Gặp gỡ
Triệu Thiên Nguyệt nhanh chóng tránh đi , thuật che giấu bỗng được nàng hóa giải . Nàng kêu lên :
" Người của Phùng Bang từ khi nào đã có mắt như mù vậy ? "
Nàng giống như tiên nữ giáng trần , không dính chút bụi bẩn , lạnh lùng nhìn kẻ phi ra châm ngân . Hắn bỗng nhiên run sợ nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần :
" Ngươi là kẻ nào , sao lại biết Phùng Bang ta ? Nhưng ngươi thật có gan , dám khinh thường Phùng Bang ta , có tin chỉ cần ta báo với bang chủ của ta thì ngươi sẽ rơi đầu không ? "
Triệu Thiên Nguyệt cười lạnh :
" Hắn dám giết ta ? Được ta đợi hắn đến lấy đầu của ta nhưng đầu tiên phải lấy đầu ngươi ! "
Tên sát thủ chưa kịp phản ứng thì một cây châm ngân liền bay xiên cổ họng của hắn , hắn ngã xuống , lăn lộn vài vòng trên mặt đất rồi tắc thở . Những tên sát thủ còn lại bỗng dừng đánh nhau , nhìn thủ lĩnh của họ rồi ngước mắt nhìn Triệu Thiên Nguyệt . Nàng nói :
" Ta ghét nhất là kẻ nào dám đe doạ hay muốn mạng của ta . Ta không quan tâm các ngươi với tên nam nhân kia ân oán như thế nào , bổn cô nương cũng không xen vào nhưng dám nguyền rủa ta thì đều phải chết . Hôm nay tâm trạng của ta mới tốt liền bị các ngươi phá hỏng , hay là các ngươi bồi cho ta nhé ? Nói đi ! Muốn chết theo cách nào , ta giúp các ngươi chu toàn . "
Những tên sát thủ còn chưa kịp nói gì thì hai cây kim ngân liền bay qua cổ họng hai người , rồi từng tên tên một ngã xuống cho đến khi chỉ còn một kẻ , nàng liếc mắt nhìn tên đó :
" Về nói với bang chủ của các ngươi , ta chờ đợi hắn tới ! Nếu hắn không tới thì ta thề sẽ diệt Phùng Bang . Nhanh cút đi ! "
Sau khi tên sát thủ cuối cùng rời đi , nàng nhìn tên nam nhân kia :
" Đừng đeo mặt nạ nữa , ta biết sức mạnh của ngươi như thế nào ! "
Quả thật nàng đã biết thực lực của tên nam nhân này , biết hắn chỉ đang chơi với bọn sát thủ kia nên không có ý ra mặt nhưng ai ngờ tên sát thủ kia lại phát hiện ra nàng , không những thế còn muốn lấy mạng của nàng . Nam nhân kia bỗng nở một nụ cười , nụ cười đó như có mê lực khiến người khác phải rung động :
" Đa tạ cô nương đã cứu giúp . Không biết có thể hỏi quý danh của người không ? "
Triệu Thiên Nguyệt híp mắt :
" Ta chỉ là kẻ đi ngang , không thích lo phận sự của mấy người các ngươi . Hơn nữa ta với ngươi không thân không thích nên không cần phải lễ nghĩa . "
" Ta cũng chỉ muốn tỏ lòng cảm tạ mà thôi , sao cô nương phải ra vẻ nghiêm trọng như thế ? " - Nam nhân kia
Triệu Thiên Nguyệt ném lại cho hắn một câu rồi bỏ đi :
" Tùy duyên tự tại "
( Có duyên thì đến , không duyên thì đi )
Về đến Lý phủ đã là giờ Sửu ( khoảng 2 giờ sáng ) , Triệu Thiên Nguyệt nhanh chóng thay y phục rồi leo lên giường nằm , còn bộ y phục kia đã bị nàng hủy từ lúc nào không hay . Nằm trên giường , nàng suy nghĩ về tên nam nhân kia , tự hỏi " Tên kia có thân phận gì , sao lại bị người của Phùng Bang truy sát ? " , rồi không biết từ khi nào đã thiếp đi .
