Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Bất Điềm

Tiểu thuyết gốc · 1235 chữ

Bạch Võ Nam ánh mắt đạm nhiên, không để ý tới trước mặt Đinh Linh Nhi thái độ,  bưng lên chén rượu trước mặt nhấp một ngụm. Bằng giọng điệu bình tĩnh từ từ nói tiếp.

" Võ giả muốn hùng bá một phương ai không đi qua núi thây biển máu.

Thậm chí tình thân huynh đệ cũng sẵn sàng phản bội nhau bởi lợi ích.

Cái hô hào tu sĩ chính phái cũng chìa để ăn cướp cho hợp lệ.

Phàm là có chút tu vi đều coi nhưng kẻ dưới thấp như sâu kiến.

Nhất là bá tánh bình dân càng không thể kiện cáo. Cũng đàng chịu.

Vậy khác gì ma tu.

Cũng giết người, cũng tranh đoạt. Dù ma tu hay chính phái vẫn là kẻ mạnh làm vua.

Thử một ngày nào đó kẻ đứng đầu đại lục này là người tu ma.

Đến khi đó người người tu ma, nhà nhà tu ma mà thôi "

Nói xong Bạch Võ Nam tiếp tục bưng lên ly rượu khẽ nhấp trong lòng cũng không khỏi bội phục chính mình vì khả năng bốc phét " Khà khà, ngạc nhiên đi. Bất ngờ đi. "

Bịch....

Đinh Linh Nhi đột nhiên quỳ xuống, ánh mắt rưng rưng khiến Bạch Võ Nam giật mình

Làm gì thế ? Không phải trình độ bốc phét của hắn đã lên một tầm cao mới. Khiến người nghe liền quỳ xuống.

Không đợi Bạch Võ Nam khêu ra vấn đề, Đinh  Linh Nhi liền dập đầu lia lịa

" Cầu tiền bối cứu sư phụ....."

Bạch Võ Nam mộng.

Gì đây ?

Ta đang ở đâu ?

Đột nhiên van xin hắn cứu sư phụ. Chẳng nhẽ Đinh gia lại sắp có thằng cha nào sắp hẹo ?

" Sư phụ ngươi là....." trước tiên cứ phải biết sư phụ nàng là ai, thân phận gì đã. Lúc đó mới tính tiếp được.

" Sư phụ tiểu nữ là......." Đinh Linh Nhi nhập ngừng.

" Nói " Kiếp trước hay kiếp này ghét nhất kiểu nói nửa chừng dừng lại.

Bạch Võ Nam có chút cáu khiến Đinh Linh Nhi không khỏi run lên

" Là....là....."

" Đã ngươi không muốn nói thôi bỏ đi.

Hắn sống chết không phải việc của ta "

Bạch Võ Nam lời nói khiến Đinh Linh Nhi như nhớ đến điều gì, vội vàng nói.

" Sư phụ tiểu nữ là Tiêu Bất Điềm "

" Có vậy cũng ậm ừ......

..... Khoan, không phải họ Đinh " Bạch Võ Nam phát hiện, thần sắc trở lên ngạc nhiên.

" Thật không dám giấu tiền bối, sư phụ tiểu nữ chinh là hộ pháp của Đà La Môn.

Sư phụ hiện giờ bị thương rất nặng. Cầu tiền bối cứu sư phụ. " Nói rồi Đinh Linh Nhi lần nữa dập đầu.

Khá lắm

Ngươi Đinh gia bái ma tu làm sư.

Bạch Võ Nam trong lòng không khỏi nhả rãnh.

Hắn trầm ngâm suy tư việc này. Không thể nói với Đinh Linh Nhi là hắn không biết chữa trị nội thương. Tu tiên giơ ì xèo đánh lộn suốt ngày, ám thương là việc như cơm bữa. Ngươi ẩn thế cao nhân không chữa khỏi ?

Đích thị lừa đảo đây rồi.

Đúng là cái mồm hại cái thân. Chém cho lắm giờ quả báo đến rồi.

" Đứng lên đi, sư phụ ngươi hiện tại đang ở đâu, gọi hắn đến đây " Đã phóng lao đành theo lao, Bạch Võ Nam cũng chỉ đánh liều. Cùng lắm đập chết mang đầu sư phụ nàng đi lĩnh thưởng.

