quỷ cũng không như trước xem trọng thân tình.

Doãn Trường Thanh buổi tối tắm rửa ở một suối nước. Dưới ánh trăng hắn chỉ tay họa họa nhật nguyệt. Ánh sáng lập lòe không thấy rõ tiến vào hắn thân thể! Tay vuốt xuống mặt, khi quay đầu bước lên bờ đã là một khuôn mặt đẹp không tả nổi.dưới ánh trăng như là tỏa sáng. Nam nữ thông ăn, thân mình như ngọc như dung mạo khỏang 14-15 tuổi người.

''Từ giờ ngươi gọi Hoa Thanh Ly a!'' Hắn thanh lánh trong trẻo giọng nói vang lên. Toàn Thân chấn động, sau đó không phản ứng.

Ngày này quan huyện thái thái phu nhân đi chùa về cứu được một vị tiểu công tử, bạch y như thiên tiên dung mạo. Tiểu công tử hôn mê 5 ngày mới tỉnh. Trong hán thành mùa hè rơi tuyết cũng 5 ngày! Nghe nói kia như tiên tiểu công tử tỉnh, tuyết liền ngừng. Cổ đại đám người rất là tin thần quái, huyện thái gia đã bị hỏi mấy lần tình hình cũng không biết nói gì,... kia tiểu công tử tỉnh lại gì cũng không nhớ gì, chỉ nói hắn gọi Hoa Thanh Ly.

Huyện lão gia là cái mưu mô sảo trá, trong nhà chính thê đã bệnh chết nhiều năm, trong nhà thiếp thất thành đàn! lại không có cái con trai, toàn sinh nữ! Gặp Hoa Thanh Ly lúc, liền sinh tâm tư, bực này thần tiên dung mạo người không phú tức quý tuyệt không phải vật phàm. Nó còn không nhớ gì quả thực là có duyên a, liền ngỏ ý nhận làm con thừa tự...

Vậy là trong thành, mấy ngày liền có lễ lớn nhận Hoa Thành Ly thành trong huyện lão gia con thừa tự. Trong Hán thành cảm thán vị này công tử không may. Hán thành huyện lão gia là cái tham quan mọi người đều biết, chưa gặp Hoa Thanh ly đâu mọi người đã đồng tình hắn! Hoa Thanh Ly cũng có hai họ. Một cái Ôn họ, tên tự Trường Thanh.

Trong huyện mọi người liền gọi hắn Ôn Trường Thanh, huyện lão gia họ Ôn tên Hách. Lúc đầu chỉ nghĩ nhận Hoa Thanh Ly về làm vận may, coi như nhà hắn có con trai. Nhưng tiếp xúc với đứa con thừa tự này liền cực thích.

Tà Linh không ngờ Trường Thanh rất có duyên với hắn tên, đã vậy cũng không phản đối. có tên hay không có tên đối hắn cũng chỉ là một cái cách gọi. Ngược lại hắn làm Ôn trường Thanh tính tình rất là cởi mở giảo hoạt cơ trí cùng hắn dung mạo làm ai cũng thích. Cơ hồ sống trung mấy ngày, ai cũng đều đã rất yêu thương hắn.

Trong thư phòng, Ôn Hách đang sầu não chuyện tiền bạc trốn thuế đâu. Ngoài cửa đã nghe tiếng gọi vào: ''

Cha, cha ngươi ra đây, có người nói sấu ngươi''

Nếu là ngày thường có người như vậy vô lễ như vậy đã bị đánh chết đuổi đi, nhưng trong phủ hạ nhân mấy ngày nay đã quen công tử như vậy tính đám người chỉ có bất đắc dĩ.

'' Hử, làm gì như vậy ồn ào Trường Thanh'' Ôn Hách cau mày đẩy cửa ra, chỉ giả nghiêm nghị kỳ thật không có tức giận ý tứ.

''Huyện lão gia tha mạng'' 3 vị nông dân kinh sợ quỳ xuống.

'' Chuyện gì?'' Ôn Hách cau mày, nhìn dơ hề hề ba nông dân hơi ghét bỏ.

''Cha, hừ ba người này nói sấu người! Hôm nay con ra ngoài nghe bọn họ nói cha là tham ô...''

''Hỗn sược, ai truyền tin đồn nhảm'' Ôn Hách sợ không được, hắn là tham quan nhưng đều âm thâm a, nói ra ngoài không phải muốn chết sao, ánh mắt nhìn ba người xin tha trở nên âm hiểm lên:

'' Ai truyền ra này tin vịt?''

Chưa đợi ba người trả lời, Ôn Trường Thanh đã tức giận nói: '' Con thấy nửa thành đã đều nói, ba người này là đụng đúng lúc, nên con tức giận bắt về đâu! Hừ bọn họ oan như vậy cha là muốn chúng ta nhà chết sao, thực ác độc.''

Ôn Hách tâm hoảng không được, hắn tham là tham thật cũng đánh chủ ý tiền thuế này. Nhưng phía trên thu, hắn cũng chắp tay muốn đưa lên, lại không ngừa trong đêm đã có cướp trộm hết hiện 800 vạn thuế hắn lấy đâu trả, bán cả nhà hắn cũng là táng gia bại sản a! Tin tức này chắc hẳn kẻ cướp truyền ra. Hắn lại có quan tham ô danh, ai nghe cũng tin là hắn nuốt trọn bạc, hắn oan a, nhưng lại vô pháp lần này không chết cũng mất quan.

''Cha, sao vậy không cần tức giận hỏng thân mình a! Đám này nói cha tham, thực là tức chết người a, đã vậy cha liền viết thư cho triều đình xin miễn năm nay thuế, năm sau chúng ta đưa lên gấp ba a, xem ai còn nói chúng ta tham. Cha tin con, cho con nửa tiền thuế con sẽ kiếm gấp mười cho cha hừ hừ''

Nghe Ôn Trường Thanh như vậy trẻ con nói, Ôn Hách là không tin. Bên này đi tới sư gia sờ ria mép mắt lóe lóe đi tới, hắn cũng đang sầu tiền thuế đây, nhìn nói: ''Đại Nhân, công tử như vậy tự tin, chúng ta cho hắn thử xem a! Dù sao thế nào cũng chết, đã vậy chúng ta thử một chút cũng là một cách hay...''

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.