Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liễu Mộng Như Lựa Chọn

Tiểu thuyết gốc · 963 chữ

Biết lời nói của mình gây sát thương tâm lý không hề nhỏ với nàng, Trường Ca không có nói tiếp, đây chỉ là một chút bí mật nhỏ của hắn, một chút này còn không thể chấp nhận thì sau này không cứng để hắn theo đuổi, Trường Ca cô độc quen rồi, thêm một đồng bạn không bằng không có.

Bất quá Trường Ca cũng hiểu Liễu Mộng Như nghĩ thế nào, nàng thân gánh gác toàn tộc, tộc của nàng đã bị diệt đến đáng thương lắm rồi, liên luỵ đến Trường Ca hắn bị phát hiện, sau này tộc của nàng bị diệt khẳng định như đinh đóng cột. Suy nghĩ như vậy là tốt, suy nghĩ đến toàn tộc hoặc suy nghĩ cá nhân, đứng ở góc độ nào cũng đúng, không ai sai cả.

Nhìn thấy Liễu Mộng Như giường như muốn xa cách mình, Trường Ca cay đắng nở nụ cười nhẹ lắc đầu, từ kiếp trước đến khi hoá thành linh hồn lạc vào không gian của thiên đạo tranh đoạt cơ duyên, Trường Ca tâm đã chết không biết bao nhiêu lần, bằng một kỳ tích nào đó Trường Ca hắn vẫn sống, sống đến mức chuyển sinh có hình dạng hiện tại, kỳ tích không phải lúc nào cũng xuất hiện, không phải trách ai cả.

Trường Ca không trách Liễu Mộng Như, nàng là biến số nằm ngoài sắp đặt của hắn, Trường Ca muốn nắm giữ biến số này, không được thì không sao, không ảnh hưởng đến bố cục của hắn, Trường Ca tâm sáng như gương không nhiễm tạp niệm, sẽ không để tình cảm làm mờ lý trí.

Vù…

Để lại Liễu Mộng Như trên đỉnh núi suy nghĩ, Trường Ca nhảy xuống vực sâu không đáy đen như màn đêm.

Lạch cạch…

Rơi xuống một dải đất trống không ở giữ núi đá, Trường Ca di chuyển đến bức tường đá không có gì là khác biệt, bất quá Trường Ca biết cái này chính là cửa đi vào bảo tàng thật sự.

Vù …

Vừa muốn đưa đặt lên tường đá để mở cửa động phủ, một cơn gió thơm nhẹ đột nhiên xuất hiện ôm trầm lấy Trường Ca sau lưng, Liễu Mộng Như nàng tay trắng nõn ôm lấy bờ ngực nảy nở của Trường Ca, Trường Ca có thể cảm giác sau lưng hơi nước ấm nóng chảy đến ướt một mảnh áo.

Trường Ca ngẩn người một chút, dsieeuf này nói lên cái gì? Liễu Mộng Như nàng muốn đánh cược giao mạng nàng cho hắn? Đúng vậy, là vậy. Trường Ca nội tâm mừng như điên.

~ Trường Ca ô ô ngươi tại sao đi lại không cho ta đi cùng ô ô…

Liễu Mộng Như khóc sưng đỏ hai đôi mắt phượng, nàng nỉ non khóc nức nở lên, Trường Ca lần này là lần đầu tiên rời xa nàng khoảng cách như thế dài, giây phút Trường Ca rời đi làm tim Liễu Mộng Như nàng đau nhói lên, trong linh hồn cảm giác như thiếu đi 9 thành lực lượng, nàng cảm giác nếu nàng không theo hắn, cả đời này nàng sẽ hối hận, không cần nói cả đời sau này, trước mắt nàng đã không thể chịu nổi rồi, thì ra đây gọi là yêu thương sâu đậm, đánh mất một người như sống không bằng chết.

~ ngươi ghét ta rồi ô ô… ngươi không muốn cho ta theo cùng ngươi đi ô ô…

Liễu Mộng Như nàng như một cái ngốc nữ hài tử liên tục khóc oà lên uỷ khuất, lúc này nàng đã bỏ đi cái gì cao ngạo nữ Đế, nàng không thể chịu được.

~ ta nào có bỏ đi đâu, ta chỉ là cho nàng thời gian suy nghĩ, ta xuống thu thập dược liệu xong sẽ quay trở lại mà.

Trường Ca gỡ tay Liễu Mộng Như ra xoay người lại xoa đàu Liễu Mộng Như, haiz thì ra Liễu Mộng Như đã yêu hắn đến mức không thể tách rời, Trường Ca đương nhiên không phụ bạc nàng rồi, Liễu Mộng Như yêu hắn bao nhiêu hắn đáp trả bằng mạng, như vậy đủ rồi chứ gì?

~ hức hức…

Liễu Mộng Như ôm thật chặt Trường Ca nín khóc nức nở trong lòng Trường Ca, thật lâu sau Liễu Mộng Như ngước đôi mắt mọng nước lung linh quyến rũ mê li nhìn Trường Ca sâu sắc hỏi:

~ Ngọc Hư cảnh ngươi sẽ cho ta biết thân thế của ngươi?

~ Chỉ sợ nàng không chịu.

Trường Ca cười haha sảng khoái đáp ứng, sau cảnh giới Ngọc Hư, âm dượng giao hợp về sau, ký ức hai bên sẽ trao đổi cho nhau, Liễu Mộng Như nàng quá khứ trong sạch nàng không sợ, Trường Ca càng là không sợ, chỉ sợ Liễu Mộng Như không chịu gả cho hắn.

~ ta chịu, ta đương nhiên chịu.

Liễu Mộng Như nói còn câu này mặt đỏ đến tai vội núo vào ngực Trường Ca, có Trường Ca cam đoan dưới Ngọc Hư Cảnh không có khinh nhờn lấy đi trong sạch củ nàng, Liễu Mộng Như đương nhiên đồng ý, dù sao hai bên ứng nhau thương nhau đến luỵ, không có gì phải che dấu nấp liếm.

( tiết lộ: Ngọc Hư cảnh, dưới tầng này đến đây vô cùng vi diệu, sau này Trường Ca đạt đến cảnh giới này tại hạ sẽ nói rõ hơn, đây chính là cột mốc quan trọng cực độ đến giới tu hành, nó quan trọng như tu sĩ đạt đến nguyên anh cảnh mà không thể thai nghén Nguyên anh cả đời đứng lại cảnh giới)

Bạn đang đọc Ta Có Nương Tử Hay Giận sáng tác bởi Sutran
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sutran
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.