Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Hội Trăm Năm

Tiểu thuyết gốc · 1217 chữ

~ được rồi, luyện côn đi, chúng ta chuẩn bị ra bên ngoài hóng gió.

Trường Ca nhìn Lục Dạ có chút ưng mắt, rất tốt biết điều là được.

~ nương tử, nàng luyện hoá Ly Băng Ngọc xem sao, kiếp trước có phải nàng theo hệ băng đúng không?

Trường Ca thúc giục Liễu Mộng Như luyện tập, bữa nay nàng có chút lười và ỉ lại quá, không nên để tình trạng này tiếp diễn.

~ Ta, ta không muốn luyện.

Liễu Mộng Như khoanh tay đánh mặt đi chỗ khác, luyện tập thì không nói, đây phải ngồi hấp thu chuyển hoá vật chất thành áo nghĩa, là một quá trình nhàm chán, hơn nữa Trường Ca hay tự luyện hoá chân nguyên mớm cho nàng, tuy thời gian ngắn bất quá Liễu Mộng Như nàng quen rồi, không phải kiếp trước Liễu Mộng Như nàng băng lãnh không quản sự vụ không quản nhân sinh không quản thế gian, chẳng qua là nàng lười đấy thôi.

~ cái này không được làm biếng, mau lên luyện tập nâng cao thực lực, đợi thoát khỏi đây ta dẫn nàng đi động phủ thứ 2 của ta, nơi đó có mấy loại trái cây rất bắt miệng.

~ chắc chắn?

~ ta lừa nàng làm gì.

~ ỏ, vậy ta luyện!

Liễu Mộng Như chậm chạp lôi ra Ly Băng Ngọc luyện hoá, vạn vật đều có hấp dẫn, hấp dẫn nhất chính là đồ ăn, chỉ cần cái dạ nó no làm gì cũng được.

mọi người bận rộn luyện hoá và học tập vũ kỹ bảo vật hăng say, thời gian như nước chảy đầu nguồn, cứ thế trôi qua hai tháng thời gian, Bạch Vô Thiên ra lò mẻ đan mới hắn học được, tặng mỗi người một viên, đan này ẩn chứa năng lượng không nhỏ, có thể giúp tăng lên một cảnh giới cường đại.

Trường Ca và Liễu Mộng Như không vội tăng cao thực lực, cất tạm đan của Bạch Vô Thiên đi, Lục Dạ thì không như thế, hắn ăn vào đột phá Thôn Thiên trung giai, Bạch Vô Thiên thực lực đã lên đến Trảm Thiên Trung giai, không có gì sảy ra hắn rất nhanh sẽ đột phá cao giai.

~ chúng ta nên rời đi, lần này đi đến trung châu đi, ở Tinh Thần giới tuy nhỏ nhưng không cần vận động tốn công sức, không cần đi khắp giới để trải nghiệm, trực tiếp đên Trung Châu xây dựng thế lực.

Trường Ca dẫn đầu rời đi, Quang Hoa đan thời gin dài dùng đến có lẽ phát sinh thuế biến dần dần chai lì với thân thể, thời gian rút ngắn không ít, chỉ đủ cho mọi người rời khỏi Tử Còn Chi Địa.

~ lão đại, có dịp trước khi rời đi Tinh Thần giới, chúng ta nên ghé đến Tử Vong Chi Địa một chuyến, ta trước đây phát hiện ở sâu trung tâm có thứ gì đó khá thú vị.

Trên đường rời khỏi Tử Vong Chi Địa Lục Dạ hướng Trường Ca nhắc nhở, hiện tại thực lực quá yếu không thể tiến sâu vào bên trong, bất quá không cần gấp gáp, dục tốc bất đạt sau này còn cơ hội nhất định phải ghé lại.

