Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi Lễ Cúng Bái Của Bộ Lạc Châu Phi

Phiên bản Dịch · 1201 chữ

Quanh đi quẩn lại mất mấy phút, chờ đến khi tới một khu vực công trường xây dựng còn đang dở, nhóm người nãy giờ âm thầm đi theo Giang Tiểu Bạch mới gia tốc cùng một lúc, phóng nhanh về phía hắn.

Mà từng người trong đó còn lăm lăm mấy cây gậy bóng chày, hoặc vài thanh gỗ, thép gỉ.

Đợi đến khi nhóm người kia vây kín xung quanh Giang Tiểu Bạch, Lý Tử Hiên mới chậm rãi bước ra.

"A, Giang Tiểu Bạch, mày rõ ràng biết rằng mình lúc sáng đã đắc tội tao, vậy mà hiện tại còn dám một mình chui vào địa phương vắng vẻ này, không thể không nói mày thật sự rất ngu xuẩn, giống y như thiên phú của mày vậy."

Giang Tiểu Bạch vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không chú ý đến mấy tên lưu manh chung quanh, ánh mắt đặt trên người Lý Tử Hiên.

Dừng lại một chút, ánh mắt bỗng nhiên chuyển đổi vị trí, nhìn chằm chằm phần thân dưới Lý Tử Hiên, không hiểu sao góc miệng nhếch nhẹ lên một chút.

Chú ý tới ánh mắt Giang Tiểu Bạch, nguyên bản Lý Tử Hiên đang định tiến lên trào phúng hắn thêm mấy câu, lập tức nộ xung lên đầu hét lớn: "Giang Tiểu Bạch, mày thử nhìn chỗ đó thêm một chút, có tin tao làm thịt mày ở đây luôn không?"

Giang Tiểu Bạch "Hứ" một tiếng hỏi: "Vậy ta không nhìn thì ngươi sẽ mang bọn tiểu lưu manh này rời đi sao?"

Lý Tử Hiên nói: "Mày cảm thấy thế nào? Lão tử chuyên môn dẫn người tới chắn mày đó, làm sao có khả năng để mày rời đi đơn giản như vậy?"

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch cười lạnh một tiếng: "Ngươi dù sao cũng muốn đánh ta, bây giờ ta muốn nhìn chỗ nào thì nhìn chỗ đó, ngươi quản được sao?"

"Ây. . ."

Lý Tử Hiên suy nghĩ lời này của Giang Tiểu Bạch, có vẻ như có chút đạo lí.

Bất quá rất nhanh, Lý Tử Hiên mới kịp phản ứng chính mình bị Giang Tiểu Bạch trêu đùa.

Vung thanh thép trong tay một cái, Lý Tử Hiên cả giận nói: "Mẹ nó, tới giờ phút này còn có thể bình tĩnh trêu ngươi tao như vậy?"

Nhìn thấy phản ứng của Lý Tử Hiên, Giang Tiểu Bạch liếc mắt, cái này gia hỏa, xem ra buổi sáng mất quá nhiều máu, bây giờ máu không lên tới não.

Nhìn giống y như thằng ngốc.

Tục ngữ nói mắt tùy tâm sinh.

Giang Tiểu Bạch trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Lý Tử Hiên tự nhiên cũng có một chút biến hóa.

Bị Giang Tiểu Bạch nhìn chằm chằm với ánh mắt như nhìn đồ đần, Lý Tử Hiên cực kì tức giận, cũng không tiếp tục nói nhảm cùng Giang Tiểu Bạch nữa, rống to: "Làm thịt hắn cho ta."

Lời nói vừa rơi xuống, lập tức đám người chung quanh bước chân vọt lên phía trước, vung gậy lên.

Bất quá mới vừa bước ra, bên trong bảy người lập tức có ba cá nhân quỳ trên mặt đất, âm thanh vang lên sống động.

Đồng thời, Giang Tiểu Bạch không bị gián đoạn tiếp tục thả vài phát kỹ năng.

Bắn trúng bốn tên nữa, khiến cho bọn hắn đều cảm nhận được đôi chân đau xót.

