Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Tình Không Đúng (1)

Phiên bản Dịch · 1173 chữ

"Thật sự là gặp tà rồi...Vậy mà mơ thấy ác mộng."

Tần Vấn lúc này đang ngồi trong một căn phòng đơn độc, chờ Cổ Vệ Huyền ghi chép khẩu cung, hắn cũng đã sớm chuẩn bị lí do thoái thác, nên lúc này cũng không hoảng hốt.

"Xin lỗi, đợi lâu rồi, tên Lưu Vũ kia giống như tinh thần xảy ra vấn đề, một câu cũng không chịu nói."

Cổ Vệ Huyền cau mày đi đến, nhìn qua tâm tình không tốt lắm, nhưng vẫn cố cho Tần Vấn một gương mặt hiền lành, tươi cười: "Yên tâm đi, cậu giúp chúng ta đại ân, chúng ta cũng hỏi qua chủ nhà, cậu chỉ là khách trọ, chỉ cần phối hợp một chút, trình bay xong xuôi là có thể đi về."

"A, được thôi, mà chỉ có điều là rất lâu rồi tôi chưa ăn cơm, nghe nói bên các anh có cung cấp cơm hộp miễn phí? Có thể cho ta hai hộp được không?"

Tần Vấn cười ha ha, bản tính đê tiện được biểu lộ triệt để.

"Với lại bản án này cũng rất lâu rồi, cờ thưởng gì gì đó chắc hẳn phải có, ngoài tiền thưởng ra còn gì nữa không?"

"Ách...haha, cậu đói bụng rồi phải không, cái này dễ nói."

Khóe miệng Cổ Vệ Huyền không tự chủ run run vài cái, đây là lần đâu tiên hắn gặp phải loại người như thế này, hình như não có chút vấn đề thì phải, vừa mới trải qua chuyện lớn như vậy, vậy mà hiện tại đòi lừa hai hộp cơm....

"Tiền thưởng chắc chắn là có rồi, tuy nhiên phải đợi kết án xong, điều này còn phải xem Lưu Vũ có chịu phối hợp hay không."

Chưa đến hai phút sau, một vị cảnh sát mang hai hộp cơm tới, đưa cho Tần Vấn, Tần Vấn liền mở một hộp cơm ra, một hộp khác thì bỏ vào trong balo của mình, hành động này trực tiếp làm cho Cổ Vệ Huyền choáng váng. Khá lắm, cơm hộp của cảnh sát còn dám cất đi đem về, thấy thế nào cũng không phải loại điên điên khùng khùng kia.

Tần Vấn một bên vừa ăn cơm, vừa phối hợp điều tra công tác, hộp cơm ăn xong, đồng chí cảnh sát cũng cơ bản xong việc.

"Ừ...được rồi, cảm ơn cậu đã phối hợp với chung tôi, chờ một chút sẽ có người đưa cậu ra khỏi đây."

Cổ Vệ Huyền xem tin tức thu hoạch được, lông mày hắn cau lại, rõ ràng Lưu Vũ đã bị bắt, nhưng điểm đáng ngờ cũng không giảm bớt, mà càng ngày càng nhiều.

"Đội trưởng Cổ, đã tìm thấy số lượng ảnh chụp lớn trong nhà Lưu Vũ, ngài có thể nhìn một chút."

Ngoài của có một đồng chí cảnh sát nào vào, Cổ Vệ Huyền nhíu máy lại.

"Biết rồi, mà lần sau cậu không được nói trước mặt người ngoài..."

Nói xong, hắn hướng về phía Tần Vấn lễ phép nhẹ gật đầu, liền vội vàng đi ra ngoài. Mà Tần Vấn ở bên trong thì nheo mắt lại.

"Album ảnh? Trong phòng ngủ cùng phòng máy tính của Lưu Vũ đều không có, là ở phía sau cảnh cửa thứ ba kia?"

Tần Vấn nhớ tới tiếng bước chân quỷ dị, tựa hộ đang mời chào bản thân hắn đi vào, nhưng hắn cũng không phải người tràn đầy tính tò mò, bởi vậy không mạo hiểm đi theo.

