Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dùng lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ tức chết ngươi. (2)

Phiên bản Dịch · 838 chữ

CHƯƠNG 30: Dùng lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ tức chết ngươi. (2)


“Nếu Bát Vương gia không lưu lại, vậy một bàn rượu thịt cùng đồ ăn ngon…”

Khúc Giang Lâm lại một lần nữa cố gắng thuyết phục.

“Nhạc phụ đại nhân nghĩ có thể giữ Bổn vương ở lại bằng cách này sao?”

“Bát Vương gia nghĩ nhiều rồi, thần không có ý gì khác.”

Khúc Giang Lâm vừa nghe, ngay lập tức nhận ra được ý tứ trong lời nói của Mặc Liên Thành, đáy lòng hơi hơi cả kinh, đúng mực đáp lời.

“Là Bổn vương nghĩ nhiều rồi, nhạc phụ đại nhân không cần quá mức khẩn trương đâu.”

Mặc Liên Thành cười nhẹ, ngữ khí thập phần bình thản.

“Này, này…” Khúc Giang Lâm đổ một đầu mồ hôi lạnh, không biết nên nói gì tiếp tục, thế nhưng khi tầm mắt hướng về phía Khúc Đàn Nhi, liền lập tức đưa ra chủ ý:

“Đàn Nhi chưa từng ra khỏi quý phủ, nếu lần này đã có dịp trở lại, không bằng Bát Vương gia để tiểu nữ ở nhà thêm một lúc, thần sợ nàng ấy nhất thời không quen hoàn cảnh sống bị thay đổi, cho nên…”

“Nga, vậy à?”

“Mong ngài thông cảm, thần đối với người nữ nhi này, vẫn là ngàn vạn sủng ái, nên muốn cùng nàng trò chuyện thêm một chút.”

“Ý của ái phi thì sao?” Tầm mắt Mặc Liên Thành vừa chuyển, hỏi Khúc Đàn Nhi một câu.

“Hỏi ta?”

Khoé miệng Khúc Đàn Nhi co rút một trận, trong lòng thập phần buồn bực, hai cái tên này minh tranh ám đấu thì cứ đấu đi, như thế nào nói một hồi liền xả đến trên người nàng rồi.

“Là hỏi nàng đó.”

Mặc Liên Thành nói tiếp một câu.

“Hết thảy đều nghe theo phụ… Không phải, là Đại phu… Không phải, hết thảy đều nghe theo ý tứ của Vương gia.”

Khúc Đàn Nhi suy xét mọt chút, liền cấp cho hắn một câu trả lời, tầm mắt chuyển hướng tới Khúc Giang Lâm, nói đến một nữa, đột nhiên cảm thấy không đúng, lại nhìn về phía Đại phu nhân, chưa nói xong, lại cảm thấy không ổn, cuối cùng như tìm ra đáp án, tầm mắt rơi trên người Mặc Liên Thành, mới xem như nói xong một câu hoàn chỉnh.

Xem đi, nàng quả thật là tốt bụng mà, xem xét hết sắc mặt của mọi người, đợi khi nào bọn họ đều hảo hảo vui vẻ mới nói ra đáp án chính xác nhất.

“Chẳng lẽ Đàn Nhi không muốn bồi cha sao? Rốt cuộc…”

“Không muốn.”

“Đàn…” Khuôn mặt già của Khúc Giang Lâm biến đổi, trở nên xấu hổ đến không từ nào miêu tả được, nhưng lại ngại mặt mũi Mặc Liên Thành nơi đây, có muốn giận cũng không dám, chỉ có thể nghẹn khuất, cắn răng nuốt vào trong.

“Đại phi nhân nói, con gái gả chồng như bát nước đổ đi.”

Ai, nàng cũng không muốn nói như vậy đâu, thế nhưng…

“Con xem con, cái đứa nhỏ này, đại nương con chỉ thuận miệng nói đùa như thế thôi, làm sao con lại xem là thật rồi.”

“Chính là vừa rồi đóng cửa…”

“Được rồi, nếu con không nỡ xa Bát Vương gia, vậy thì cứ hồi phủ đi thôi, khi nào rảnh rỗi thì ghé qua thăm ta cùng đại nương là được.”

Khúc Giang Lâm dường như sợ nàng nói ra chuyện gì không nên nói, nhanh chóng đánh gãy lời nàng, trực tiếp bày ra tư thế không giữ người nữa.

Nàng liền gật gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời.

Mặc Liên Thành chỉ nhướng nhướng mày, im lặng nhìn thoáng qua Khúc Đàn Nhi, sau đó nâng bước hướng về phía đại môn mà đi.

Đọng tác của Khúc Đàn Nhi cũng không chậm, mỗ gia nào đó vừa nâng bước, nàng cũng lập tức đứng lên, lười nghe hết âm thanh đưa tiễn mà nhanh chóng nhấc chân đuổi theo, tốc độ nhanh đến độ là người khác hoài nghi không chừng phía sau nàng có đồ vật gì đó không sạch sẽ đuổi theo.


Xe ngựa xa hoa của Bát Vương phủ đậu ngay phía trước đại môn, vừa đi ra là thấy được ngay.

Trông thấy Mặc Liên Thành bước lên xe, Khúc Đàn Nhi vốn định nói chính mình có thể ngồi kiệu trở về, thế nhưng không ngờ nàng lại trông thấy Khúc Giang Lâm cùng Đại phu nhân, còn có một đoàn thiếp thất từ phía sau tiến đến, hơn nữa còn có Cửu phu nhân ở trong đó. Nàng thoáng nhìn qua ánh mất thiết tha tình mẫu tử, không nỡ lìa xa của Cửu phu nhân, không đành lòng mà cúi đầu thầm than, vì để ngày sau Cửu phu nhân sống được tốt hơn ở Khúc phủ mà cắm đầu bước lên xe ngựa.


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.