Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Thiên Chí Tôn, Bạch Vô Thiên tặng lễ

Tiểu thuyết gốc · 1251 chữ

~ ngươi biết gì thì nói, không phải sợ.

Một hồi lâu sau đó, Trường Ca hướng Lục Dạ hỏi, hắn có thể chắc chắn Lục Dạ biết một chút gì đó, biểu cảm thế kia nói không biết hắn không tin.

~ đúng là ta biết, kiếp trước ta có đọc đến một ít sách cổ, có một quyển ghi chép về cái này.

Lục Dạ hít sâu một hơi, ánh mắt trịnh trọng hướng về Trường Ca nhìn hắn như nhìn quái vật, hơn nữa là đang nhìn một cái gì rất cao còn có một chút ghen tị.

~ kiếp trước ta là một trưởng lão của một thế lực lánh đời cổ xưa, sách cổ đối với ta rất quan trọng, thời gian rảnh ta toàn tâm nghiên cứu…

~ nói trọng tâm.

Bạch Vô Thiên không đợi được nữa vội vàng chất vấn.

~ là như này, trọng sách có ghi lại, thời kỳ hồng hoang phát sinh đủ loại biến hoá, bởi vì lúc đó có người luyện được Hỗn Độn Khí, có người có cơ duyên bắt được Hồng Hoang khí, sau khi hấp thụ vào cơ thể phát sinh biến hoá, còn nhiều loại vật chất khác nữa, có thể làm thay đổi con đường tu chân giả.

~ những cấp bậc tính bằng thất tinh bọn họ sẽ đột phá lên bát tinh, không có ghi chép người đột phá cửu tinh, có thể đột phá lên cửu tinh chắc là có, nhưng không được ghi chép lại, bởi vì thế giới rộng lớn không gì là không thể, đột phá thêm một tinh chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ tư chất vượt trội, cảnh giới không có điểm dừng, tư chất không bị ràng buộc bởi pháp tắc thiên địa.

~ những người như vậy hầu như đã siêu việt vũ trụ này, bọn họ thoát li vũ trụ đi đến một tầng thứ không gian cao hơn, còn dưới thất tinh muốn đột phá vũ trụ là điều không thể nào, bọn họ chưa từng có ghi chép nào ghi đến họ có thể đột phá vũ trụ, chỉ có Bát tinh trở lên mới có loại lực lượng này.

~ ngoại trừ việc những người trên Bát tinh nguyện ý đem theo người rời đi, bằng không là chuyện không thể nào, hơn nữa ngoại trừ tư chất không bị trói buộc, bọn họ có thể tạo ra một con đường tu luyện khác, đạo thống của họ sẽ trường tồn đến khi bọn họ rời đi, những người rời đi không phải không để lại hậu chiêu, thủ đoạn của họ vô cùng khó lường.

~ những người đột phá Bát Tinh được gọi là Hỗn Thiên Chí Tôn, là tồn tại không thể khinh nhờn, dù bọn họ rời đi khỏi vũ trụ, một khi có người nhắc đến tên của họ, lập tức sẽ bị thiên đạo tru diệt thế lực tiêu vong.

Đáng sợ như vậy, bất quá là chuyện thật, những cự đầu như thế đều được ngườu đứng đầu lập tượng thờ lạy, nếu như thành kính còn có thể được Hỗn Thiên Cự đầu rải cho một ít phước lành.

Chỉ là Trường Ca có chút không chấp nhận nổi, không phải hắn không tin, hắn đã từng trải qua đỉnh phong thời kỳ, vạn vật không nằm trong khuôn khổ, luôn luôn có một loại lực lượng bí ẩn nhìn chằm chằm, hắn chỉ cảm thấy bản thân quá mức yếu nhược, yếu đến mức cảm giác không bằng con kiến, nếu như bản thân chọc đến một cái tồn tại như vậy, thử hỏi có thể hay không hồn phi phách tán.

