Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh đến tướng chặn, nước lên đất ngăn. (3)

Phiên bản Dịch · 843 chữ

CHƯƠNG 23: Binh đến tướng chặn, nước lên đất ngăn. (3)


Một bát nước.

Hai người hưởng a!

“Chủ tử?” Kính Tâm lo lắng tới gần nàng, duỗi tay đem áo choàng bị dội ướt lấy xuống.

“Khụ, không cần, cứ để ta mang, vẫn còn có công dụng khác.”

Khúc Đàn Nhi né qua một chút, không để Kính Tâm lấy áo choàng xuống. Ngược lại, đem cái áo sửa sang lại thật kỹ, khi đi đường càng thập phần cẩn thận, làm cho tư thế có chút quỷ dị.

“Chủ tủ, vừa rồi người không nên đẩy Kính Tâm ra, bằng không…”

“Ngươi thật ngốc a, bát nước đó hất tới, ngươi nghĩ ngươi có thể chắn hết được sao? Hắc hắc.” Khúc Đàn Nhi ha hả cười, ánh mắt đẹp lướt tới lướt lui trên người Kính Tâm, đến khi không phát hiện ra một chút vết nước nào, mới nhỏ giọng nói: “Kỹ thuật hắt nước của Khúc lão bà tử này đúng là không tồi, đem hết nước trong bát đều hất lên người ta. Chắc hẳn bà ta cũng luyện tập rất nhiều lần rồi nhỉ?”

“Chủ tử?”

“Được rồi, cái gì nên tới sẽ tới. Chúng ta tiếp tục nhịn đi. Nhưng mà ông trời đúng là không có mắt mà, nếu ta sớm biết bản thân mình phải rớt xuống cái địa phương này, năm đó ta nên học thêm một chút thuật pháp mới đúng, làm hại bây giờ bay không được, trốn cũng không thoát, hoặc cũng có thể kiếm cái ma pháp nào đáng sợ một chút mà học, thật là quá hối hận quá mà.”

Khúc Đàn Nhi hơi hơi chu môi, vẻ mặt không kiên nhẫn nói, chỉ là giọng điệu quá nhỏ, làm cho người xung quanh không ai nghe thấy được.

Chân phải bước một bước nữa là vào đến chính sảnh, đột nhiên:

“Ngươi muốn chết à, đi chậm rì rì, còn không biết nhanh chân lên.”

Khúc lão bà tử ngồi ở phía trên mắng xuống, nhưng Khúc Đàn Nhi vẫn như cũ, không nhanh không chậm, thong thả mà bước.

Một bên nàng vừa đi, một bên vừa tính toán thời gian. Nàng là đang chờ, chờ một cơ hội.

Khúc Đàn Nhi nâng đầu nhìn lên, tình hình trong phòng hết thảy đều rơi vào mắt nàng, Khúc Giang Lâm ngồi ở chủ vị bên trái, mà Đại phu nhân thì đang ngồi dựa lưng tại chủ vị bên phải. Sau đó, phía dưới bà ta là nhị, tam, tứ phu nhân theo thứ tự mà ngồi. Vậy mà mẹ ruột của nguyên chủ của nàng lại chỉ có thể đứng…. Đứng ở phía sau Khúc Giang Lâm không xa.

“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi còn không mau đem áo choàng lấy xuống?”

Đại phu nhân bất mãn hô, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tới kiện áo choàng bị ướt của Khúc Đàn Nhi, nhưng quan trọng là…

“Không nghe đại nương ngươi nói sao? Còn không đem áo choàng lấy xuống, đừng có làm đại nương ngươi tức giận.”

Khúc Giang Lâm rốt cuộc cũng mở miệng, nhưng cũng là đứng về phía Đại phu nhân. Mà mẫu thân của nàng chỉ vì địa vị quá hèn mọn, nửa chữ cũng không dám nói, liền hướng đôi mắt ai oán nhìn chằm chằm nàng.

“Vâng, Đàn Nhi đã biết.”

Khúc Đàn Nhi nhìn vào mắt Đại phu nhận, sau đó là Khúc Giang Lâm, rồi mới cúi đầu xuống, hướng mắt tới áo choàng đang mặc trên người mình, ánh mắt lại thêm vài phần quỷ dị. Rốt cuộc thời khắc nàng chờ đợi đã tới, vị trí hiện tại nàg đang đứng đúng lúc cách Đại phu nhân không quá xa cũng không quá gần, vừa vặn tốt.

Sau đó…

Phác! Phác!

Áo choàng trên người lay động, Khúc Đàn Nhi đem nó vung lên vài cái rồi mới dừng lại.

Nàng phải thừa nhận rằng, kỹ thuật vẫy nước của mình không xuất thần nhập hoá được như Đại phu nhân, nhưng mà…

Góc độ đúng lúc vừa phải, không xê dịch đi một chút nào đã giúp đỡ một loạt động tác của nàng càng thêm lưu loát, hiệu quả.

“Đáng chết, Khúc Đàn Nhi, ngươi có phải là muốn tìm chết có đúng hay không?” Công phu sư tử hống của Đại phu nhân xuất ra, những lần này lại mang theo không ít thất thố cùng nhẫn nhịn.

“Đại nương, người làm sao vậy? Như thế nào mặt toàn là nước, là trời mưa sao, nha, không đúng đâu, nếu như là do trời mưa, hiện tại người đang đứng trong phòng mà, không có khả năng bị xối ướt đến như vậy chứ.”

Khúc Đàn Nhi giả điên, nghi hoặc nhìn nhìn Đại phu nhân, dường như thật sự không biết nước trên mặt bà ta từ đâu mà có, càng ngơ ngác không biết lửa giận của người nào đó đang bốc lên ngùn ngụt.


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.