Thân phận của hắn
Lý Tiêu Niên cất tiếng :
" Hôm nay ta gọi mọi người cùng nhau ăn cơm chủ yếu là có một việc muốn thông báo . Mấy ngày nữa là tới ngày đại thọ của Thái hậu , hoàng thượng muốn các quan đại thần cùng con của họ tham gia yến tiệc . "
Nhị phu nhân Hà Cẩm Ly cười rạng rỡ :
" Lạc nhi cũng sẽ đi sao ? "
" Ừ , tất cả nữ nhi đều sẽ đi , không loại trừ một ai hết . Hôm đó , chỉ có lão phu nhân và đại phu nhân đi thôi nên các nàng hãy chuẩn bị cho con mình thôi ! "
Hà Cẩm Ly bỗng hiện lên một tia không vui nhưng vẫn cười nói :
" Vâng , thiếp nhất định sẽ chuẩn bị chu đáo . "
Triệu Thiên Nguyệt cảm thấy không được thoải mái . Nàng cực ghét những nơi ồn ào như hoàng cung , không những thế còn có rất nhiều quy tắc , nàng không cam chịu :
" Hôm đó con có thể không đi được không ạ ? Con không thích ! "
Lão phu nhân Thuận Ninh lên tiếng :
" Thiên Nguyệt , ở trong phủ mãi không tốt đâu , con nên ra ngoài tạo cho mình những mối quan hệ chứ ! Con yên tâm , hôm đó còn có ta và mẫu thân , nếu có chuyện gì sẽ nhắc nhở con được không ? "
Nàng bất đắc dĩ gật đầu . Lý Tiêu Niên thấy nàng có chút không tự nguyện liền kêu :
" Được rồi ! Mấy ngày hôm nay các con hãy học một số quy củ đi , còn về việc y phục thì tùy ý các con , đừng quá là được . Dùng bữa thôi ! " .
Sau khi xong bữa , nàng cùng đại phu nhân Liễu Sắc Hương thỉnh an lão phu nhân rồi trở về Vân Dung Viện . Nàng vừa ngồi xuống ghế vừa uống một ly trà để hạ hỏa . Liễu Sắc Hương lắc đầu :
" Cung chủ tại sao phải tức giận , chỉ là một buổi yến tiệc thôi mà ! "
Nàng nghẹn ngào :
" Ta không ham đi đến những nơi đó , hơn nữa còn có dự cảm xấu ! "
Bà mỉm cười :
" Người yên tâm , không có chuyện gì đâu . "
" Nhưng mà .... " - Nàng lưỡng lự .
" Cung chủ , ta có chuyện muốn nói với người "
Triệu Thiên Nguyệt trầm lặng xuống , bà nói tiếp :
" Người đừng quên giao ước của người với thánh chủ . Ta biết người luôn nhớ về thánh chủ nhưng tại sao phải hành hạ bản thân mình . Như thế chỉ càng làm đau người , càng khiến thánh chủ đau lòng hơn . Ta .. "
Bà còn chưa nói xong thì Triệu Thiên Nguyệt đã ngắt lời :
" Đủ rồi ! Ta không muốn nghe nữa , ngươi lui ra ngoài đi . "
Liễu Sắc Hương lập tức im lặng và lui ra ngoài . Triệu Thiên Nguyệt thở dài , nàng gục đầu xuống bàn mà suy nghĩ " Ta nhất định sẽ làm chủ cuộc sống của mình " , tay nàng nắm lại .
Ở một nơi khác , tiếng cười đùa vang lên , ngồi vị trí chủ tọa là một nam nhân vô cùng hoàn mĩ . Hắn mang theo khí chất lạnh lùng nhưng cũng ấm áp khiến người khác phải ngước nhìn , mặc một bộ y phục màu trắng tuyết , tay cầm ly trà . Không ai khác chính là tên nam nhân mà Triệu Thiên Nguyệt đã gặp , hắn chính là Lãnh Thiếu Phong , tam hoàng tử , người được mệnh danh là ma vương , được hoàng đế coi trọng nhất. Trong đại sảnh còn có tứ hoàng tử Lưu Phúc , ngũ hoàng tử Phan Thiệu và thập nhất hoàng tử Chu Trinh .
