Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh đến tướng chặn, đất lên nước ngăn. (3)

Phiên bản Dịch · 928 chữ

CHƯƠNG 24: Binh đến tướng chặn, đất lên nước ngăn. (3)


Chỉ là hiện tại, quần áo trên người Đại phu nhân dính đầy nước.

Đặc biệt là gương mặt trương già kia, trác nguyên tảng phấn bự, chất lượng phấn này cũng khá tốt, dính nước tới như vậy mà chỉ bị trôi đi một ít.

Khúc Đàn Nhi cúi đầu, cố gắng nhịn cười.

Không thể cười, tuyệt đối không thể cười a!

“Lão gia, ngươi nhìn xem, đây chính là bảo bối nữ nhi của ngươi đấy, nhìn xem nàng đối đãi với người là nương là ta đây như thế nào? Phản rồi, nàng ta muốn phản rồi!”

Đại phu nhân tức giận không thôi.

“Đàn Nhi, ngươi xem ngươi vừa làm ra cái chuyện gì thế hả, còn không nhanh chóng tiến tới xin lỗi đại nương mau đi.” Khúc Giang Lâm lạnh mặt nói, đối với việc Đại phu nhân lên án Khúc Đàn Nhi ông ta làm như không thấy, nhưng cũng không trách phạt nàng. Hiện giờ ông ta không dám làm điều gì khinh xuất, mặt mũi của Bát Vương gia không phải để một Thượng thu nho nhỏ vả vào.

“Dạ, thỉnh đại nương chớ trách, đều là Đàn Nhi nhất thời sơ sẩy.”

Khúc Đàn Nhi ngoan ngoãn, dịu giọng nói lời xin lỗi.

“Người đâu, đóng cửa.” Đại phu nhân giận dữ, xoay người sang chỗ khác, hướng về vị trí phía trên cùng mà ngồi, hung hăng phân phó quản gia.

Lời này vừa nói ra, âm thanh hút khí không khỏi vang lên.

Đóng cửa làm cái gì? Xuất gia pháp?

“Đại tỷ, hà tất nóng giận như vậy làm chi, vẫn là nên hảo hảo bình tĩnh xuống. Lại nói, Đàn Nhi bây giờ đã là Bát Vương phi rồi, thân thể thật sự rất quý giá.”

Nhị phu nhân mắt thấy Đại phu nhân muốn đóng cửa, dường như có chút không đành lòng khuyên nhủ, nhưng chân chính dụng tâm là gì, không ai biết được. Nhị phu nhân người này có thể ngồi nơi này nói chuyện, là do bản thân may mắn, sinh ra được một Quý phi nương nương.Ngày thường Đại phu nhân vẫn luôn cấp cho bà ấy một chút mặt mũi.

“Đúng vậy, Đại tỷ, Nhị tỷ nói đúng, Đàn Nhi hiện giờ xưa không bằng nay. Không phải ngài muốn quản là được, nếu như không may làm nàng ấy bị thương, truyền ra ngoài không phải là chuyện nhỏ đâu.” Tam phu nhân cũng cắm một chân vào, liếc mắt nhìn lướt qua Khúc Đàn Nhi đang đứng bất động, tuy là lời nói quan tâm, nhưng trong mắt không tìm ra được nửa điềm ôn hoà. Nếu cẩn thận còn có thể nhìn ra một ít châm chọc hàm chứa trong đáy mắt, nhằm nhắc nhở Đại phu nhân Khúc Đàn Nhi không còn nằm trong kiểm soát của ngươi nữa.

Mà những việc này đối với thói quen khi dễ Khúc Đàn Nhi của Đại phu nhân có chút khó tiếp thu, giống như một người có thể tuỳ tiện để mình chà đạp, bây giờ lại muốn leo lên đầu mình ngồi vậy, điều này không phải ai cũng có thế chấp nhận. Huống chi, nữ nhi của Đại phu nhân, cũng là một nhân vật khó lường, được gả cho Đại Vương gia làm chính phi.

Vì thế, bà ta làm sao có thể để Khúc Đàn Nhi vào mắt.

“Đại phu nhân, ta ...” Cửu phu nhân tuy rằng sợ hãi, những vẫn lấy hết can đảm để cầu tình cho nữ nhi.

“Ngươi câm miệng! Nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện.”

Cửu phu nhân vừa mới mở miệng, ánh mắt lạnh của bà ta liền đảo qua, tức giận mắng một hơi.

Ngay tức khắc, Cửu phu nhân không dám lên tiếng nữa.

Khúc Giang Lâm đen mặt, nói: “Phu nhân, Đàn Nhi tuy rằng không đúng, nhưng dù gì nàng cũng là Bát Vương phi. Nếu đem chuyện này truyền tới tay Bát Vương gia, ta sợ Khúc phủ không cách nào đảm đương nổi.”

“Ngươi cho là Bát Vương gia sẽ vì nàng ta mà chủ trì công đạo sao? Đừng có mà nằm mơ! Tân hôn đã không ở trong phòng, hôm nay thì vắng mặt, cho dù nàng ta có chết, phỏng chừng Bát Vương gia còn phải cảm tạ chúng ta nữa là. Lại nói, mẹ thế nào thì sinh ra con thế đó, nghe nói vào đêm tân hôn, nàng ta cử chỉ tuỳ tiện, không biết kiềm chế, nên mới khiến cho Bát Vương gia ghét bỏ.”

Sau khi Đại phu nhân nói ra những câu ác độc như vậy, cũng không cho phép bất kỳ ai thay nàng cầu tình nữa.

Khóe miệng Khúc Đàn Nhi cong cong.

Bà ta nói như vậy cũng không sai.

Ở cái nơi có cấp bậc xã hội nam tôn nữ ti nghiêm ngặt như thế này, nữ nhân nếu không dựa vào nam nhân quả thật là không có cách nào sống tốt. Còn có, gả cho người nhưng lại không được người sủng ái thì mệnh chả khác gì con kiến, cứ lấy Cửu phu nhân, mẹ nàng mà làm ví dụ kia kìa, gả cho Thượng thư thì sao chứ? Trong cái nhà này, đừng nói đến địa vị, ngay cả ngày thường có muốn gì cũng không dám nói.

Nhịn nhục mà sống! Rất không thú vị.


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.