Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quà tân thủ

Tiểu thuyết gốc · 1635 chữ

Lúc này tinh linh nhớ ra cái gì đó liền nói:

[ À ta quên mất, cái thế giới mà ngươi tới đây có đủ thể loại nhân vật chính đấy nha, tốt nhất là đừng dây dưa với chúng.]

Nghe hết câu, cả người Trần Bạch Trạch bỗng chốc hóa đá, hắn ngoáy ngoáy cái lỗ tai.

“Xin lỗi, ngươi vừa mới nói cái gì cơ?”

[À ta nói, tại thế giới này đủ thể loại nhân vật chính nên ngươi tốt nhất là đừng có dây dưa vào.] Tinh linh nhắc lại câu hồi nãy, Trần Bạch Trạch nghe rồi nổi xung lên.

“Cái con mẹ ngươi, ngươi cho ta xuyên không đi đâu vậy hả.”

[Êy, cái này không phải do lỗi của ta nhá do ngươi tự tiện vào con hẻm đó nên nó mới cho ngươi xuất hiện ở đây đấy]

“Loz mẹ nó.” Biết mình cãi không lại nên đành phải chửi mình tự nhiên khi không bước làm méo gì vào con hẻm đó giờ ngồi chỏng vó lên suy nghĩ cách trốn bọn khí vận chi tử.

Bọn khí vận chi tử rất ảo ma, như mấy con gián đell chết nổi rồi tiếp đó cơ duyên tới ầm ầm. Nếu muốn tránh bọn nó ra là phải tìm hiểu kĩ càng một là chạy luôn hai là làm suy yếu khí vận của tụi nó.

Cách khác như làm bạn hẻ, nói thật cái cách này là hắn khinh thường nhất. Làm bạn tốt đấy nhưng bọn khí vận chi tử nó có mấy cái quang hoàn như Thiên sát cô tinh. Bạn bè, cha mẹ đều đi xuống địa phủ đưa tin hết rồi ngoại trừ nữ nhân ra thì có cái cứt ấy mà làm bạn với phái nam. Trần Bạch Trạch mới bị điên hoặc chán sống rồi mới đi làm bạn với loại đó, hắn còn sợ rằng vợ mình mà nó nuôi thì chết nữa.

Làm nhân vật phản diện, ôi thôi làm ơn, cái cách này cũng hay đấy nhưng tính ra nó với mình chả có xô xát gì nhau, thậm chí có thể nói ta không phạm ngươi, ngươi không phạm ta, chúng ta là 2 đường thẳng song song đéo quen biết nhau thì có gì mà làm nhân vật phản diện.

Chúng ta chỉ làm nhân vật qua đường thôi, có một câu nói rất hay mà Trần Bạch Trạch đã lĩnh ngộ được: “Chúng ta chỉ là một người qua đường ở cuộc đời của người khác nhưng chúng ta chính là nhân vật chính trong cuộc đời chúng ta.”

Thật là thâm thúy.

Nên thế chúng ta chỉ là cơn gió thoảng qua nhau ngươi làm nhân vật chính của cuộc đời của người, ta làm nhân vật chính của cuộc đời ta nên thế không quen biết, không nhìn thấy, không nghe, không tiếp xúc, xin cảm tạ.

Tại trong đầu của Trần Bạch Trạch lúc này liệt ra những điều cấm khi tiếp xúc với khí vận chi tử, nói thật hắn sợ có khi thằng nhân vật chính có quang hoàn IQ giảm nặng thì hố cha nha.

Không được! Nhất định phải biên soạn ra, nghĩ là làm lấy trong người mình một cuốn sổ nhỏ ra rồi hí hoáy viết vào đó.

[HaHaHa!!!!]

Nhìn thấy Trần Bạch Trạch hí hoáy viết, Tinh linh hệ thống cũng phì cười ra. Mặc kệ tinh linh hệ thống phì cười, hắn cũng nhất định phải viết.

[Được rồi! Ngươi có gói quà tân thủ nè có lấy không?] Cười xong tinh linh hệ thống hướng về Trần Bạch Trạch nói.

“Đương nhiên là lấy rồi, tiện thể mở ra luôn đi.” Gấp cái quyển sổ nhỏ lại, Trần Bạch Trạch trả lời.

[Xác nhận mở ra, chúc mừng túc chủ nhận được Bất Diệt Kiếm Thể, Thần Tượng Trấn Ngục Kình, Miễn kháng hàng trí quang hoàn, Thanh Liên Kiếm Quyết, Đấu Chiến Thần Thể, Max cấp ngộ tính với Khai Thiên Cửu Thức]

Nhìn xem những đồ mình nhận được, ngoại trừ Miễn kháng hàng trí quang hoàn với max cấp ngộ tính ra thì mấy cái còn lại hắn cũng không cần.

Nếu như xài kiếm thì Trần Bạch Trạch thích xài côn hoặc là tay không hơn, còn Đấu chiến thần thể thì bản tính của hắn thì thôi không thích tranh đấu, ở một chỗ là được rồi.

Thần Tượng Trấn Ngục Kình thì luyện thể khá vô đối nên cũng nên chọn đi coi như tự vệ.

“Tinh linh, chọn Miễn Kháng Hàng trí quang hoàn, Max cấp ngộ tính với Thần Tượng Trấn Ngục Kình.”

[Rút ra! Đã rút ra thành công... đang dung nhập vào túc chủ... dung nhập thành công]

Trần Bạch Trạch nhắm mắt từ từ cảm nhận một luồng sức mạnh đang dung nhập vào bên trong người mình.

Một lúc sau, khi mở mắt ra. Thế giới vẫn như cũ nhưng đầu óc của hắn linh mẫn hơn.

