Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Độn Lục Mạch Quyền

Tiểu thuyết gốc · 1226 chữ

Trường Ca day day cái trán lấm tấm mồ hôi, tốt một cái đan sư sợ chết.

Bạch Vô Thiên biết là cứ thế hầm nhừ tên kia một ngày nửa đêm là sẽ thắng, bất quá trong quá trình thì không nói kết quả lại càng quan trọng, lỡ may đâu này, lỡ may hụt một nhịp để bị thằng kia nó đụng trúng xem, coi coi có nát như bánh vụn hay không, pháp tác phá hư không gian không phải trò đùa, thứ đồ chơi này hàng thật giá thật già trẻ không gạt, đụng trúng một chút xíu thôi kiếp này coi như bỏ.

~ Cũng được, ta cũng muốn thử búa thứ hai lực lượng.

~ Hỗn Độn Bàn phủ đệ nhị búa, Bổ!

Trường Ca chân nhảu lên không trung, búa bàn cổ hư ảnh trong tay loé lên biến mất, búa thứ hai này Trường Ca dùng toàn lực không lưu chút chân nguyên, từ nơi Trường Ca lấy làm trung tâm, không gian vặn vẹo nhè nhẹ phát ra đáng sợ công kích lực sóng, cánh tay dùng đến cực hạn ném ra bàn phủ búa.

Búa bàn cổ hư ảnh cứ như thế được ném ra, tốc độ kinh hồn đem theo ngàn trượng ánh lửa, một vết chém xoá nhoà thiên địa mây đen bị bổ làm đôi.

~ Kim Quang Thủ!

Trung niên huyết nhân hai tay kết ấn, từ đan điền điều động điên cuồng phóng ra áo nghĩa vũ kỹ, loại này vũ kỹ thuộc dạng có máu mặt ở tinh thần giới, hắn không tin với thực lực của hắn lại bị một cái sâu kiến trảm Quyết cảnh phá vỡ, hôm nay hắn gặp đả kích cực mạnh, gặp phải hai cái yêu nghiệt vượt cấp chiến đấu quá kinh khủng , làm hắn lau mắt mà nhìn kiến thức rộng rãi ngoạ hổ tàng long.

Phanh….

Oành oành… oành oành…

Bàn phủ búa như một con thiêu thân, ầm ầm lao đến, mạnh mẽ bổ lên Kim Quang thủ của trung niên, không có một vết nứt một vết xước nào từ bong bóng Kim Quang thủ, nhưng không, bàn phủ búa bổ tới trực tiếp bổ đôi Kim quang Thủ, cắt đôi cơ thể trung niên huyết nhân, cắt ngọt như thái rau. Chết một cách dứt khoát không thể nghĩ tới cũng như phản ứng.

~ keng….

~ Aaaaaaaa….

Đáng thương Bạch Vô Thiên, búa khí tiêu tán vẫn còn uy lực, hắn trốn trong đỉnh đan bị búa đánh vào, tiếng ấm vang vọng trời đất, bị búa khí chấn bay hoá thành một cái sao băng biến mất trên trời.

~ ôi tiếng chuông chùa nghe thật tịnh tâm…

Trường Ca nằm bệt dưới mặt đất cảm thán, hai tai hắn rỉ máu không ngớt, cái âm thanh này phàm là có sinh linh sống bên trong phạm vi 100 dặm không lủng màng nhĩ chấn thương não bộ đến chết mới là lạ, chơi ngu rồi.

~ Hỗn Độn Bàn Phủ búa không thể dùng nữa, uy lực quá mạnh rồi, ta cần tìm công pháp khác tiếp cận chiến đấu nhẹ nhàng hơn.

Trường Ca âm thầm sợ hãi bản thân, thứ này cấp bậc vũ kỹ quá mạnh rồi, phải nghiên cứu lại thôi, Trường Ca lục trong tiềm thức, tiếp cận được một bộ vũ kỹ khác.

~ Hỗn Độn lục Mạch quyền.

Quyền pháp ảo diệu, để mà ép địch vào phạm vi công kích sẽ điên cuồng xuất quyền khiến đối phương chỉ có thể ngậm trái đắng, đánh vỡ nội tạng có chưa một tia Huỷ Diệt Pháp tắc. Phá vỡ sáu huyệt đạo đối phương huỷ diệt linh hồn cùng nhục thân, quá bá đạo cùng tàn ác.