"Sao nữ quỷ kia lại muốn ta đi nhìn ảnh chụp? Vì sao?"

Nghĩ tới đây, lại có một vị cảnh sát trẻ tuổi đi tới, mang Tần Vấn đi ra ngoài.

"Cậu trở về đi, chờ tin tức rồi nói sau, sau khi có tiến triển gì thêm thì chúng tôi sẽ nói với cậu, đồng thời cũng đem cờ thưởng cho cậu luôn."

"A, không cần không cần, cờ thưởng thì coi như thôi, có thể gửi luôn tiền thưởng bây giờ cho tôi được không?"

Tần Vấn cũng không sợ mất mặt, đồng chí cảnh sát trẻ tuổi thì cười cười, không biết nên nói lại thế nào.

Đạp đạp đạp.

Thời điểm Tần Vấn mới ra tới cửa, đột nhiên nghe được một hồi tiếng giày cao gót, là một thân ảnh quen thuộc, trên mặt nàng tràn đầy vẻ lo lắng, lao đầu đi vào sở cảnh sát.

"Tô Tuyết Tình?"

Tần Vấn sửng sốt một chút, mà Tô Tuyết Tình cũng nhìn thấy hắn, nàng trừng mắt nhìn hắn một cái, trong ánh mắt tràn đầy oán khí làm cho Tần Vấn sửng sốt, tuy nhiên rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại.

"A...Lưu Vũ là thân nhân duy nhất của nàng, dù sao ta cũng là người báo án...Nhưng mà...sao nàng lại biết được chuyện này?"

Tần Vấn cùng Tô Tuyết Tình đi thoáng qua nhau, đối phương trừng mắt nhìn hắn, nhưng cũng không lãng phí thời gian trên người hắn lâu.

"Tốt rồi, Tần tiên sinh, đây là đồ vật của ngươi, cầm đi."

Vị cảnh sát trẻ tuổi đưa một cái bao lớn cho Tần Vấn, bên trong đều là vật phẩm tùy thân của hắn, có kiếm gỗ đào, cùng mấy bao muối ăn, cùng với chiếc tạp dề dính máu.

"Khục...mấy đồ vật này chúng tôi đã kiểm tra, không có vấn đề gì, xin lỗi vì đã gây cho cậu thêm phiền toái, nhưng mà tận lực đừng có mặc mấy loại đồ vật này lên đường, sẽ khiến người ta hiểu lầm."

Nhân viên cảnh sát trẻ tuổi rõ ràng cố nén cười lại, đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy loại người này. Tần Vấn nhún vai, nói vài lời cảm tạ, sau đó bắt xe quay về Sợ Vụ Sở của mình, trong lòng hắn hiện tại chỉ có một việc, đó là tranh thủ thời gian nhận lấy ban thưởng, hai nhiệm vụ cộng lại chính là 15000 tệ a! Xuyên việt lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên tài khoản ngân hàng hắn vượt qua năm con số a, lúc trước ngay cả bốn con số cũng không chạm đến.

Hai mươi phút sau, Tần Vấn đã trở về văn phòng của mình ,hắn xông thẳng lên lầu, bật máy tính lên mở app.

"Cái gì? Làm sao có thể...?"

Trong lòng hắn kích động mở ra phần nhiệm vụ, nhưng những gì hắn thấy không được như ý muốn, hai nhiệm vụ, một cái cũng chưa hoàn thành.

"Sai lầm ở đâu?"

[Nhiệm vụ ác mộng: Tình yêu, là ác quỷ tàn ác nhất thế gian.]

[Tiến độ nhiệm vụ: 20%.]

[Nhiệm vụ đặc thù: Tuyết Nhu Hoa, tìm ra chân tướng được ẩn giấu trong nhà trọ Phúc Nguyên, giải quyết xong chấp niệm của Tô Tuyết Nhu]

[Tiến độ nhiệm vụ: -10%]

"Không phải máy tính hư chứ, sao lại là số âm a?"

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.