Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn đóng kịch sao, ta liền đóng cho ngươi xem! (3)

Phiên bản Dịch · 849 chữ

CHƯƠNG 7: Muốn đóng kịch sao, ta liền đóng cho ngươi xem! (3)


Khúc phủ, tại tiểu viện của Tứ tiểu thư Khúc Đàn Nhi.

Sân không lớn, ngay cả tên viện cũng không có. Bố cục trong viện không thể nói là tinh tế tao nhã, ở bên trái là một cây đào, nhiều năm qua Khúc Đàn Nhi chưa từng thấy nó nở hoa lần nào, càng đừng nói là ra quả.

Ở giữa có toà núi giả, cùng một cái cái ao nhỏ, dưỡng con cá nào là chết con cá đó.

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, lá cây không tiếng động rơi xuống.

Chỉ có duy nhất cửa phòng là gắt gao đóng chặt.

Bên trong truyền ra từng tiếng cười như chuông bạc.

Lắng nghe âm thanh tiếng cười có thể biết được chủ nhân đang phi thường thích ý.

“Ha ha, Kính Tâm, ta kể cho ngươi nghe, mới vừa rồi ngươi không ở trong sảnh thật quá uổng phí a. Ngươi không thấy được Khúc lão gia tử tức giận đến trừng mắt thổi râu luôn, chỉ còn kém chút nữa là cầm đại đao ra để chém đầu ta rồi. Rất may là hắn không dám, nên bây giờ ngươi mới có thể nhìn thấy ta còn sống sờ sờ mà quay về đây đó. Bằng không, ta nghĩ ngươi sẽ ôm một đống khăn giấy khóc hết nước mắt cho coi.”

Bởi vì quá mức cao hứng, âm thanh của Khúc Đàn Nhi so với bình thường lớn hơn vài phần.

Một cái nha hoàn từ trong phòng chạy ra, tuổi tác cùng với Khúc Đàn Nhi không sai biệt lắm, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra vài phần bất đắc dĩ, thấp giọng không khỏi nhắc nhở: “Tiểu thư, Cửu phu nhân nói người không thể ăn nói lớn tiếng như vậy, rất thô lỗ.”

“Nga, vậy à, dù sao…. ở đây cũng không có ai nhìn đến, sợ cái gì chứ.”

“Cửu phu nhân nói, cho dù không có ai ở cạnh đi nữa, tiểu thư cũng không thể cứ thế mà tuỳ tiện được.”

“Ai, được rồi, được rồi, ta biết rồi… Khụ, vậy không biết ngữ khí hiện giờ của ta có làm Kính Tâm vừa lòng chưa, vừa rồi đều là do ta, là do ta quá sơ suất, về sau ta nhất định ghi nhớ lời dạy của mẫu thân, quyết không phạm vào những lỗi này nữa.” Khúc Đàn Nhi điệu bộ chầm chậm xua tay, vẻ mặt không thèm để ý, lời nói khi nãy vừa mới nói đến một nửa thì bị Kính Tâm nhìn chằm chằm nên đành phải thu lại. Bất đắc dĩ ngữ khí phóng đại trở nên thập phần ôn nhu, lựa lời mà nói, bày ra tư thế hiền lương thục đức.

Nàng mới không thèm như vậy đâu!

Cố tình thời thời khắc khắc đều muốn nàng làm thành cái dạng này. Nàng có thể khẳng định, sớm muộn gì nàng cũng mệt chết cho xem, lúc đó cũng không cần nghe mấy cái giáo huấn gì đó nữa.

“Tiểu thư…” Kính Tâm lần nữa hô lên.

“Cái gì?” Khúc Đàn Nhi bước nhanh, xoay người phịch một cái đặt mông ngồi xuống ghế trước gương, lại thoải mái mà gác cái chân còn lại lên ghế, khuôn mặt nhỏ nhắn nghi hoặc nhìn Kính Tâm.

“Tiểu thư, phu nhân đã nói, khi đi chớ quay đầu, giữ môi luôn mím nhẹ, đầu gối khi ngồi không nên lắc lư, vén váy nhẹ nhàng, tất cả đều không thể thiếu a.”

“À ừ, sẽ không có lần sau. Hôm nay không tính.” Ai, sớm biết Kính Tâm sẽ nói luôn mồm như vậy rồi, nhưng mà… nàng cũng hữu tâm vô lực a, có một câu nói như thế này “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.”

“Còn có…”

“Ân?” Còn có cái gì

“Tiểu thư, dáng ngồi hiện tại của người không đúng, đem hai chân rút lại, không được lắc lư váy.” Kính Tâm đi tới, cẩn thận dạy dỗ nàng.

“Ân.” Ai, quả nhiên, tiểu thư nhà giàu rất khó làm, không phải là thứ người bình thường có thể chịu được.

Dường như Kính Tâm đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, kinh sợ hỏi: “Tiểu thư, có phải vừa rồi người lại chọc lão gia sinh khí không?”

“Khụ, xem là như vậy đi, bất quá vẫn còn tốt chán, hắn không có tức đến hộc máu đâu..” Khúc Đàn Nhi vừa định cười to, nhưng nhìn thấy khuôn mặt đang đen dần đều của Kính Tâm, mới khẽ động đậy, ngay lập tức đem nụ cười áp xuống, chầm chậm nói: “Ai, ngươi không biết, mới vừa rồi ta thiếu chút nữa là chạy thoát rồi. Kết quả nửa đường nhảy ra một tên trình giảo kim. Hắn không giúp ta còn chưa tính, cư nhiên đứng một bên xem diễn, làm hại ta rơi từ trên tường xuống, xương cốt sắp nát hết luôn rồi.”


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 281

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.