~ bất quá chúng ta không cần lo, Hỗn Thiên Cự Đầu chỉ có một số ít thế lực Thần giới có chống lưng, chúng ta có thể thoải mái tung hoành ở khắp nơi, lên tới Thần giới thì nên nén lại một chút ngạo khí.

Lục Dạ nhìn đến Trường Ca ánh mắt càng ngày càng nóng rực, hắn muốn cái gì? Đương nhiên là muốn Trường Ca sau này nếu có thể rời đi vũ trụ này, hắn cũng muốn đi, vũ trụ rộng lớn, nhưng bên ngoài vũ trụ khác thì sao? Có một chút tò mò cùng phấn khích.

~ nói tóm lại ngươi có muốn theo bọn ta một nhóm hay không?

Bạch Vô Thiên vê cằm nhìn chằm chằm Lục Dạ cười vô cùng đê tiện, hắn không lo được nhiều như vậy, sống được đến ngày mai hay không còn không có tính đến, lo trước mắt đi, hiện tại là trong đội thiếu một cái cường nhân, có Thôn Thiên Cảnh toạ trấn đội hình nó uy tín lắm, còn nữa, Lục Dạ tên này võ mạch biến thái, có thể mạnh mẽ chống lại Đại Trưởng lão Hắc Đình một thời gian khá dài là đủ hiểu, vượt cấp chiến đấu với hắn không thành vấn đề.

Võ Mạch Bá Thể làm chơi ăn thật, là thể chất chiến đấu như một vị chiến thần nếu nói không ngoa, thể chát này thiên về chiến đấu mài dũa, đúng là cái thứ quan trọng trong đội hình.

~ Ta Lục Dạ , bái kiến lão Đại, Nhị ca.

Không đợi Bạch Vô Thiên quỳ xuống làm lễ khấu đầu thật sâu đối với Trường Ca và Bạch Vô Thiên, hai cái biến thái người này còn không lo kết giao, đầu óc không phải lừa đá không ai ngu lại rời đi.

~ ây ây tốt tốt, ngoan thì gì cũng có , nhị ca tặng ngươi Hắc Phách Côn thần khí, nằm ở Thần giới cũng thuộc dạng binh khí loại nhất.

Bạch Vô Thiên sảng khoái lấy ra hắc phách côn, từ trên Thân Côn toả ra hắc khí lượn lờ, như ẩm như hiện, khí tức ngờm ngợp đáng sợ bùng nổ.

Lục Dạ hai tay run rẩy nhận lấy thần khí, hắn biết thứ này trân quý ra sao, kiếp trước hắn một đời đại Đế còn là trưởng lão của ẩn lưu thế lực, bất quá không có loại này binh khí chất lượng, mơ còn không dám mơ, bây giờ thì khác, hắn đi đúng đường rồi.

~ đa tạ nhị ca.

Lục Dạ đương nhiên không từ chối, thứ này thần khí chỉ có thể cầu không thể tìm, quá quý giá.

~ ta không có gì tặng ngươi, để sau này đi.

Trường Ca nhún vai bất lực, hắn không có hệ thống, đồ tốt như vậy Bạch Vô Thiên hiển nhiên không có, bây giờ có thể nói, hắn là nghèo nhất ở cái map này, tiền còn phải đi cướp thì nói gì lễ vật, mọi loại lễ vật trên đời đều thua xa cái Hắc Phách Côn của Bạch Vô Thiên tặng.

~ không không… lão đại ngài cứu ta một mạng, không khác gì ơn cha sinh mẹ đẻ, ơn tái tạo này trân quý hơn hết, phải có mạng mới có bảo vật, đời này kiếp này mạng của Lục Dạ nằm trong tay lão đại.

Lục Dạ thành tâm hướng Trường Ca và Liễu Mộng Như làm lễ thật sâu, đầu chạm vào đất không một kẽ hở, đối với thân phận đại Đế chi tư của hắn thì hắn vứt lâu rồi, trước mặt ba người phía trước hắn không là gì cả.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.