Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn đóng kịch sao, ta liền đóng cho ngươi xem! (2)

Phiên bản Dịch · 844 chữ

CHƯƠNG 6: Muốn đóng kịch sao, ta liền đóng cho ngươi xem! (2)


Nghe vậy, Khúc Đàn Nhi càng thêm vui. Không ngờ nàng mới nói có một câu đã làm hắn nghe không lọt tai, không biết có thể ngâm nóng hôn sự này luôn hay không a? Sớm biết thế nàng đã không cần nghẹn đến mức này.

Bất quá, phải nhịn, việc nhỏ không nhịn được sẽ làm hỏng chuyện lớn.

Nếu cái tên Bát Vương này có thể nhanh chóng gật đầu, nói cọc hôn sự này đã thất bại rồi, nàng tuyệt đối sẽ nhanh chóng thấp cho hắn cái bát hương luôn, cảm tạ đại ân đại đức của hắn đã thả cho nàng một con đường sống.

“Khúc đại nhân nói như thế là muốn Bổn vương từ hôn sao?” Mặc Liên Thành nhẹ nâng tay áo viền lưu vân, ngón tay thon dài như ngọc, nhẹ nhàng vút qua hoa văn trên bàn trà, cười nhạt, âm thanh đạm nhiên như gió nói.

“….” Đúng vậy, đúng vậy, ngươi nhanh gật đầu đáp ứng mau đi. Khoé miệng Khúc Đàn Nhi giật giật, nhịn xuống xúc động muốn nói ra.

Khúc Giang Lâm bay giờ đang quỳ trên mặt đất: “Hết thảy đều nghe theo an bài của Vương gia, tuyệt không có nửa câu oán hận.”

“Nếu Bổn vương nhớ không lầm, hôn sự này là Hoàng thương ban cho nha.”

“Này…”

“Khúc đại nhân cảm thấy Bổn vương có thể huỷ hôn được sao?”

“…” Vẻ mặt Khúc Giang Lâm kinh sợ.

“Nếu hôn sự không huỷ được, vậy Khúc đại nhân nên mau chóng nhanh chút chọn ngày hoàng đạo đi.” Mặc Liên Thành nhàn nhạt nói, âm thanh không có chút biến hoá nào.

“….” Ách, không thể nào.

Khúc Đàn Nhi cả kinh, ngày hoàng đạo cái gì hả… Chỉ vì một đạo thánh chỉ mà nàng phải gả đi sao?

“Vâng vâng vâng, hạ quan đã biết.” Khúc Giang Lâm lập tức đáp, trên mặt lộ rõ vui mừng.

Canh giờ không còn sớm, Bổn vương phải trở về phủ rồi, Khúc đại nhân không cần tiễn.” Mặc Liên Thành không nhanh không chậm đứng dậy, khoé mắt khẽ lướt qua Khúc Đàn Nhi một cái, miệng động đây, muốn nói gì đó nhưng vẫn không nói ra, nhẹ nhàng nâng bước, thản nhiên hướng về phía đại môn mà đi.

Mặc Liên Thành vừa đi, Thập tứ Vương gia cũng đi theo.

“Cung tiễn Bát Vương gia, Thập tứ Vương gia.” Khúc Giang Lâm đứng lên hơi phúc thân, thấp hèn cúi đầu, vừa lúc dấu đi một mạt ý cười nơi khoé môi…

Hai người Mặc Liên Thành cùng bước ra khỏi Khúc phủ.

Đường phố lát đá xanh, bởi vì đây là quý nhân hay tụ tập mà thành tạo thành Xung quanh chỉ có vài người qua đường.

Ở trong chiếc xe ngựa xa hoa của Vương phủ đang bon bon chạy trên đường. Mặc Tĩnh Hiên nghiêng người dựa vào phía cửa sổ, không nhịn được hỏi: “Bát ca, đệ không hiểu nổi, huynh vì cái gì mà đáp ứng cưới nàng chứ? Nàng cùng Đại hoàng huynh…” Khẩu khí mang theo vài phần chán ghét cùng không vui. Ai mà không biết Khúc phủ Tứ tiểu thư cùng Đại Vương gia qua lại không rõ ràng? Vậy mà cố tình Bát ca hắn luôn sùng bái lại cưới phải một người thê tử là nàng.

Mặc Liên Thành nhẹ nhàng cong khoé môi, nở một nụ cười trào phúng: “Đệ nói xem?”

“Đệ nói được gì nữa? Đệ thật là không hiểu nổi. Không biết nữ nhân đó có gì tốt, trừ bỏ gật đầu vẫn là gật đầu. Huynh xem nàng khi nãy đi, từ đầu tới cuối cũng không dám ngẩng đầu lên , nói không chừng là do lớn lên nàng còn có cả đống rỗ trên mặt, không dám để huynh nhìn thấy đấy. Nhìn tới tư thế của cái vị Khúc đại nhân kia, rõ ràng là đang có âm mưu quỷ kế gì đó. Nếu huynh thật sự đi cưới cái nữ nhân kia, huynh không sợ sau này không có nổi ngày lành mà qua sao?”

“Hoàng mệnh khó tránh.” Hắn nhẹ giọng trả lời, ném ra một cái lý do xem như là quan trọng.

“Này! Bát ca, người khác không biết huynh ra sao, đệ còn không biết huynh là người như thế nào sao? Không nói đến phụ hoàng hạ chỉ, cho dù là Thái Hậu ra lệnh, huynh cũng không nhất định nghe lời răm rắp như vậy đâu. Rốt cuộc huynh…”

“Đệ có từng thấy qua nữ nhân nào người khác đưa tới mà ta cự tuyệt không?”

“Nga, cũng chưa thấy.”

“Có trò hay thì nên xem diễn.” Mặc Liên Thành nhẹ giọng nói, ánh mắt đột nhiên lạnh lão.

Bên ngoài thùng xe, hộ vệ Vu Hạo bên người Mặc Liên Thành cảnh giác xem xét tình huống chung quanh.


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 302

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.