Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Miêu

Tiểu thuyết gốc · 2290 chữ

Chương 6 : Bạch Miêu

Trong rừng cây mùa thu tại bí cảnh khảo nghiệm của Vân Lam tông, một cột sáng phóng thẳng trên trời đỏ lòm, thu hút tất cả các thí sinh tham gia thi tuyển đều tiến về nơi đây. Có kẻ yếu thế thì tổ đội, có kẻ mạnh mẽ thì độc chiến mà đi, ở đây mức độ cao nhất cũng chỉ là Linh sĩ cấp 2 mà thôi, hoàn toàn không đáng kể. Các trận đánh cướp cờ trong quá trình tìm đến vị trí hai chiếc cờ đen một trăm điểm liên tục nổ ra, khiến hàng loạt người bên ngoài phải ngồi xem xem, ai có khả năng trở thành sư đệ của mình, mấy lão già thì nhìn kỹ càng những ai hợp với võ pháp của mình để thu về làm đồ đệ.

Nhưng đánh nhau thì nhiều, thấy vậy mà vẫn chưa có một ai thương vong con số chỉ có là bị thương nặng và thương nhẹ.

Thạch thì không biết có bao nhiêu người đang hướng về vị trí của hắn nhưng để đảm bảo bắt tất cả cá trong một lần duy nhất. Hắn hoàn toàn cắm cây cờ xuống đất mặc kệ sự đời núp vào một cái cây trên cao. Dùng chức năng che giấu khí tức của hệ thống, hóa thân thành những bộ đội, chân thật đến mức có những con sóc còn chạy trên thân hắn mà không biết nguy hiểm vồ vập.

-Xột xoạt.

Thạch mừng rõ vểnh tai lên nghe hàng loạt tiếng bước chân trên lá đang hướng đến gần chỗ lá cờ.

-Cá đến.

Thạch điều khiển lượng hồn lực kinh khủng của bản thân, tích súc cả hai đời sống lại thăm dò vị trí đám người mới đến.

Đây là một nhóm 5 người ba nam hai nữ, thực lực đều thuộc dạng khủng, tầm linh sĩ tầng 2 viên mãn, đừng nhìn Thạch không phân cấp bậc, mà bản chất mỗi cấp bậc đều có ba hàng rào tiền, trung, hậu. Ba cái tường ba mức độ khác nhau.

Nhưng một hướng khác cũng phát ra âm vang của tiếng bước chân, chỉ sau khi đội nhóm thứ nhất đến đây và vẫn còn núp để xem xét tình hình.

Thạch nhìn về nhóm người mới đến trùng khớp là đội nhóm bên này cũng có 5 người trùng hợp hơn nữa vẫn là ba nam hai nữ.

Thạch nín chặt hơi thở, nếu có thể làm ngư ông đắc lợi, hắn càng mừng hơn, nhưng cũng không mong thêm đội nào nữa, thứ nhất có thể cả ba cùng rút lui vì không thể đo lường được, hoặc là Thạch khó khống chế cục diện, chỉ hai tên thế này là quá đủ để hắn nghịch ngợm rồi.

-Có người.

Nhóm năm người đến trước thảo luận bằng truyền âm với nhau, ai ánh mắt cũng ngưng trọng, bọn hắn không có hồn lực mạnh mẽ như Thạch hồn lực của bọn hắn chỉ đủ để duy trì sự sống. Điều đó khiến bọn nó không thể thăm dò như Thạch.

-dè chừng một chút.

Đám thứ nhất im lặng, giữ nguyên hiện trường, cầu mong có một nhóm nữa đến hai bên kia lưỡng bại câu thương việc này sẽ dẫn đến bọn hắn có lợi nhất.

Nhưng đời không như mơ, chưa ai đến gần đây cả, trời dần tối đi, ánh đêm cũng đã buông xuống, Thạch đỏ hoe mắt không thể tin là bọn này có sự kiên nhẫn như thế, thậm chí có lượng linh lực nhỏ bé của Thạch thả vào không khí cũng bị cắn nuốt. Đây là đang tu luyện.

Nhưng rồi bên thứ hai cũng không nhịn được, một kẻ cao gầy toàn thân nhẹ bẫng nhanh chóng phóng ra ngoài. Tay đưa ra chộp lấy lá cờ đang cắm trên đất.

-Hừ.

Rồi như kiến vỡ tổ, một ánh cung năm ánh kiếm sáng lóe lên trong đêm bắn về vị trí tên cao gầy.

ba nam hai nữ toàn thể xuất kích mục đích vô cùng đơn giản, Tất sát.

-Haha.

như chờ đợi điều này lâu rồi, từ phía rừng cây mà tên thanh niên cao gầy vừa phóng ra bốn bóng người phóng ra, trong đó có một tên thanh niên to cao béo mập, hắn hít một hơi sâu cơ thể phình lên như bong bóng, đón tất cả các đòn tấn công, ba người còn lại điên cuồng tấn công.

tình thế rơi vào hỗn chiến ngay trong đêm, kẻ đâm người chém, kẻ hô người hét.

