Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ Tiêu Bất Điềm

Tiểu thuyết gốc · 1187 chữ

Tiêu Bất Điềm ngồi một bên nghe Đinh Linh Nhi tường thuật cậu chuyện, trong lòng không khỏi nảy sinh nghi ngờ.

Không phải không tin những điều Đinh Linh Nhi kể.

Ẩn Thế Tông môn xuất thế ở Nạp LAn Đế Quốc đó là điều gần như không tưởng. Trừ khi lần này sắp tới có sự kiện phát sinh.

Phong Vân đại lục vạn năm gần đây tu tiên giới không dám nói tới thái bình nhưng cũng không có quy mô lớn các cuộc đụng độ.

Bí cảnh tuy rằng lâu lâu vẫn xuất hiện một vài nơi mộ phần của cường giả nhưng với Ẩn Thế Tông khác gì đồ chơi trẻ con.

Trọng bảo ? Thôi bỏ đi. Cần bảo vật nghịch thiên cỡ nào mới khiến bọn hắn chịu xuất thế ? Nếu có tại sao không nghe phong thanh gì ?

Đừng nghĩ Bà La Môn toàn ma tu nên suốt ngày chỉ biết chém giết.

Tin tức, tình báo, kiến thức của môn phái cũng thuộc hạng đỉnh cao của đại lục.

Tiêu Bất Điềm hiểu Ẩn Thế Tông không phải dễ dàng xuất thế. Bởi hạn chế nhân quả tiêm nhiễm mới đóng cửa chơi với nhau.

Bất cứ mỗi lần một Ẩn Thế Tông xuất thế sẽ dẫn đến gió tanh mưa máu.

Nghĩ đến đây Tiêu Bất Điềm có chút gấp. Nóng lòng liên hệ với người trong Bà La Môn, điều tra mọi việc trong đại luc.

Nhưng nhớ đến đối phương vẫn còn trong Đinh Hương Lâu, có khi vẫn đang dùng thần thức theo dõi mọi việc nàng lại đè ép lại hành động.

" Ngươi nói vị tiền bối đó đồng ý chữa trị cho ta ? " Đợi Đinh Linh Nhi kể xong, Tiêu Bất Điềm mới lên tiếng hỏi.

Nếu đối phương thật là người trong Ẩn Thế Tông, loại quan hệ hệ này mang đến trăm lợi mà không có hại.

" Là thật, sau nhiều lần cầu xin, vị tiền bối đó cũng đồng ý. Có lẽ xem ở Bá Long mặt mũi đi " Đinh Linh Nhi gật đầu quả quyết.

Đạt được đáp án Tiêu Bất Điềm lại có chút do dự, sợ hãi. Đây vốn là nỗi sợ vô hình của tu sĩ đối với cường giả. Tu sĩ Hóa Thần cửu trọng ở Nạp Lan Đế Quốc có thể xưng hùng cát cứ một phương, vào triều có thể được phong vương gia. Với Ẩn Thế Tông cũng chỉ coi là tạm được

" Sư phụ....

...Tiền bối đó còn nói ma tu cũng không có gì quá đáng......" Đinh Linh Nhi tường thuật lại toàn bộ quá trình cùng Bạch Võ Nam giao lưu cho Tiêu Bất Điềm nghe.

Nghe xong Tiêu Bất Điềm cũng bất ngờ vì việc này. Ma tu trong đại lục người người, nhà nhà reo hò đuổi giết trong miệng lại hết sức bình thường như vậy.

Nói đúng hơn vị tông chủ đó định nghĩa lại ma tu hoàn toàn mới.

Ai nói cường giả chính phái không giết người ? Vậy có dám chắc số người chết bọn hắn giết ít hơn Ma Tu.

" Được, ta cùng ngươi đi gặp tiền bối " Tiêu Bất Điềm quyết định

Không biết đối phương thế nào, riêng khoản này đã khiến Tiêu Bất Điềm có hảo cảm.

" Sư phụ theo ta "

Đinh Linh Nhi dẫn đường đi trước, Tiêu Bất Điềm cũng lặng lẽ theo sau.

