Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Nhân Trường Sinh Bất Tử

Phiên bản Dịch · 1074 chữ

“Nếu kiếp này có thể gặp được tiên nhân, phát triển đại giáo của ta, mở rộng Vân Chân đại pháp của ta, sẽ không còn gì tiếc nuối.”

“Ta có chết cũng là hợp đạo.”

Âm Dương đạo nhân vừa nói dứt lời, cơ thể hắn liền nghiêng về phía trước, 2 mắt mở to nhìn chằm chằm vào hai đạo nhân béo gầy.

“Gặp được tiên nhân trường sinh bất tử nọ ở đâu?”

“Mau nói đi!”

Tiếp theo sau đó.

Hai đạo nhân béo gầy kể lại chi tiết hành trình xuống núi của mình, bao gồm cả những tin đồn bọn hắn nghe được ở huyện thành huyện Tây Hà, và cả chuyện gặp được giao long biết đi.

Sau đó, bọn hắn lại kể lại thời điểm lúc hai người chuẩn bị quay về, gặp phải thần nhân áo trắng đi chu du ở trong núi, sau đó phát hiện ra tình huống Vân Bích xuất hiện.

Sau đó, đạo nhân béo nói.

“Ta nghĩ, người mà chúng ta gặp được chính là vị thần tiên đã hạ chân ngôn chỉ điểm cho huyện lệnh của huyện Tây Hà rằng có Giao Long sắp gây họa nhân gian.”

“Việc giao long xuất thế cũng đã chứng minh lời của vị chân tiên đó không sai.”

“Nghe vị thần tiên đó nói, con Giao Long ở trong trấn không phải con Giao Long đó, mà là con Giao Long ở trong núi non Hoàng Hà Trường Giang.”

Đạo nhân béo nói ríu ríu không ngừng, nói tới đây vẫn chưa dừng lại.

Đạo nhân gầy Đan Hạc cũng bắt đầu trở nên kích động, nhưng lúc nói tới đây, lông mày hắn liền nhíu chặt lại.

“Có lẽ đó cũng không phải tiên nhân.”

Đan Hạc cảm thán một câu, thấy lão đạo và đạo nhân béo đều đang nhìn mình, hắn liền nói tiếp.

“Ta cảm thấy người chúng ta gặp được không phải người thành tiên của đạo chúng ta, cũng không phải tiên thánh của đạo chúng ta từ thời xa xưa, có lẽ vị thần thánh kia chính là vị thần được con người thời thượng cổ cung phụng.”

“Vị thần linh kia có dáng vẻ cao lớn, vô cùng tuấn mỹ, phù hợp với miêu tả liên quan tới thần linh thượng cổ trong kinh điển, từ xưa đến nay, đất nước này vốn thịnh hành vu đạo, đạo của chúng ta lưu truyền còn chưa tới 200-300 năm.”

“Nghe nói, từ sau khi người dân tìm thấy bằng chứng chứng minh Vân Bích xuất hiện, ta càng cảm thấy người chúng ta gặp được khả năng lớn chính là thần man hoang thượng cổ được người dân nước Sở xưa còn sót lại thờ phụng.”

“Chỉ là, không biết đó là vị thần nào.”

Trong lời của đạo sĩ gầy dường như có phần tiếc nuối, so với thần thượng cổ được người dân nước Sở xưa còn sót lại thờ phụng, hắn càng mong đợi được gặp chân tiên chân thánh tu tiên đắc đạo của đạo môn mình hơn.

Hắn vừa nói ra lời này, đạo nhân béo cũng cảm thấy tiếc nuối.

Ngược lại, Âm Dương đạo nhân lại quát lớn một tiếng, khiến hai đạo nhân đang sa sút tinh thần đều ngẩng đầu lên.

“Chẳng lẽ hai người các ngươi bị khói nhang đốt đến mức đầu óc hồ đồ rồi à, ai nấy đều có thái độ ngu xuẩn như vậy, thứ đạo ta truy cầu là trường sinh, tìm kiếm đại đạo trong thiên địa, đạo nhân cũng không phải các tín đồ bái thần khấu Phật.”

“Nếu như vị thần kia thật sự có pháp lực, vậy đó chính là đại thần thông.”

“Chúng ta phải bái hắn làm chủ, làm đạo tôn của đạo ta, hoặc thần chủ của đạo ta, có gì mà không được?”

Lục lão đạo đứng lên, chỉ vào bên trong đại điện rồi nói.

“Lão đạo ta tu hành nửa đời người, cũng xem như nhìn thấy rõ ràng.”

“Thứ ngồi ở thần đàn trên cao kia, chẳng qua cũng chỉ là lớp vỏ bùn đất đá, thứ hiện giờ ngồi ở vị trí chủ thần, chẳng qua cũng chỉ là cô hồn dã quỷ ở bên trong kinh quyển đã tiêu tán từ lâu, chẳng có ai thực sự trường sinh.”

“Hiện giờ đã thực sự gặp được thần thánh, hai người các ngươi lại còn chấp niệm lớp vỏ bùn đất đá kia, không buông bỏ được cô hồn dã quỷ bên trong kinh quyển.”

Lục Âm Dương dành cả cuộc đời để cầu đạo, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng đả tọa tụng kinh, sáng nuốt Tử Khí, tối nuốt Yên Hà, dạ dày chất đầy gió, thu thập thứ được gọi là luyện đan – tinh túy của đất trời.

Cuối cùng, đến da lông của đại đạo còn chưa nhìn thấy.

Có thể nói, hắn đã thất vọng tới cực độ, thậm chí đối với hai thứ là trường sinh và đại đạo đã hoàn toàn chết tâm.

Lúc này, chỉ cần tìm được vị thần kia, chưa nói tới những chuyện gì khác, chỉ cần nắm giữ được phương thức và con đường để câu thông với thần minh, cũng đồng nghĩa với việc câu thông với âm dương.

Như vậy, hắn sẽ có thể nắm giữ được sức mạnh không thuộc về thế giới này, còn hắn cũng có thể trở thành Âm Dương đạo nhân chân chính.

Lão đạo Âm Dương đạo nhân hắn lừa mình dối người cả cuộc đời, vào thời khắc này, hắn mới phảng phất nhìn thấy chân mình đạp lên hai giới âm dương, tìm ra cơ hội khám phá đại đạo của trời đất.

Phía trước Vân Bích.

Một bóng người đang cầm một đồ vật phát ra âm thanh đáng sợ, người nọ không chút thương tiếc, đâm vào viên ngọc bích mà những người khác đều xem như bảo bối.

“Xì xì xì.”

Tiếng vang chói tai truyền tới, từ từ biến vẻ ngoài của viên ngọc bích thành dáng vẻ mà hắn mong muốn.

Giang Triều đặt hai chiếc radio đã được biến thành hình dáng giống như quả cầu vào trong viên ngọc bích, quả cầu bằng ngọc dung nhập vào trong radio kín kẽ không một khe hở.

Bạn đang đọc Ta Là Tiên (Bản dịch) của Lịch Sử Lý Xuy Xuy Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.