Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Đơn Giản Như Vậy (1)

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Tần Vấn nhìn căn phòng khách trống rỗng, rõ ràng trong mắt hắn không thấy gì, nhưng ở cái khu vực kia trong đầu óc thì điên cuồng phát ra cảnh báo.

"bõm~.."

Thanh âm kỳ quái vang lên, như là tiếng bước chân giẫm vào trong vũng nước, nhưng vũng nước này càng sền sệt hơn nước thường.

"Ở cánh cửa thứ ba....Vừa vặn ngăn trở cửa chính..."

Máu của Tần Vấn lúc này giống như đã mất đi nhiệt độ đến nỗi đông cứng lại, thanh âm quỷ dị kia vừa vặn dừng lại bên ngoài cánh cửa, giống như là đang nhắc nhở bản thân hắn tới đây mở cửa, mà muốn đi ra cửa chính, phải nhất định đi qua cánh cửa đó.

"Tưởng lão tử ngu như mấy thằng nhân vật chính trong phim kinh dị à...Kẻ đần mới đi tới, lão tử đi không được thì bò lại cửa sổ."

Tần Vấn nhìn chằm chằm vào phương hướng phát ra tiếng động, chậm rãi di chuyển, hướng về ban công ra ngoài.

"Đùng, đùng, đùng."

Phảng phất nhìn ra ý đồ chạy trốn của Tần Vấn, âm thanh quỷ dị kia vang lên càng nhanh hơn, hơn nữa càng ngày càng gần, giống như có đồ vật gì đang đuổi theo hắn chạy tới đây!

"À à, ngươi đã muốn chết thì lão tử liều mạng với ngươi!."

Tần Vấn bị thanh âm dồn dập này dọa cho tới mức hồn phi phách tán, hắn tức giận, rút ra kiếm gỗ đạo nơi thắt lưng, lại ở phía trước mặt múa may loạn xạ, quyền đấm chân đá! Kiếm gỗ đào ở trong không khí phát ra âm thành vù vù, nhưng mà cái gì cũng không đánh trúng.

Thanh âm kia vọt tới trước mặt Tần Vấn ba thước rồi dừng lại, nội tâm Tần Vấn dường như trải qua cảm giác nguy cơ sinh tử, hắn vô cùng hoảng sợ, nhưng cùng lúc đó, đầu óc của hắn tự nhiên trở nên sáng suốt hẳn lên, linh cảm bỗng nhiên bộc phát mãnh liệt, vậy mà có thể nhìn thấy hình dáng của quỷ vật, giống như cảm giác lúc Sơn Tân trừ tà vậy

Quả nhiên quỷ vật này giống như trong truyền thuyết đô thị, là một nữ nhân xinh đẹp, mặc một bộ áo trắng nhuốm máu. Chỉ trong nháy mắt thôi, Tần Vấn chưa kịp nhìn xem cẩn thân, linh cảm lần nữa biến mất, cái gì đều không nhìn thấy.

"Dừng lại? Vì sao?"

Vẻ mặt Tần Vấn nghi hoặc, trong tay nắm chặt cây kiếm gỗ đào, hẳn cảm thấy có thể không phải do kiếm pháp sắt bén của hắn dọa lui đối phương.

"Tạp dề? Thực sự có tác dụng a!."

Tần Vấn cúi đầu nhìn tạp dề đang tỏa ra sát khí mãnh liệt, bản thân quả nhiên không cớ nhìn lầm! Nếu không phải có cái tạp dề này, bản thân chỉ sợ vừa mới tới phòng sát vách, đã thu hút nữ quỷ tới bằng mùi hương thân thể rồi, nhưng bây giờ nữ quỷ tới rồi cũng không thể tiến vào gần được! Tạp dề này quả thực là thần khí a!

"Năm tệ này đầu tư có giá trị."

Tần Vấn đương nhiên không buông tha cơ hội chạy trốn này rồi, hắn lập tức nhấc chân chạy về hướng cửa chính, thế nhưng tiếng bước chân quỷ dị kia cũng đuổi theo, trực tiếp đi tới trước cửa, chắn lại chỗ đó, dường như nó không muốn để Tần Vấn đi ra ngoài.

"Mẹ....Đây là quyết tâm muốn lưu ta lại?"

Tần Vấn mặc dù có tạp dề, nhưng cũng không dám càn rỡ, ai biết được đối phương tức quá làm liều, nếu như vậy, đến lúc đó chỉ sợ hắn khẳng định phải chết không toàn thây rồi.

Nhưng hắn cũng không dám bò cửa sổ trở về, trong phòng có nữ quỷ nhìn chằm chằm, nếu như mình đang leo tưởng ở bên ngoài, lại bị nữ quỷ tới quấy nhiễu, nhất định rất nguy hiểm, Tần Vấn có chút xoắn xuýt rồi, trước là nữ quỷ, sau là cao tầng, cài nào tỉ lệ tử vong thấp hơn? Đột nhiên, biến cố bên ngoài xuất hiện làm hắn không còn thời gian để do dự nữa.

"Đông đông đông..."

Ngoài hành lang, đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Lưu Vũ về rồi.

"Không kịp nữa rồi!"

Da đầu Tần Vấn triệt để nổ tung, dù là đối mặt với nữ quỷ hắn vẫn có tạp dề phòng thân, nhưng đối mặt với một tên điên giết người, hắn ngay cả một chút tỉ lệ chiến thắng cũng không có.

Tần Vấn không do dự nữa, quay đầu chạy hướng cửa sổ, may mắn chính là nữ quỷ lúc này cũng không có động tĩnh gì, vậy mà lại không có động tĩnh, Tần Vấn thấy vậy, trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ, dẫm lên thùng điều hòa bên ngoài.

"Đậu má!."

Bởi vì tốc độ quá nhanh, vì vậy Tấn Vấn đạp châm không ổn, trực tiếp trượt chân ra ngoài, cũng may hắn bắt được một khung sắt nơi ống thoát nước, bằng không thì ngã xuống rồi.

Két két.

Ống nước vang lên tiếng két két, lắc lư rung động, lúc này Lưu Vũ khả năng đang mở cửa nhà, nếu bước vào nhà mà hắn thấy cửa sổ mở ra, nhìn thấy Tần Vấn, thì khẳng định nguy hiểm.

"Đm...Về sau nhất định phải tập thể hình mới được...không tập thể hình mà đi bắt ma thì chỉ chọn cái chết!."

Ở thế giới này, thân thể của Tần Vấn trước kia cũng không mạnh lắm, hắn phải liều mạng lắm mới dẫm chân lại được vào cái điều hòa. Mà lúc này, Lưu Vũ cũng tươi cười ôm một chậu hoa trở về, thấy cửa sổ nhà mình mở ra, hắn cau mày đi tới.

Bạn đang đọc Ta Là Liệp Ma Nhân Chuyên Nghiệp (Bản Dịch) của Thất Câu Bát Lặc Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.