Sau đó, giống như có người đẩy từ phía sau một cái, làm cho đôi chân lầp tức cong queo gập lại.

Tư thế kia, giống y hệt tư thế những nữ sinh ưa thích chụp ảnh, nhảy dựng lên cong chân vào.

Nhưng những nữ sinh kia thì sau khi nhảy lên mới nhếch chân vào.

Mấy người bọn hắn thì lại trực tiếp cong vào tại chỗ.

Trong cả bọn cùng nhau tiến lên không có lấy một người có thể chống đỡ được kỹ năng của Giang Tiểu Bạch, cả bốn người đều trực tiếp rơi xuống tầng không khí thấp hơn, hai đầu gối hung hăng đập trên mặt đất.

Mà nãy giờ bọn hắn vốn đang ở trên công trường.

Khắp nơi cơ hồ toàn là gạch đá và mảnh vụn đinh sắt các kiểu.

Bảy người trực tiếp quỳ như vậy trên mặt đất, đầu gối đập phải nào là gạch vụn, đinh sắt trong nháy mắt giúp bọn hắn hiểu được cái gì gọi là đau đớn cực độ.

Nhăn mặt, nhe răng chịu đựng thống khổ, đồng thời trong lòng cũng nghi hoặc.

Nếu như chỉ một người quỳ thì còn có thể lấy lí do là không chú ý mà vấp ngã.

Nhưng bây giờ, ngay lúc bọn hắn vừa mới định động thủ, cả bảy người đều đồng thời quỳ.

Có ma, thật sự quá quỷ dị.

Trong lúc nhất thời, tràng diện bỗng nhiên yên tĩnh trở lại.

Mà Lý Tử Hiên đứng ở góc độ khán giả để nhìn, hình ảnh hoàn toàn khác biệt.

Bảy tên côn đồ quỳ chung quanh Giang Tiểu Bạch, tay giơ vũ khí lên trời, ngửa đầu lên nhìn hắn.

Hình ảnh phảng phất như chúng sinh phủng nguyệt*.

Mà đối tượng đáng ra bị mấy người phía trước vây quanh đánh đấm là Giang Tiểu Bạch, thì khuôn mặt lại khẽ nâng, dáng vẻ có chút ngạo nghễ.

Nếu như bây giờ đổi những cây gậy bóng chày, thanh sắt trong tay bảy tên cồn đồ thành mấy thứ như kiểu bó đuốc, bó hoa …, còn quần áo trên người thì đổi thành phục trang màu tối.

Nếu như lại phối hợp với đêm tối, hình ảnh bây giờ, nhìn cực giống như một nghi thức tế tự của một bộ lạc nào đó ở Châu Phi.

Lý Tử Hiên: ? ? ? ?

Trước đó, Lý Tử Hiên còn đang đứng khoanh tay đằng sau, cười lạnh vô cùng đắc ý, thấy cảnh tượng cực kì quỷ dị này, mắt trợn tròn gần như sắp rớt ra ngoài.

Ta bỏ tiền thuê các ngươi là để các ngươi đi đánh người, không phải để các ngươi ra đây quỳ xuống cúng bái tổ tiên nha.

Sau khi bình tĩnh lại, Lý Tử Hiên chuẩn bị chửi mắng bọn hắn.

Nhưng lúc định hét lên, bỗng nhiên trong đầu Lý Tử Hiên lóe lên một ý nghĩ, thời điểm hai ngày trước, Ngụy Nguyên Long cũng quỳ trước mặt Giang Tiểu Bạch tận ba lần trong phòng học.

Tình huống lúc đó cũng giống như hiện tại vậy, cực kì quỷ dị.

Trong chớp nhoáng này, Lý Tử Hiên lâm vào trong đốn ngộ, lập tức cảm thấy mình giống như hiểu ra gì đó.

Lần nữa nhìn về phía Giang Tiểu Bạch đứng tại chỗ giữa một đám người quỳ xuống, thân thể Lý Tử Hiên bỗng nhiên run lên, sau đó lắc một cái.

( *Chúng tinh phủng nguyệt: đại loại là một đám sao xung quanh tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng)

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachuthegioi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật huybuilding
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.