Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh đến tướng chặn, nước lên đất ngăn. (2)

Phiên bản Dịch · 853 chữ

CHƯƠNG 22: Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. (2)


Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, bà ta còn hỏi?

Khúc Đàn Nhi lại nhịn, tiếp tục ôn tồn, nhu thuận mà đáp lời với Đại phu nhân.

Đại phu nhân tiếp tục lãnh thanh mà hỏi: “Nghe nói đem động phòng hoa chúc ngày hôm đó, Bát Vương gia không cùng ngươi viên phòng, việc này có đúng không?”

“Tin tức của đại nương thật linh thông a.”

Khúc Đàn Nhi nghiêm trang nói, làm không khí không khỏi lộ ra một chút quỷ dị.

Đại phu nhân lạnh lùng hỏi: “Thật là mất mặt, ngươi ném mặt mũi Khúc gia đi chỗ nào hả! Hôm nay còn dám trở về một mình? Ngươi biết ngươi phải nhận hình phạt như thế nào rồi đúng không?”

Từ đầu đến cuối, người nói chuyện đều chỉ có một mình Đại phu nhân, có thể nghĩ ra được, ở Khúc phủ này, người làm chủ, quyết định mọi viêc, ngồi ở nơi cao nhất chính là Đại phu nhân. Đén nỗi cái người gọi là Khúc lão gia tử kia cũng vì sợ vợ mà chỉ biết ngồi ngay ngắn một bên.

Khúc Đàn Nhi nói: “Đàn Nhi không biết.”

“Quản gia, ngươi đứng qua một bên đi, không cần cầu tình vì nàng ta.” Đại phu nhân vừa nói ra lời này, quản gia lập tức thối lui.

“Kính Tâm, ngươi cũng qua bên kia đứng đi.”

Vào lúc Đại phu nhân mở miệng ra lệnh cho quản gia đứng qua một bên, Khúc Đàn nhi cũng cùng lúc nói với Kính Tâm, cũng không đợi Kính Tâm kịp phản ứng, tuỳ tay đẩy nàng ấy đến thật xa.

Khúc lão bà tử kêu quản gia thối lui, khẳng định không có chuyện gì tốt.

Con gái gả chồng như nước đổ đi….

“Con gái gả chồng như nước đổ đi.” Cùng lúc trong lòng Khúc Đàn Nhi vừa mặc niệm những lời này, Đại phu nhân cũng mãnh liệt đem những lời ấy mắng ra, vừa nói xong, thình lình đem một bát nước lạnh hung hắng mà hướng nàng hất ra.

Bọt nước bay đầy trời, chuẩn xác nhắm ngay chỗ Khúc Đàn Nhi đang đứng mà bay tới.

Tí tách, tí tách!

Nước, một giọt lại một giọt kéo nhau rơi xuống.

“Đây là trách phạt mà ngươi xứng đáng phải nhận.” Đại phu nhân vẻ mặt trách móc, trong mắt là nồng đậm chán ghét. Chỉ là, vào lúc bà ta thấy được tình trạng của Khúc Đàn Nhi sau khi bị hất nước, trong phút chút lửa giận không hề nguôi đi, mà ngược lại càng bốc lên thật sâu!

Thì ra….

Khúc Đàn Nhi vẫn nhẹ nhàn cười như cũ.

Tóc không ướt, quần áo mặc trên người càng không ướt, chỉ vì nàng đã sớm có chuẩn bị từ trước, bây giờ nàng có thể nói vì cái gì mà trước khi ra khỏi cửa đã kêu Kính Tâm chuản bị một kiên áo choàng cẩm tú, nguyên nhân rất đơn giản, là vì chắn nước a. Chỉ tiếc là làn váy dưới chân lại không may mắn như vậy, bị ướt một chút, nhưng so với việc toàn thân đều ướt thì tốt hơn rất nhiều rồi.

“Tiện nha đầu! Đủ lông đủ cánh rồi? Ngươi còn dám lấy áo choàng chắn ư?!”

Đại phu nhân giận dữ không thôi, nhưng cố tình gáo náo nàng dùng một lần đã hết sạch rồi, không thể cứ bắt mọi người ngồi đây chờ mà lấy thêm gáo nữa.

“Là Đàn Nhi sai, Đàn Nhi không nên dùng áo khoác chắn nước, nếu Đại phu nhân không vui, có thể sai người lấy thêm một bát nước nữa.”

Khúc Đàn Nhi thoán rụt cổ, cúi đầu, bộ dáng sợ hãi nói.

Nhưng bên dưới áo choàng, khoé mắt mang theo một ít tức giận, nhịn xuống xúc động muốn cười to ra tiếng. Tốt xấu gì thân phận hiện tại của nàng cũng là Bát Vương phi, nhưng rõ ràng đám người này chưa bao giờ đối xử với nàng giống như con người.

Những người này đã vượt quá giới hạn rồi, mặc dù chính bọn họ cũng không có một chút tự giác nào.

Lúc này, Đại phu nhân thấy nàng nhún nhường chịu thua như vậy, nếu bà ta cứ níu lấy không bỏ, lòng dạ không khỏi quá mức hẹp hòi. Chỉ đành lạnh lùng nhìn lướt qua Khúc Đàn Nhi, hung hăng xoay người, lại tựa như không muốn nhìn thấy nàng một cái, chỉ đành bố thí mở miệng nói: “Còn không mau tiến vào? Đứng ngốc ở nơi đó là gì, muốn làm pho tượng sao? Cũng không biết Khúc phủ chúng ta là mấy đời xui xeo, cư nhiên có thể sinh ra một nữ nhân như ngươi, chỉ biết là xấu mặt Khúc gia ta.

“Vâng, Đàn Nhi lập tức tiến vào.” Khúc Đàn Nhi hạ mi thu mắt, hơi cúi đầu đáp lời.


Bạn đang đọc Song Thế Sủng Phi (Dịch) của Phạn Khuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 212

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.