Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng (2)

Phiên bản Dịch · 1217 chữ

Tô Tuyết Tình dường như bị chạm vào điều cấm kỵ gì, giọng nói của nàng dần dần to lên, ngôn ngữ trở nên lộn xộn, không hề ăn khớp, toàn bộ người thì điên điên khùng khùng, hoàn toàn mấy đi vẻ ưu nhã, mỹ lệ trước kia, trên gương mặt thì tràn đầy mâu thuẫn.

"Phải kéo dài thời gian mới có hi vọng..."

Trên bờ vai của hắn miệng vết thương vẫn đang đổ máu, Tần Vấn biết mình có giãy dụa thế nào cũng không làm nên chuyện gì, tạm thời trấn tâm tình của nữ nhân điên này mới là trọng yếu nhất.

"Lưu Vũ đối với ngươi là người rất quan trọng phải không..."

Tần Vấn nhìn chằm chằm vào hai mắt của Tô Tuyết Tình ,quả nhiên, vừa nhắc tới Lưu Vũ, ánh mắt đối phương liền khôi phục một tia tỉnh táo.

"Rất quan trọng? haha....ngươi thì biết gì chứ?"

Tô Tuyết Tình cười cười, chậm rãi đi về hướng bức tường treo đầy ảnh chụp, lần nữa thưởng thức.

"Không có gì có thể quan trọng hơn hắn...không có gì..."

Tô Tuyết Tình cầm lấy một tấm hình, đó là tấm duy nhất mà nàng cùng Lưu Vũ đơn độc chụp chung, nàng đem nó nâng lên bàn tay, giống như chí bảo vậy, cẩn thận vuốt ve.

"Hắn....Rất dịu dàng đi?"

Tần Vấn ý đồ câu dẫn Tô Tuyết Tình nhớ lại, làm nàng chủ động kể chuyện xưa của mình, để bản thân hắn có thể tìm kiếm cơ hội thoát thân, mà hắn cũng hao hết trăm cay nghìn đắng, thừa dịp Tô Tuyết Tình đưa lưng về phía hắn, Tần Vấn lấy điện thoại đi động của mình ra, muốn gọi cảnh sát, gặt nỗi nơi này quá sâu, căn bản không có sóng, vạn bất đắt dĩ, Tần Vấn chỉ có thể mở ra chức năng ghi âm.

"Đúng vậy a...Ánh mặt trời trên thế giới này, dường như chỉ đều tập trung trên người một mình hắn...."

Tô Tuyết Tình quả nhiên lâm vào tâm tình của mình, Tần Vấn thành công rồi, một người điên điên khùng khùng như Tô Tuyết Tình, nội tâm chắc hẳn hơn nửa là phong bế chính mình, mà phong bế thì nhất định sẽ cô đơn, không có người để thổ lộ, chỉ cần cho nàng một cái cớ, thì nàng sẽ tự mình nói ra.

"Ngay từ đầu chúng ta cũng không có gì....Hắn tựa như một người đại ca bình thường, cùng tỷ tỷ có quan hệ rất tốt, ta lúc đó thậm trí không quen bộ dạng ngây ngây ngốc ngốc của hắn, còn muốn làm tỷ tỷ cách xa hắn một chút..."

"Nhưng thời gian dần dần trôi qua...Haha....Ta vậy mà bắt đầu nhớ tới hắn, thấy hắn cười thì sẽ cười theo, thấy hắn ngẩn người thì cùng theo ngẩn người."

Tô Tuyết Tình dường như nghĩ tới hồi ức tốt đẹp, nàng không tự chủ được mà nở nụ cười.

"Tỷ tỷ cũng tỏ ra cao hứng khi quan hệ giữa ta và hắn tốt hơn, ta yêu hắn, tỷ tỷ khẳng định biết rõ...Nàng biết rõ đấy..."

"Ta vốn cho hắn lựa chọn, nhưng vì sao...có thể là do đóa hoa kia....Hắn cuối cùng lại chọn tỷ tỷ ta..."

Nói đến đây, Tô Tuyết Tình rơi vào trầm mặc, tay nàng càng dùng sức nắm cưa tay, càng ngày càng nắm chặt, Tần Vấn sợ hãi đối phương không khống chế được mình, liền muốn đổi chủ đề.

"Có lẽ ngươi nên thả chúng..."

"Nàng cướp đi hắn!."