Đến trước cửa một phòng ăn khác, Đinh Linh Nhi đưa tay gõ cửa.

" Vào đi " Tiếng Bạch Võ Nam trong phòng vọng ra.

" Sư phụ chờ chút "

Được cho phép Đinh Linh Nhi tiến vào trước, Tiêu Bất Điềm đứng ngoài chờ đợi.

Bình thường kẻ khác bắt chờ, nàng liền đã một tay chụp chết hắn.

Đây là Ẩn Thế Tông đấy nha. Cho nên lần này Tiêu Bất Điềm không có ý kiến, chỉ yên lặng chờ đợi

" Tiền bối, sư phụ ta đã đến " Vào Phong Đinh Linh Nhi cung kính.

" Ừm, cho vào đi " Bạch Võ Nam gật đầu, sau đó âm thầm vận lên Phản Lực.

Người ta là Ma Tu, ai biết vào phòng nói năng không vừa ý chụp chết hắn không biết chừng. Cẩn thận vẫn hơn.

Tiêu Bất Điềm theo sau Đinh Linh Nhi tiến vào phòng.

" Bái kiến tiền bối " Tiêu Bất Điềm cung kính.

" Ừm " Bạch Võ Nam gật đầu, ánh mắt khong khỏi hiểu kì đánh giá vài lần.

Không thể không nói Tiêu Bất Điềm tuy đã bước sang tuổi trung niên nhưng vẫn không xóa đi được vẻ đẹp trang nhã của nàng.

Sắc đẹp này hoàn toàn có thể đi thi hoa hậu quý bà.

" Ta còn đang thắc mắc đệ tử Đinh gia đột nhiên sao bái ma tu làm sư, nguyên lai các ngươi lại là mẫu thân của nàng "

Bạch Võ Nam lên tiếng bông đùa sau khi quan sát hai người.

Công nhận có một số nét hai người rất giống nhau.

Vốn chỉ là là câu nói đùa, nghe vào tai Tiêu Bất Điềm đột nhiên cả người run lên, trong lòng không khỏi kinh hoàng.

" Tiền bối nói đùa, tiểu nữ mẫu thân mất từ nhỏ...." không để ý tới thái độ Tiêu Bất Điềm bên cạnh. Đinh Linh Nhi vội vàng lên tiếng giải thích.

" Chỉ thuận tiện mà nói, đừng để ý " Nhìn sắc mặt Tiêu Bất Điềm đã xanh lét, Bạch Võ Nam vội nói.

" Ngươi có bệnh ? " Bạch Võ Nam lái sang việc khác liền hỏi.

Tuy nhiên Tiêu Bất Điểm đầu óc lúc này rối bời, nào có nghe được câu hỏi. Khiến Đinh Linh Nhi một bên phải lên tiếng nhắc nhở

" Sư phụ, tiền bối hỏi ngài " Nói rồi lấy tay khều nhẹ.

" Hả " Tiêu Bất Điềm tỉnh táo đầu óc, khuôn mặt hiện lên chút ngại ngùng.

" Tiền bối hỏi có phải sư phụ đang có bệnh "

Đinh Linh Nhi nhắc lại câu hỏi. Trong lòng đầy thắc mắc lý do đột nhiên Tiêu Bất Điềm lại mất tập trung.

Hóa Thần kỳ phản xạ, cảnh giác, thính giác cũng cực kì cao. Không thể có việc sư phụ nàng không nghe thấy câu hỏi.

" Thất lễ, thất lễ......

.... Tiểu nữ thật đang mang trọng thương, do phải vận linh lực áp chế nên không kịp nghe tiền bối hỏi....

Mong tiền bối thứ lỗi...."

Tiêu Bất Điềm chống chế. Nếu như lúc nãy chỉ mang thái độ thăm dò thì giờ đây lại cực kì cung kính. Giống như thật sự gặp lão quái vật sống trên đời

Bạch Võ Nam không vội vã đáp lời, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía đối phương khiến Tiêu Bất Điềm thở mạnh cũng không dám. Qua một hồi lâu mới lại lên tiếng.

" Ta không cứu ngươi được, về đi "

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.