~ thứ này được.

Ra lệnh cho tiểu nhân đang học Hỗn Độn bàn phủ búa bên trong thí luyện tràng ngừng học tập bộ búa kỹ này, Trường Ca bắt đầu để tiểu nhân tiếp cận Hỗn Độn Lục Mạch quyền, với sự tương trợ của Bất Tử Luyện Ngục Tinh giúp Trường Ca giữ vững không gian thí luyện tràng và ngộ tính tiểu nhân.

~ phải đột phá, chỉ khi đột phá mới có thể tạo ra được một tiểu nhân nữa.

Trường Ca cảm giác một khi bản thân có thể đột phá cảnh giới, dưới sự chiếu cố của Bất Tử Luyện Ngục Tinh hắn có thể tạo ra một tiểu nhân nữa làm việc, thứ này có thể cầu không thể cưỡng chế.

~ ngươi còn nằm lì ở đó?

Liễu Mộng Như bay ra khỏi ngực đứng trên mũi Trường Ca, oán trách Trường Ca đang thở phì phò chỗ này, ngươi nói nha, ngươi không đứng dậy đi tìm huynh đệ tốt của ngươi đi còn nằm giả chết chỗ này, quá mất mặt rồi.

Trường Ca vượt cấp chiến đấu khiến Liễu Mộng Như vượt ra ngoài sức tưởng tượng, vượt một đại cảnh giới nàng đã gặp rồi còn gặp không ít, còn vượt hai cái đại cảnh giới đã thế lại một búa giết địch, quá đáng sợ, sợ hãi trong lòng xong nàng lại càng cảm thấy cảm giác nâng nâng, cảm giác còn thích hơn là tự thân nàng đột phá nữa cơ.

~ nương tử ngươi hôn ta một cái để ta lấy lại tinh thần, ta mệt quá aaa…

Trường Ca nhắm mắt nhắm mũi rên lên mệt mỏi, dù biết Liễu Mộng Như nàng dùng lực lượng giúp hắn hồi phục không sai biệt lắm rồi, bất quá tinh thần a.

~ chụt…

- Thấy sao, đỡ hơn không?

Liễu Mộng Như ân cần hỏi thăm, Trường Ca không thấy sướng tý nào hết, biết là được Liễu Mộng Như thơm một cái lên má rồi, nhưng mà haizzz, tiểu tinh linh to bằng hai đầu ngón tay hôn thì có ý nghĩ gì? Còn không có tý cảm giác thụ hưởng đây này.

~ ôi… bỏ đi, chúng ta đến đội ngũ dong binh chờ Bạch Vô Thiên!

Trường Ca chán nản ôm lấy Liễu Mộng Như đang bay nhét vào ngực tức tốc rời khỏi nơi này.

~ hừm hừm…

Liễu Mộng Như giận dỗi đỏ bừng mặt phụng phịu ôm ngực, nàng thầm hận Trường Ca, đây là nụ hôn đầu của nàng đấy a, thế mà nhìn kìa nhìn kìa, cái biểu cảm của Trường Ca kia là gì, là chê bai nàng rõ ràng luôn, Liễu Mộng Như trong lòng âm thầm chửi Trường Ca những câu mà nàng cảm thấy thâm độc nhất, bất quá nàng còn chư nghe ai chửi bao giờ thì nói gì đi chửi người ta, cái miệng chúm chím giựt giựt mắc cười chủ yếu tấu hài.

~ huhu… lão đại ngươi ác lắm…

Ở một chân trời khác, Bạch Vô Thiên chui ra khỏi đỉnh đan đỉnh đầu sao trăng quay như chong chóng, hai mắt đảo như rang lạc như người bị mất một hồn hai phách, đây là biểu hiện của hồn chưa về kịp xác đây mà.

Trấn định điều tức khoảng 1 canh giờ Bạch Vô Thiên mới lồm cồm bò dậy di chuyển về hướng đội ngũ dong binh, tầm này chắc Trường Ca đang đợi hắn rồi.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.