Phan Thiệu cười to :
" Tùy duyên tự tại , hahahaha , không ngờ có ngày một người như huynh lại bị một nữ nhân sỉ nhục như thế ! Hahaha ! "
Lưu Phúc cười trêu :
" Thật không ngờ là có nữ nhân gặp huynh lần đầu lại không xiêu lòng ! Cuộc sống thật nhiều bất ngờ ! "
Chu Trinh tò mò :
" Rốt cuộc đó là ai vậy huynh ? "
Lãnh Thiếu Phong lạnh lùng đặt ly trà xuống bàn :
" Không biết "
Lưu Phúc nói :
" Nếu biết được thì huynh sẽ làm gì ? "
" Đang suy nghĩ , không biết nên làm gì cả ! " - Lãnh Thiếu Phong đáp .
Quả thực đúng vậy , sau lần đầu gặp mặt nàng , hắn thực sự muốn gặp thêm lần nữa nhưng lại không biết cần làm gì . Nàng lạnh lùng như băng , kiêu ngạo vô tình , một con người gần giống như hắn . Lãnh Thiếu Phong thở dài , lắc đầu rồi chuyển đề tài :
" Điều tra ra ai là người đứng sau việc ám sát ta chưa ? "
Lưu Phúc tỏ vẻ nghiêm túc :
" Đúng như huynh nói , là người của Phùng Bang phái tới nhưng sau khi điều tra kỹ thì phát hiện Phùng Bang chỉ là người gián tiếp , vì có một kẻ đã đến đó và ủy thác nhiệm vụ cho họ , nghe nói tiền thưởng cho nhiệm vụ ám sát huynh là 300 vạn kim tệ . "
" Xem ra kẻ này thực sự muốn giết huynh đến mức ra một số tiền như thế , chắc có lẽ là hận đến tận xương tủy rồi ! " - Phan Thiệu đáp .
Bỗng nhiên Tô quản gia bước vào , cung kính :
" Vương gia , Lạc thái giám vừa thông báo 5 ngày nữa là tới đại thọ của Thái hậu . Mong vương gia chú ý ! "
" Ta biết rồi , chuẩn bị quà đi . "
" Vâng , lão nô đã hiểu . "
" Trời ạ ! Sắp tới đại thọ của gia gia mà ta chẳng biết nên làm gì cả ! Aaaaaaaa ! Đau đầu quá , tặng gì đây ? " - Chu Trinh than oán . Cả đại sảnh rộn lên tiếng cười .
Ba ngày trôi qua , tại Lý phủ , tất cả mọi người đều gấp rút chuẩn bị cho các tiểu thư , chỉ riêng Triệu Thiên Nguyệt vẫn thong thả , ung dung mà đọc sách . Tiểu Tâm thắc mắc :
" Tiểu thư , ai ai cũng hối hả chuẩn bị cho yến tiệc , còn người sao lại như thế này ? Người không lo lắng gì sao ? "
Triệu Thiên Nguyệt mặt không chút biểu cảm :
" Ta còn phải lo chuyện khác , làm gì thảnh thơi như bọn họ ! "
Nàng biết hôm nay chính là ngày nàng và mẫu thân ước hẹn kết thúc . Đang chìm trong suy nghĩ , nàng bị Liễu Sắc Hương gọi :
" Cung chủ , người sao vậy ? "
Triệu Thiên Nguyệt đáp :
" Không có gì ! Ngươi đến tìm ta có việc gì không ? "
Liễu Sắc Hương trầm xuống :
" Cung chủ , mời người đến đại sảnh cùng ta . "
Triệu Thiên Nguyệt làm vẻ ngơ ngác :
" Có chuyện gì sao ? "
" Người cứ đến đại sảnh là biết thôi ạ ! " Liễu Sắc Hương cung kính .
Nàng đứng dậy , hôm nay y phục nàng vô cùng đơn giản . Nàng mặc một bộ váy màu trắng , bối tóc kiểu nhất phụng ( bối cao phần nửa tóc trên rồi cuộn lại , phần tóc nửa dưới buộc lại cho gần đuôi tóc ) , cái 3 chiếc châm hình hoa ( áp sát tóc ) , khoác một chiếc áo choàng rồi bước đi cùng Liễu Sắc Hương đến đại sảnh . Trong đại sảnh , tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ . Nàng ngỡ ngàng dừng bước khi nhìn vị trí ghế chủ tọa , một người là lão phu nhân Thuận Ninh nhưng bên cạnh bà không phải Lý Tiêu Niên mà là " Mẫu thân ??? " ...
Đăng bởi | Hangthiennga |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 120 |