Quá hợp lý.

Đinh Linh Nhi vui mừng khi nghe Bạch Võ Nam nói. Chỉ cần cao nhân chịu ra tay, sư phụ nàng liền sống rồi.

" Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối....

Sư phụ tiểu nữ ngay tại trong Đinh Hương Lâu, mong tiền bối chờ chút để ta đi kêu "

Đinh Linh Nhi đứng dậy đi ra ngoài, để lại đằng sau Bạch Võ Nam ánh mắt đang trợn tròn.

Đây là ta bị đưa vào bẫy rồi ?

Men theo hành lang, Đinh Linh Nhi lúc này đi tới trước một gian phòng ăn riêng biệt. Đưa tay gõ lên cánh cửa mấy lần theo nhịp điệu.

" Vào đi " trong phòng một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên.

" Sư phụ " tiến vào phòng Đinh Linh Nhi liền chắp tay hành lễ vái chào. Đối diện nàng một nữ phụ trung niên ngồi trên ghế, một thân đạo bào đỏ rực. Chính là Tiêu Bất Điềm trong miệng nàng từng nói.

" Bên ngoài mọi việc thế nào rồi "

" Hồi sư phụ, triều đình cũng đã thông cáo đến mọi nơi.

Tông môn, thế gia nhận tin cũng bắt đầu lưu ý. Tổ chức truy tìm ráo riết "

" Cũng không ngoài suy đoán của ta " Tiêu Bất Điểm gật đầu, sau đó nói tiếp.

" Không nghĩ đến tên yêu vương đó cường đại như vậy. Vốn chỉ lấy đi của hắn một gốc thảo dược, hắn liền truy sát một đường.

Không phải còn chút pháp bảo, có lẽ mệnh ta cũng đã ô hô.

Tiện nghi đám người chính đạo lần này. "

" Sư phụ, lần này đến còn có một người...." Đinh Linh Nhi nói chưa dứt câu, một luồng áp lực từ Tiêu Bất Điểm toát ra khiến bản thân ngã sấp mặt trên đất không thể động đậy.

" Ngươi tiết lộ hành tung của ta ? " Tiêu Bất Điềm ánh mắt trở lên giận dữ.

" Sư phụ tha mạng, sư phụ tha mạng.....

Ta đưa người đến là muốn trị nội thương cho sư phụ...." Đinh Linh Nhi vội vàng nói, sợ trận trễ chút liền bị Tiêu Bất Điềm cho đập chết.

" Nói láo, Nạp Lan đế quốc nhỏ nhoi. Ngay cả ngũ phẩm luyện dược sư còn không có. Lấy đâu ra người có thể trị nội thương cho ta "

Tiêu Bất Điềm nghe nói, không những không buông lỏng, trái lại còn tăng mạnh uy áp khiến Đinh Linh Nhi cảm giác như hàng vạn cân cự lực đang đè lên người. Hít thở trở lên khó khăn.

Cũng may Tiêu Bất Điềm đang bị nội thương,  nếu không chỉ với uy ấp tu sĩ Phân Thần, đủ để Tiêu Linh Nhi thịt nát xương tan.

" Là thật sư phụ, tiền bối đó là người của Ẩn Thế Tông môn. Mới xuất thế gần đây ..."

" Ẩn thế tông môn ? " Tiêu Bất Điềm thần sắc kinh ngạc.

" Đừng lên từ từ nói "  Tiêu Bất Điềm thu hồi uy áp.

Là một giáo phái thuộc hàng đệ nhất ma tu, đương nhiên Tiêu Bất Điểm biết rõ Ẩn Thế Tông nói lên điều gì. Đừng nhìn bản thân phong khởi vậy. Đứng trước người của Ẩn Thế Tông nàng cũng chỉ coi như kiến cỏ.

Ây, mà cũng có thể mọi việc trong phòng này cũng không thoát khỏi thần thức của đối phương.

Tiêu Bất Điềm càng nghĩ, người càng lạnh run.

Thoát nạn, Đinh Linh Nhi vội vàng đứng dậy, hồi tưởng lại một chút, bắt đầu kể

" Mọi việc phải nói từ tộc nhân trong gia tộc Đinh Bá Long....."

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.