Tần Vấn vừa nói ra một nửa, tâm tình của Tô Tuyết Tình đã bộc phát lên, đột nhiên quay đầu gào thét, thậm trí còn ném cái cưa tay về phía Tần Vấn, Tần Vấn vội nghiêng đầu hết cỡ sang một bên, lúc này mới tránh khỏi bị cái cửa tay nện vào mặt.

"Thay đổi! Cái gì cũng thay đổi! Xong nàng lại khoe mẽ với ta! Nàng còn nhìn ta cười cười!."

Tô Tuyết Tình cuồng loạn, mà Tần Vấn nhìn cái cưa tay cắm trên mặt tường, trong lòng sợ hãi không thôi, cũng không dám xen lời vào nữa.

"Vì sao! Vì sao! Ta còn gì nữa đâu! Ta chỉ còn tỷ tỷ, Ta chỉ còn Lưu Vũ! Vì sao một người ta yêu lại cướp đi người ta yêu khác....!"

"Nàng nhìn ta cười...Nàng cảm thấy ta là người thất bại ! Nàng khiến ta phải lựa chọn, được! Ta chọn ! Ta chọn giết nàng! Ta giết tỷ tỷ duy nhất của mình! Hắn sẽ quay về với ta chứ ?Hắn sẽ quay về ! Vô luận thế nào hắn cũng chỉ có thể chọn ta!."

"Nhưng vì sao! vì sao tỷ tỷ biến mất rồi ! Nhưng trong mắt hắn lại không có ta! Ta có gì không tốt? Ta học cách trang điểm của tỷ tỷ, ta học cách nói chuyện của tỷ tỷ, ta học tỷ tỷ mặc quần áo, ta có thể vì hắn mà biến thành nàng...."

Tô Tuyết Tình gào khóc,vết trang điểm trên mặt nàng bị nước mắt biến thành dơ dáy bẩn thỉu, Tần Vấn rốt cuộc cũng biết vì sao càng ngày Tô Tuyết Tình càng giống Tô Tuyết Nhu rồi.

"Nhưng vì sao...Hắn thà ở bên một cỗ thi thể, cũng không muốn liếc nhìn ta một cái..."

"Được...Được lắm, nếu ngươi đã muốn nàng như vậy, ta biết rồi, nếu ngươi đã chờ nàng như vậy, ta sẽ đem nàng trả lại cho ngươi, từng khối...từng khối một..."

Nghe đến đó, Tần Vấn rốt cuộc cũng hiểu chuyện gì xảy ra, nguyên lai, thi thể trên tay Lưu Vũ là có người gửi đấy, nhưng mà người gửi lại là Tô Tuyết Tình.

Lưu Vũ chỉ sợ nguyên nhân là Tô Tuyết Nhu mới chiếu cố Tô Tuyết Tình, nhưng Tô Tuyết Tình lại hiểu lầm phần cảm giác này, vì ái tình sinh ghen, người tỷ tỷ ôn nhu của nàng cũng dần dần biến thành dữ tợn trong mắt của nàng ta, càng ngày không vừa mắt, nên mới nổi lên sắt niệm, làm ra chuyện này.

Chỉ là Tô Tuyết Tình không nghĩ tới, Lưu Vũ si tình, cho dù Tô Tuyết Nhu đã tử vong nhưng nàng cũng không thể tiến vào cuộc sống của hắn. Cuối cùng tâm lý ngày càng vặn vẹo, đem thi thể Tô Tuyết Nhu chia tách thành từng khối, gửi cho Lưu Vũ, có lẽ là do tâm lý trả thù, có lẽ biết mình không chiếm được trái tim Lưu Vũ, nên muốn hắn chịu thống khổ.

Lại không nghĩ tới, Lưu Vũ thật sự đem nhưng khôi thi thể này lưu lại bên người, lại trồng thêm hoa, lấy người yêu như một phương thức khác để bồi bạn bên cạnh bản thân.

Nhưng có một điểm đáng ngờ là....Vì sao Tô Tuyết Nhu trở thành quỷ hồn, lại giúp người đã hãm hại mình là Tô Tuyết Tình?

"Từng khối, từng khối, chuyển đến cho hắn..."

Hai mắt Tô Tuyết Tình đỏ thẫm, quay đầu nhìn về phía Tần Vấn, nàng cười cười, tựa như muốn động thủ.

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.