Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Thứ Này Từ Đâu Ra Thế

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Ở bên cạnh bóng người ngồi trong vách đá của hang động kia không biết từ khi nào lại có thêm một bầu rượu, bên cạnh có hai đĩa thức ăn để nhắm rượu vừa mới ra lò.

Trên bệ đá đặt hai chén rượu, một chén đặt ở bên cạnh đối phương, một chén thì đặt ở phía đối diện.

Rất rõ ràng, cái này đang chuẩn bị cho Giả Quế.

Người này không chỉ biết đầu giờ Thân có tuyết rơi, còn là tuyết rơi kèm mưa đá, mà ngay từ đầu hắn còn vô cùng chắc chắn rằng ông ta sẽ trở lại, đồng thời còn bảy sẵn thịt rượu để chờ ông ta quay lại.

Hai thanh niên một nam một nữ đi theo phía sau Giả Quế lập tức chú ý tới cảnh tượng này, bèn nhịn không được cất tiếng nói.

"A, những thứ này từ đâu ra thế?"

"Trước đó chúng ta đâu có thấy đâu!"

"Nhìn kìa, thịt rượu còn đang bốc hơi nóng lên kìa?"

"Thơm quá đi!"

Một đôi nam nữ con của Giả Quế chỉ cảm thấy kỳ lạ, nhưng ông ta thì lại sững sờ nhìn hơi nóng bốc lên từ bầu rượu, còn hít vào một ngụm khí lạnh.

Bầu rượu vô cùng tinh xảo, được tạo thành từ một tảng đá được khoét rỗng ruột, mặt ngoài còn điêu khắc một con Rồng rất sống động, thậm chí còn có chữ viết lưu niệm.

Mặt trên chiếc chén sứ ngọc bích tinh xảo còn có một lớp da đá màu đỏ, biến thành một con cá chép đỏ đầy thú vị.

Điều khiến ông ta hít sâu một hơi không chỉ là rượu và thức ăn đang còn bốc hơi nóng không biết lấy từ đâu ra, mà còn về thái độ của đối phương đã biết trước là ông ta sẽ quay lại, cảm giác biết rõ mọi thứ trong lòng bàn tay và tư thế người này ngồi sừng sững bất động siêu nhiên.

Ông ta đã từng nhìn thấy đủ loại nhân viên trong triều đình, nhưng kiểu tư thế kinh phong vân đạm sắp xếp tốt mọi thứ, thao thúng hết mọi chuyện như thế này thì ông ta chỉ từng nhìn thấy ở lác đác vài người.

Nhưng phần lớn những người đó đã đến tuổi trung niên hoặc tuổi già, kiểu tư thế và cảm giác nắm giữ mọi thứ trong tay cũng chỉ đến từ quyền lực và địa vị cao của họ, hơn nữa, còn lâu mới có được vẻ thờ ơ như người trước mắt này.

Quái, quái, quái.

Một người như vậy rốt cuộc chui từ đâu ra chứ?

Đối mặt với câu hỏi của Giả Quế, đối phương cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt khỏi cảnh sông, sau đó duỗi một tay ra và chuyển hướng ngồi xếp bằng đối diện với mình.

Hắn còn phun ra một chữ:

"Ngồi!"

Giả Quế - Huyện lệnh đến từ Kinh Thành này lập tức trở nên câu nệ, ông ta gần như khom người ngồi nép sang một bên, liên tục chắp tay hành lễ.

Chỉ là khi cầm chén rượu nóng hổi trong lòng bàn tay lên, trong lòng ông ta cũng nóng hổi như rượu vậy, không biết có bao nhiêu suy nghĩ đang lăn lộn.

"Người này rốt cuộc là ai?"

"Rốt cuộc là người hay ma?"

"Rốt cuộc mục đích của hắn là gì?"

Lúc quay lại, Giả Quế vô cùng hưng phấn, ông ta rất tò mò rốt cuộc người này làm sao có thể biết chính xác vào đầu giờ Thân sẽ có một đợt tuyết rơi như thế, lại còn là tuyết rơi kèm mưa đá, chẳng lẽ hắn có thuật tính toán đo lường thiên cơ gì đó.

Nhưng trong một khoảnh khắc khi ngồi ở đây, ông ta đột nhiên hối hận vì đã quay lại.

Và nếu tất cả mọi chuyện như thế đã được lên kế hoạch sẵn, bất kể sử dụng loại sức mạnh nào, đối phương đều có thể có mục đích nào đó, điều này khiến Giả Quế trở nên lo lắng.

Nếu đây là người thì không sao, yêu cầu mà hắn đưa ra có thể chỉ là một số đồ vật phàm tục, phần lớn ông ta đều có thể đáp ứng.

Nhưng nếu đây là một quỷ quái lưu lạc, những đồ vật mà hắn yêu cầu có thể rất khó kiếm.

Ông ta cứng đờ ngồi ở vách đá bên trong hang động, một hồi lâu cũng không biết nên nói gì, rất nhiều câu hỏi đều chen chục chung một chỗ nhưng lại bị ngăn ở yết hầu, làm thế nào cũng không thốt nên lời.

Ông ta cầm chén rượu lên.

Ngẩng đầu lên và dùng ánh mắt còn lại thận trọng quan sát người kia, trông hắn có vẻ chừng hai mươi tuổi, nhưng làn da còn trắng sáng, mịn màng hơn cả một đứa trẻ, lại nhìn đến tấm thảm mà đối phương đang khoác, trông thì xa hoa nhưng lại nhìn không ra đó ra lông vật gì, nếu đến gần thì phía sau lại tản ra một hơi nóng mờ nhạt.

Lần này khiến ông ta càng cảm thấy kinh dị.

"Bất luận hắn là ai, nếu như hắn có yêu cầu gì thì cứ chờ hắn mở miệng trước vậy."

"Mình cứ ngồi yên bất động."

Giả Quế vẫn duy trì vẻ ngoài bình tĩnh, muốn đợi đối phương lên tiếng trước, nhưng làm thế nào ông ta cũng không chờ nổi nữa, trong lòng dần dần cũng trở nên lo lắng hơn.

Nhưng cho dù trong lòng ông ta có đấu tranh thế nào, hay có bao nhiêu mối nghi hoặc và kinh ngạc đi chăng nữa thì người kia vẫn ngồi yên ở đó, làm thế nào cũng không nhúc nhích.

Chỉ có tuyết rơi vô biên được phản chiếu giữa bầu trời và dòng sông.

Ông ta không nhịn được nhấp một ngụm rượu, lập tức cảm thấy một hơi rượu dồn thẳng lên đỉnh đầu, ông ta chưa từng uống qua loại rượu này.

Bạn đang đọc Ta Là Tiên (Bản dịch) của Lịch Sử Lý Xuy Xuy Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.