Vạn vật trong đêm như thức tỉnh.

Mà Thạch ngay lúc này cũng đang hưng phấn ngồi dần dậy phủi hết bụi bẩn trên người, chuẩn bị cho lần săn bắt của mình, bên ngoài quảng trường hàng loạt người níu lại ban đêm thấy cảnh này cũng âm thầm kinh dị một phen, nhưng sau đó lại hưng phấn hóng trò hay.

-Mewww.

-Cái quỷ gì?

Nhưng không như Thạch dự đoán, ngay trên vai hắn một bóng trắng xuất hiện kéo theo đó là tiếng mèo kêu rung động cả tinh thần.

-Không ổn.

Trực giác cho hắn biết con mèo trắng muốt bên cạnh mình không phải là đồ tốt.

Hắn dùng hết khí lực rút ra một thanh súng đen căn chuẩn bóp cò.

-Mewww.

Con mèo chỉ kêu lên một tiếng ánh mắt tràn đầy hài hước nhìn Thạch vuốt mèo giơ ra tát một cái nhẹ qua.

Nhưng nó quá khinh thường viên đạn viên đạn tiếp cận tay nó lực phòng thủ của con mèo là quá mạnh khiến viên đạn không thể nào xuyên phá nhưng Thạch lại bóp tay mình một lần nữa.

Lực lượng bị nén trong viên đạn bỗng cuồng nộ hơn, tốc độ rất nhanh chóng. Nổ tung, con mèo hay Thạch cũng bị kéo theo vào trong vụ nổ, những kẻ đang chiến đấu thì nhanh chóng dừng lại vừa mới quay đến nơi phát ra âm thanh chiến đấu thì chỉ thấy một vụ nổ linh lực mạnh mẽ càn quét nóng rát cả mặt của bọn hắn.

-Đó là gì?

ai cũng có một câu hỏi. Nhưng không ai trả lời, đáp lại đó là từng tiếng bựt bựt mượt rười rượi như dao bén xẻ thịt.

Mà đúng là dao bén xẻ thịt thật, trong không gian dưới ánh trăng chỉ một cái chớp mắt đã hóa thành một rừng tơ trắng muốt, bên trên những giọt tơ ấy từng dòng máu theo đó mà chảy ra.

Mười mạng người chết hết trong một hơi thở. Chúng nhân xem qua màn ảnh thấy cảnh này cũng đã thót hết tim lại, đây là máu mới của Vân Lam tông bây giờ chết đi trong một giây mà trong ánh mắt bọn hắn còn chưa biết tại sao lại chết.

Thạch chống tay xuống đất, lựa nhanh một gốc cây tựa lưng vào chống đỡ chờ luyện thể quyết hồi phục vết bỏng trên bàn tay của mình cánh tay đau rát. Toàn thân nhức muốn chết. Con mèo kia quá mạnh dù là cương phong từ lần đập tay hời hợt ấy cũng khiến Thạch ăn trọn một đòn đau đến mức toàn thể lục phủ ngũ tạng cũng nhộn nhạo hết cả lên.

Con mèo bên kia cũng không khá hơn, bản thân nó vừa rồi quá khinh địch nên lông trên chân cũng trụi đi một ít, nó nhìn Thạch ánh mắt tràn ngập hứng thú, nó biết tên nhân loại trước mắt cũng chỉ mới là Linh sĩ tần 4 mà thôi bản thân nó đã là Linh sĩ tầng bảy muốn tổn thương nó không phải dễ chỉ có hai cái đặc biệt ở đây một là tên nhân loại kia có thần lực hai là bản thân được thiên địa ưu ái hơn.

-Chấp nhận làm tướng dưới trướng của ta, ta cho ngươi ngắm nhìn thế gian đẹp đẽ này.

Con mèo chắp hai tay trước ngực đứng thẳng bằng hai chân mèo nó cũng chỉ hơi lướt nhìn cục diện máu me qua một lần vô tình kéo tay của Thạch rồi càng thấy tên nào làm tướng dưới trướng càng hợp lí.

-Nín, đi theo bố mày, bố cho mày vài con cá còn hợp lý.

Thạch thu hồi những sợi tơ linh lực còn lưu lại trong không khí, bản thân hồi phục cũng đã kha khá, ém nổi đau, hắn nhìn chằm chằm vào con mèo, tay trái rút đoản đao, tay phải cầm súng lục sẵn sàng chiến đấu.

-Tốt.

Con mèo hưng phấn cười nó yêu thích nhất là thể loại này, thế mới thú vị chứ.

Nó gồng người lên.

-Mèo méo meo mèo meo.

Sau đó như một lưu tinh phóng đi, tiếng mèo kêu vang vọng trong không gian khiến Thạch đau tai gần chết, hắn cảm thấy đầu óc mụ mị dần đi, bản thân cũng quên đi đau đớn như rơi vào lâu đài tình ái.