Để thử nghiệm max cấp ngộ tính, Trần Bạch Trạch nhanh chóng tiếp thu Thần Tượng Trấn Ngục Kình bắt đầu tu luyện.

Thông thường nó sẽ tu luyện tuân theo “Nhân thể chính là tám ức bốn ngàn vạn hạt nhỏ tạo thành” Quan niệm, mở nhân thể hạt nhỏ Cự Tượng Chi Lực, tu luyện đến nhân thể hạt nhỏ mở công thành lúc, liền có thể về lại điểm xuất phát, tại cự tượng hạt nhỏ bên trên mở long tượng hạt nhỏ, lại đến chính là nguyên tượng hạt nhỏ, mãi đến nhân thể quanh thân đều là thần tượng hạt nhỏ, là vì đại thành.

Nhưng cái lý niệm này khá vô nghĩa, nhân thể không chỉ là tám ức bốn ngàn vạt hạt mà còn xa xa hơn cả cái tám ức này, Trần Bạch Trạch thật sự không có rõ là nó nói tới tế bào hay là cái gì nhưng mà nói về tế bào thì tế bào có ít nhất khoảng 30 nghìn tỷ hạt nếu như Trần Bạch Trạch đem hơn 30 nghìn tỷ tế bào này tu luyện đến đại thành thì phải tới tận cỡ nào nữa.

Mỗi tế bào vì một Thần Tượng, lúc đó chắc chắn phải bá lắm. Do tầm mắt có hạn nên chưa có tưởng tượng sẽ mạnh bao nhiêu nhưng đó cũng là quá đủ rồi.

Không suy nghĩ thêm nữa, Trần Bạch Trạch sử dụng Max cấp ngộ tính của thay đổi dữ liệu của công pháp, giữ lại đa phần tuyệt chiêu của công pháp, cái nào huyết tinh quá thì thay đổi lại toàn bộ, một phần là hắn sống ở thời hiện đại, nó đã ăn sâu vào rồi không thay đổi được.

Việc giết người thì cần phải giết rồi nếu như giết quá nhiều thì hắn khó chịu cực kỳ.

Trần Bạch Trạch bắt đầu khởi vận công pháp đã thay đổi, hai mắt nhắm chặt, nỉ non nói ra từng câu [Thần Tượng Trấn Ngục Kình] công pháp đã thay đổi khẩu quyết.

“Lấy khí dẫn thần, lấy thần thành tượng, giơ tay nhấc chân, Cự Tượng Chi Lực, trong thân một người, 30 nghìn tỷ tế bào tạo thành, nếu như thức tỉnh tiềm lực, mỗi một tế bào nhỏ, cũng là Cự Tượng Chi Lực, toàn bộ thức tỉnh, vượt xa thần tượng, Nhất niệm sinh diệt, nhất niệm đạp Luyện Ngục chi môn, nhất niệm Hủy Thần”

Công pháp vận chuyển lúc, Trần Bạch Trạch chỉ cảm thấy toàn thân đều tản mát ra khí tức nòng bỏng, linh khí xung quanh bị Thần Tượng Trấn Ngục Kình mượn nhờ thân thể hấp thu.

“Răng Rắc~~ ”

Cuối cùng, tại một nơi sâu xa nào đó, Trần Bạch Trạch dường như phá vỡ cái gì gồng xiêng, thể nội vô số tế bào, tựa hồ có một hạt tế bào đang thức tỉnh.

Cuối cùng hắn cũng đã thức tỉnh được viên thứ nhất cự tượng hạt.

Theo một khỏa cự tượng thức tỉnh, Trần Bạch Trạch chỉ cảm thấy trong cơ thể mình lập tức bốc ra một cỗ dọa người sức mạnh.

Tại tinh linh hệ thống truyền âm, bây giờ Trần Bạch Trạch một người không có chút tu vi nào thức tỉnh viên thứ nhất cự tượng hạt solo đánh với Luyện Khí Lục tầng mà không rơi vào thế hạ phong, Lục tầng trở xuống thì chỉ là tới đưa thức ăn.

Mà theo thức tỉnh một viên cự tượng một khắc này, một người bình thường như hắn bước vào luyện khí nhất trọng thiên.

Hơn nữa đây chỉ là vừa mới bắt đầu...

Viên thứ 2 thức tỉnh...

Viên thứ 3 thức tỉnh...

...

Viên thứ 10 thức tỉnh...

Thẳng đến viên thứ 10 cự tượng được mở mang sau khi thức tỉnh, Trần Bạch Trạch mới dừng tu luyện lại.

Theo mười viên cự tượng thức tỉnh, Trần Bạch Trạch tu vi cũng từ từ dâng đi lên.

Luyện khí nhất trọng... Nhị trọng.... Tam trọng.... Lục Trọng thiên rồi từ từ dừng lại đến Lục Trọng Thiên Đỉnh Phong.

Bỗng, Trong cơ thể của Trần Bạch Trạch 10 viên cự tượng hơi lóe lên sáng chói, từng sợi không thể nắm lấy khí tức thấu thể mà ra, hơn nữa chậm rãi hiện lên sau lưng.

Ông!

Khi hư ảnh triệt để ngưng kết hóa thành 10 đầu hư ảnh cực lớn Viễn Cổ Thần Tượng chia ra 10 hướng khác nhau.

“RỐNG!”

Cả Sâm Lâm Truyền ra cự tượng tiếng rống, uy thế cực kỳ kinh khủng, giống như có thể phá vỡ cả Địa Ngục, trấn áp cả Luyện Ngục làm người kinh hãi không thôi.

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn rời xa nhân vật chính nhóm a! sáng tác bởi Meganna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Meganna
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.