Trường Ca gật đầu đáp ứng, hắn có chút tò mò sâu bên trong là thứ gì tác oai tác quái, với mức độ nồng nặc này tử khí, tính toán nếu như hắn đạt đến Độ Kiếp cảnh chắc có lẽ có thể thâm nhập vào sâu bên trong, thử sức một tý không sao cả.

Rời khỏi Tử Vong Chi Địa, không thấy đám người Thiết Huyết dong binh đoàn đâu, đoán trừng sau khi bọn họ diệt Bát trưởng lão Hắc Đình, cấp tốc tời khỏi Tử Vong Chi Địa trở về tông môn, bây giờ thì trên đời không còn Hoả Vân Thạch, Trường Ca không cần để tâm đến thứ đồ này.

Cuối cùng chấm hết con đường tử vong chi địa, đi đến một thử thách càng mới mẻ hơn, Trung Châu, đất thánh của Tinh Thần giới, khởi đầu một trang mới với hành động quay về quỹ đạo.

Trường Ca dẫn dắt mọi người không ngừng nghỉ đi đến Trung Châu, đi qua biên giới tiến thẳng đến trung tâm.

Trước đây Trường Ca đã điều tra , biết được đại bản doanh của Hắc Đình nơi nào, bất quá không lo được xa, trước tiên phải tránh né tam đại thế lực của Trung Châu.

Trung Châu chia ra làm năm khu vực, ba khu vực màu mỡ ổn định được ba đại thế lực lớn cai quản, hai khu vực còn lại liên miên chiến tranh, chiến tranh giữa nhân loại với nhân loại, giữa nhân loại và yêu thú, hai vùng đất loạn lạc tài nguyên màu mỡ, không ai chịu nhường ai, ngay cả Yêu Vực cũng không thể bỏ qua nơi màu mỡ này.

Hầu hết cường giả một đời đều sẽ đặt chân đến nơi loạn lạc này phát triển bản thân, có người ưu tú không may bỏ mạng là chuyện bình thường, nơi này ngoạ hổ tàng long muốn sống không nên đi loạn chê mạng dài có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.

Trường Ca đi đến chính là vùng đất của một thế lực trong tam đại cự đầu, nơi này có tên Đan Vực, người nơi này lấy đan làm chủ, là đất thánh của những người đi trên con đường luyện Đan sư.

Bạch Vô Thiên tới nơi này như muốn hoà tan vào trong nước, khắp toàn bộ Đan vực được bao phủ một loại Đan hương, loại Đan hương này chính là linh hồn của Đan Vực, người Sống ở Đan vực hít thở đan hương mạnh mẽ không ít, từ nhỏ hít thở đan hương giúp cải tạo cốt nhục kinh mạch, người thường tuổi thọ tăng tiến không ít, tuổi thọ người thường ở đan vực nằm ở 90 đến 140 năm là phổ biến.

Đi vào một khách điếm, ở nơi này Bạch Vô Thiên là giàu nhất, không kể hệ thống ban thưởng hắn lại là một cái tốt đan sư, đan dược bán đi hắn chính là phú đại gia, Bạch Vô Thiên hào phóng thuê một căn biệt viện ước trừng 500 m vuông, là loại tốt nhất cho đại gia đình ở với mười phòng ngủ.

Làm thủ tục thuê nhà xong mọi người đi ra đại sảnh ăn uống, chủ yếu là thăm dò tin túc.

~ sắp tới đại hội trăm năm trù sư đan nghệ, người dưới trăm tuổi thanh niên tuấn kiệt đều được đăng ký tham gia, cơ hội một bước lên mây một bước đạp đổ lịch sử anh hùng đan hội, kính mong chư vị tham gia.

Ngoài đường phố lớn khắp nơi là những người của tổ chức Đan hội đi reo hò, cáo thị dán khắp ngõ nhỏ đường lớn, đèn đỏ giăng phủ kín phạm vi 100 dặm khu vực tổ chức luyện đan sư, đây là cơ hội cho những người đạp trên quang lộ Đan sư đường.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.