Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu U Quả Thuế Biến

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

Trường Ca gật gù cười mỉm dắt tay Liễu Mộng Như đi đến tường đá, một tay đặt lên vách đá, chân nguyên trong người xoay chuyển, một luồng lực lượng bùng phát mạnh mẽ đi ra, vách đá vết nứt dày đặc, trong khoảng thời gian ngắn hình thành đồ án lấp loé linh động.

Ầm…

Vách đá nổ tung, để lộ ra cửa hang động, dắt tay Liễu Mộng Như đi vào bên trong không gian bạch sắc, phía bên kia là một mảng trời xanh vô tận, hoa hoa cỏ cỏ bừng bừng linh khí mát mẻ.

~ oa…

Liễu Mộng Như kinh ngạc vui vẻ, nàng như một con bươm bướm tung tăng vui vẻ di chuyển đến trung tâm, nơi này toàn bộ là linh dược, linh dược bát ngát đẹp đẽ phất phơ, mắt nhìn không thấy điểm dừng.

Liễu Mộng Như đi về phía trước, đằng sau Trường Ca bận rộn thu thập toàn bộ những linh dược trưởng thành, hắn lấy đi hết chỉ để lại mỗi loại một mầm cây non, có loại linh dược cần hong khô có loại nhổ lên là lập tức phải đóng hộp ngọc nhằm tránh hao tổn dược lực.

Liễu Mộng Như vui thích chạy đi chơi mất dạng không thấy người đâu, nàng đến nơi đây cảm giác như ở nhà khiến nàng không dứt được nhớ nhung ấm áp, Trường Ca không để ý, bên trong này đều là linh dược không có một chút nguy hiểm, cơ bản không cần quan tâm an nguy của nàng.

Thu thập đến thời gian ba ngày ròng rã, với thể lực Trường Ca cũng thấy rã rời tay chân, quan trong linh dược quá nhiều, thu không hết nổi.

Đến ngày thứ 4 Trường Ca cuối cùng cũng thu thập xong toàn bộ linh dược, bất quá Trường Ca không có kinh hỉ lắm, ở nơi sâu thẳm bên trong có một gốc Tiên dược, gốc tiên dược này là bảo vật trấn đất nơi này, thứ đó mới quan trong.

Đi đến nơi gốc linh dược tiên phẩm, Trường Ca thấy nơi cành cây một bóng hình yêu kiều, bạch xa y phục trắng toát lấp lánh đang nằm trên cành cây tiên dược ngủ ngon nơi đó.

Gốc Tiên Dược này là Cửu U thảo, nuôi lớn hàng vạn năm sẽ sinh ra Cửu u Quả, thứ này là thần vật trong Tiên phẩm bảo vật linh dược, thế nào cũng thuộc hàng đầu hàng hai.

Ngước nhìn lên cây chỉ thấy lá với cành không thấy quả đâu, Trường Ca mặt già nhăn như trái khổ qua, không lẽ bị Liễu Mộng Như ăn hết rồi, nhìn bộ dáng thoả mãn kia nằm trên cây ngủ gục, Trường Ca tâm muốn chết đều sinh ra.

Vội vã chạy tới, nhìn lên Liễu Mộng Như nhảy nhẹ một cái, bế thân thể mềm mại của nàng vào lòng nhẹ nhàng đáp đất, giọng nhỏ run rẩy đánh thức Liễu Mộng Như nói nhỏ:

~ nương tử, ngươi tỉnh lại a…

Liễu Mộng Như tỉnh dậy vươn tay ngáp dài một cái, ánh mắt mơ màng nhìn thây Trường Ca cười vui vẻ không có chút mệt mỏi.

~ nương tử, trái trên cây ngươi ăn hết rồi?

~ đúng vậy a, thật ngon, lâu rồi chưa được ăn thứ ngon như vậy bao giờ.

Nói đến đây nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, từ đáy lòng toát ra mùi vị hổ thẹn, Trường Ca còn tưởng nàng muốn xin lỗi, nhưng không, nàng không nói vậy, nàng nói một câu khiến Trường Ca khoé miệng run rẩy nhức nhức cái răng.

~ ta quên mất có hai quả, ăn ngon quá ta nỡ ăn hết, lần sau nhất đỉnh để lại cho ngươi nửa quả.

Không phải để lại 1 quả, nửa quả thôi, nhìn cái bộ dạng ăn hàng này dù có đánh chết cũng không chừa, Trường Ca chỉ biết rút kinh nghiệm trong lòng lần sau thu đồ tốt trước đồ đểu thu sau.

~ không đúng a… loại Cửu U quả này bình thường ít nhất cũng là ba quả, sao chỉ có hai quả thôi nhỉ?

Trường Ca nhíu mày vấn đạo, chắc chắn là 3 quả, không thể nào là 2 quả được, như vậy hơi bị sai trái cuộc tình rồi.

~ còn 1 quả nữa? Để ta tìm hộ.

~ thôi thôi được rồi nàng để ta.

Liễu Mộng Như trong lòng Trường Ca vùng vằng muốn nhảy ra ngoài, Trường Ca vội vã siết chặt nàng lại, này báo chúa báo hoa mai báo đốm rồi, môi xinh của nàng khoé còn vương nước rãi, khổ lắm thôi.

Linh lực tràn ra, hai mắt lấp lánh Hỗn Độn Nhãn, nhìn thật kỹ Cửu U Thụ, sau khi xem xét khoé miệng Trường Ca câu lên kinh hỉ, hắn không nhịn được cười haha thật lớn.

~ Trường Ca sao thế?

Liễu Mộng Như đang u oán thấy biểu hiện Trường Ca ngước mắt lên dò hỏi.

~ nương tử, trên cây còn một quả nữa…

~ thật? Chỗ nào sao ta không thấy, cho ta mượn kiếm ta muốn chặt cây tìm từng khúc một!

Liễu Mộng Như khí thế mười phần thành khẩn nhìn Trường Ca, nếm được vị ngọt khiến nàng mất đi lý trí mất tiêu rồi, Trường Ca chỉ hận rèn sắt không thành, cái nương tử này là một cái ăn hàng nữ nhân.

~ nàng nghe ta nói hết cái đã, một quả còn lại bị thuế biến, nó được những cái lá trên cây hoàn mỹ che đi sự hiện diện của nó, nàng giúp nó thuế biến đi.

Trường Ca đặt Liễu Mộng Như xuống đất vui vẻ coa đầu nàng giọng năn nỉ, để thuế biến phải thực sự là chuyện thiên kinh địa nghĩa, là chuyện hầu như không thể xuất hiện, sự xuất hiện của nó rất hiếm, hiếm như Thảo Mộc Tinh Linh xuất hiện vậy, đều là cực phẩm.

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.