Lúc nàng vừa mở mắt ra thì đã thấy đại phu nhân Liễu Sắc Hương đang ngồi uống trà . Nàng ngồi dậy , vén rèm vải ( đó là loại vải dùng gắn vào giường để che đi , thường có màu trong suốt nhưng nhìn không rõ ) nhìn Liễu Sắc Hương mà không nói gì . Thấy vậy , Liễu Sắc Hương bèn cất tiếng :
" Cung chủ sao hôm nay lại dậy muộn như vậy ? Bây giờ đã là giờ Thìn ( khoảng 9 giờ ) rồi ! "
Triệu Thiên Nguyệt giật mình :
" Không có gì , chỉ là do mệt mỏi quá thôi ! Ngươi hôm nay đến đây có việc gì sao ? "
" Người giờ Ngọ nhớ đến Vong Trường Xuân cùng với mọi người dùng bữa ."
Dừng một hồi bà nói tiếp :
"Nếu cung chủ đã mệt thì ta xin cáo lui trước . Cung chủ vạn an ! "
" Được , lui ra ngoài đi " - Nàng đáp .
Bà vừa đi , Triệu Thiên Nguyệt liền bảo Tiểu Tâm chuẩn bị nước tắm . Tiểu Tâm vừa hầu hạ nàng vừa hỏi :
" Tiểu thư , hôm qua người không có chuyện gì xảy ra chứ ? "
Nàng vừa nhắm mắt ngâm mình trong dòng nước ấm vừa nói :
" Có chuyện gì được chứ , em yên tâm đi ! "
Sau khi tắm xong , nàng ngồi vào bàn trang điểm , chải lại mái tóc của mình . Nàng mặc một bộ y phục màu tím nhạt , bối tóc theo kiểu huyền vũ ( bối cao tóc , để mái chéo ) , cái thêm một cây châm gắn những con bướm nho nhỏ cùng với đôi bông tai tím lục , trông thật duyên dáng . Tiểu Tâm vừa nhìn nàng vừa ngưỡng mộ :
" Tiểu thư , người thật xinh đẹp . Muội chắc chắn ai mà nhìn đều sẽ bị hút hồn thôi ! "
Bỗng một giọng nói ngân lên :
" Đúng là rất đẹp ! "
Giọng điệu người đó mang theo sự chế giễu , coi thường khiến Triệu Thiên Nguyệt chú ý , không ai khác chính là Lý Kim Lạc . Triệu Thiên Nguyệt nhanh chóng đứng dậy cùng vẻ mặt cười như không cười :
" Đại tỷ vậy mà lại đến Vân Dung Viện , muội muội tiếp đón không được chu đáo rồi . Đúng rồi , đại tỷ bị phạt có làm sao không , không ảnh hưởng gì chứ ? "
Lý Kim Lạc vênh mặt đắc ý :
" Muội muội yên tâm , trời rất công bằng nên ta không sao ! Còn muội , lần trước là tỷ không biết khống chế cơn tức giận làm muội bị thương , không sao chứ ? Chắc là để lại sẹo ? "
Triệu Thiên Nguyệt cười lạnh :
" Không sao , nhờ có thuốc của phụ thân mà không để lại sẹo . Đúng rồi ! Phụ thân có nói từ giờ muội không nên xưng hô là " tiểu nữ " nữa , tỷ không để ý chứ ? "
Lý Kim Lạc tức giận nhưng vẫn cố mỉm cười :
" Đương nhiên là không để ý rồi ! Mau đi thôi , cùng tới Vong Trường Xuân thôi , mọi người đang đợi đó ! "
Vừa nói xong Lý Kim Lạc liền quay người đi trước , Triệu Thiên Nguyệt lại không nhanh không chậm bước đi cùng . Vong Trường Xuân là phòng ăn lớn của Lý phủ , thường để mời khách hoặc gia đình cùng dùng bữa .
Bước vào Vong Trường Xuân , ánh mắt mọi người đều chú ý lên người Triệu Thiên Nguyệt , thực sự hôm nay nàng rất đẹp . Nàng cùng Lý Kim Lạc đồng thời cúi người thỉnh an :
" Nữ nhi thỉnh an lão phu nhân , phụ thân , mẫu thân và các di nương . "
Lão phu nhân tỏ vẻ hài lòng , phất tay ra hiệu , cả hai liền đứng dậy và đi đến bàn của mình , ngồi xuống . Tứ phu nhân An Thụy cất tiếng :
" Hôm nay Thiên Nguyệt thật xinh đẹp làm sao , mọi người thấy ta nói đúng không ? "
"Đúng vậy ! Thiên Nguyệt , sau này con nên chăm chút cho bản thân mình nhiều hơn đi ! " - Tam phu nhân Lục Song mở lời .
" Con sẽ nghe lời di nương nói ạ " - Triệu Thiên Nguyệt trả lời .
Mọi người đang trò chuyện thì Lý Tiêu Niên cất tiếng ....
Đăng bởi | Hangthiennga |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 148 |