-Không thể.

Thạch tự tỉnh lòng mình một cái, lấy lại tỉnh táo khi âm báo lên cấp của hệ thống vang lên, rất đúng lúc. Thạch vừa lên kịp tu vi Linh sĩ tầng năm sau bao nhiêu công lao dày dặn của chế độ tự tu luyện.

-Cái gì?

Mèo trắng ánh mắt khó hiểu nhìn qua Thạch trong chiến đấu, đặc biệt trong tình trạng dính lấy siêu cấm âm ba công của nó “ tiếng gọi hoàng gia” Mà vẫn tỉnh táo thậm chí là có thể tấn cấp.

Quả là một nhân tài.

Mèo trắng hô một tiếng mắt lóe lên, toàn bộ linh lực tần bảy của nó dồn vào một đòn đánh duy nhất.

Một luồng cuồng phong nhanh chóng được hình thanh.

- m công, phong hệ.

Nhị hệ cực hiếm này khiến Thạch cũng cảm thấy đau cả đầu, cộng thêm một điều kinh khủng hơn nữa theo như hắn biết chỉ khi nào tiến đến cấp bậc linh vương may ra mới có thể sở hữu các hệ lực, con mèo này chỉ mới có tu vi Linh sĩ tầng bảy đã sở hữu hai hệ lực khác nhau, điều này là vô lý, nhưng càng chứng minh con mèo là một quái vật thật sự.

Bản thân Thạch không dại gì mà đón đỡ luồn cuồng phong này, hắn dùng hai sợi tơ Tử sát dùng hai cây làm trụ bẻ cua né đi hướng đánh của đòn gió lốc, nhưng có vẻ quá khinh thường con Mèo.

Con mèo chỉ nhè nhẹ liếc mắt nhìn qua Thạch một lần duy nhất, luồn cuồng phong kia hòa thành một cái vòi rồng di bẻ hướng dí theo Thạch ngay lập tức, nơi nào nó đi qua cây cối ngã xuống đến đó, bên ngoài quảng trường không ai thấy được cảnh này vì sau khi Thạch giết hết đám thí sinh kia thì màn ảnh cũng đã quay đi chỗ khác, hàng loạt người không hiểu con mèo này ở đâu ra, một yêu thú hình mèo, chắc chắn không có trong bí cảnh cũng chỉ có một vài yêu thú đạt đến linh sĩ cấp 4 là mạnh nhất, vì vậy một con mèo tu vi nhìn sơ cũng biết cao xuất hiện chớp nhoáng. Nhất thời khiến khán giả tứ phía thảo luận sôi nổi cực kỳ.

Thạch thì không biết, hắn nhanh chóng né đi qua một hướng khác điều bằng một cách thần kỳ nào đó dù Thạch đổi chiều 360 độ hay một trăm tám mươi thậm chí là 560 cái lốc xoáy theo sau vẫn không có dấu hiệu yếu đi mà còn có dấu hiệu tăng mạnh tốc độ.

-Bắt lính không xong chuyển qua bắt chủ, Thạch xiết chặt cây súng trong tay hơn, đổi chiều một lần bằng hơn bốn sợi dây linh lực mục tiêu xác định, Thạch như hóa tên bắn hướng về phía con mèo mà bay đi, trên tay khẩu súng của bản thân hắn chỉ về phía trước.

-Đùng.

Một phát bóp cò.

Vốn con mèo đã có kinh nghiệm với thứ vũ khí này, nó cũng không dám khinh địch, lòng thì điên cuồng chửi rủa, sao có thể có thứ vũ khí nghịch thiên thế này.

Nó phất chân trước một cái, một tấm thuẫn trắng chói lóa xuất hiện trước mặt nó, bao phủ phòng thủ bất bại toàn bộ mặt trước cơ thể.

-Đùng, một vụ nổ lại nổ ra nhưng lần này cả hai bên không ai bị gì cả vì đều có phòng hờ, thứ duy nhất làm con mèo bất ngờ là thứ bắn đến tấn công kinh lại mạnh gấp đôi lần trước, Điều này khiến khiên của nó cũng lung lay lên một lần.

-Chết tiệt.

Thạch hô một tiếng lòng thầm tiếc rẻ, bản thân dùng tốc độ nhanh chóng nhất bẻ góc bay lên cao, né đi luồn cuồng phong đang đuổi theo.

Mà mèo trắng trong một giây thất thần đúng như những gì Thạch đã dự đoán, đòn đánh của nó tự đâm thẳng vào nó.

Bản thân Thạch cũng không phải kẻ hiền lành gì, súng lại nạp đạn một lần nữa tiếng súng vang lên viên đạn cuối cùng mang theo lực lượng gấp bốn lần lúc đầu lấy thế tiến công xông lên.

-Không ổn.

Khi con mèo định thần lại thì đã quá muộn.

Chân thành cảm ơn đồng đạo Thanh Tâm cùng ta hoàn thành các chương truyện này

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.