Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất tri giác

Tiểu thuyết gốc · 2171 chữ

Chương 7: Cân.

Tiếng thở phì phò trong rừng vang lên, Thạch đu trên một cành cây lớn đủ sức để giữ hắn lại. hắn nhìn con mèo, đang thở phì phò từng tiếng, trên bàn tay nó còn có một vài giọt máu đang rỉ ra, nhưng thương thế là không quá lớn. Bản thân con mèo cũng đang đánh giá lại Thạch, tên nhân loại này. Không chỉ là một kẻ quái vật mà là một siêu cấp quái vật.

Con mèo trong đầu xuất hiện nhiều suy nghĩ khác nhau, nhưng cuối cùng nó chọn một cách để có một người hỗ trợ.

-Ta với ngươi, kết làm bằng hữu thì thế nào.

Con mèo nói, nó chỉ cảm thấy hưng phấn hơn khi mà có một kẻ đồng đội kinh khủng dù chỉ đang ở hạ giới nhưng tiềm lực của Thạch là thứ mà nó có thể thấy.

Thấy con mèo cho mình một bậc thang đi xuống Thạch cũng thả lỏng toàn thân đi, hắn biết qua ánh mắt con mèo đó là sự chân thật. Dù có đánh nhau sống chết thì người bất lợi vẫn là Thạch hắn đã mất hết đạn, đồng nghĩa với việc thủ đoạn mạnh nhất của Thạch cũng không còn, lấy gì mà đấu với con mèo này.

-Được rồi, vậy thì là huynh đệ.

Con mèo tự nói sau đó từ nó một viên đan dược đen thui được ném về phía Thạch.

-Có phải độc dược không vậy mày?

Thạch cười cười nói nhưng cũng nhanh chóng nuốt xuống.

-Người chơi sử dụng hoàn thương đan.

-Có muốn dùng dược lực hay chuyển hóa thành kinh nghiệm.

-Dược lực.

Thạch xác nhận với hệ thống sau đó đáp về bên cạnh con mèo, toàn thân con mèo luôn luôn tỏa ra cái khí thế cao quý, vì thế Thạch tin tưởng được.

-Láo toét đấm lộn vui cũng mạnh như thế.

Nhưng thực tế chứng minh là Thạch đoán sai, con mèo không hề lim chính. Thấy Thạch đến bên cạnh nó dồn linh lực vào trong tay một vòng sáng trắng mỏng như bong bóng bao trùm lấy Thạch khóa hắn ở bên trong.

-Vãi l.

Thạch hô lên một tiếng, con mèo này đúng là kẻ thù dai, tuy trong vòng tròn này Thạch không có nguy hiểm gì chỉ đơn giản là bị khóa lại thôi, linh lực vẫn lưu chuyển được, nhưng không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của mình một cách tốt nhất.

-Hừ, chịu khó vài chục giờ đi với ta đến một nơi.

Con mèo nói ánh mắt nhìn Thạch một tí như hơi do dự nhưng ngay sau đó ánh mắt nó lại chuyển qua thành quyết đoán, lấy tốc độ nhanh chóng Thạch bay lơ lửng chạy theo sau.

Được di chuyển miễn phí Thạch thò tay vào túi quần cầm lấy nơi nạp đạn, để bổ sung năng lượng cho cây súng. Hắn có thể an tâm làm việc riêng mặc kệ con mèo đưa hắn đến đâu.

Bản thân hắn cũng quên mất vụ lá cờ đen của mình mặc kệ cột sáng chống trời cùng những mảnh xác chết bị cắt thành khúc tại đó, gió hiu quạnh thổi xé đêm đen.

Trong đêm đen dài vô hạn, từng tiếng thở dốc vang lên thiếu trật tự, nhưng làm cho vùng không gian này như sống lại.

-Ứ…

từng tiếng rên rỉ nỉ non, một vài cặp nam nữ mới quen có tính tình phóng khoáng cùng nhau làm chuyện người lớn, nhưng xấu số cho một cặp nam nữ duy nhất đang làm việc nhà nước tại một mảnh đất trống ngoài bìa rừng. Bởi vì lấp ló sau bụi cây là một người một mèo đang nằm im tại đó cả hai không ai nói gì, chỉ chằm chằm nhìn cuộc đại chiến kinh thiên ngã địa kia mà thôi.

-Eek mà sao tao với mày ra đây nhìn trộm thế này.

Thạch như sực nhớ ra gì khó khăn dời ánh mắt nhìn con mèo. Hỏi.

-ừm…ừ, hả cái gì.

Con mèo không chú ý cho lắm, bị Thạch hỏi thì không biết hắn nói gì hỏi ngược lại.

Đúng là khổ dâm nhưng Thạch cũng kiên nhẫn hỏi lại.

-Rốt cuộc có chuyện gì ?

Con mèo lần này có nghe kỹ càng tuy mắt không dời khỏi chiến trường nhưng vẫn giải thích cho Thạch, tại vì tại khu đất trống này có một thứ ta cần lấy, vốn tính lấy ngươi làm mội dụ nó ra nhưng thật là may mắn có người thay thế.

-Cái gì? Thạch gằn hỏi lại từng câu tưởng có ý tốt ra muốn lấy hắn làm mồi nhử, lòng hơi lạnh lẽo một tí.

Như cảm nhận được sự lãnh lẽo ấy con mèo ném qua cho Thạch một tấm giấy nhỏ, bên trên vẽ từng đường nét huyền ảo.

“Ồ” Thạch thốt lên một tiếng nhỏ, hắn nhận biết thứ này.

-Ngọc thiên phù.

Là phù chú phòng thủ hạ phẩm cấp một, nếu để mà nói thì tác dụng không nhiều nhưng có thể chống đỡ một đòn toàn lực của Linh sĩ tầng 9, chỉ có tác dụng một lần.

-Ổn đấy coi như biết điều.

Thạch hơi hòa hoãn lại mặc kệ con mèo hắn tiếp tục xem trận chiến.

Chỉ vài phút sau trận chiến đã kết thúc phía thắng cuộc bất ngờ thay là nữ tu, nam tu còn nằm im trên mặt đất sau một hồi làm ngựa.

-Chuẩn bị 3…2…1…rồi.

Theo từng tiếng đếm con mèo khi nó vừa đếm đến số một mặt đất nơi đó bỗng sụt xuống thật sâu, nam tử xấu số rơi thẳng xuống giống như miệng giếng bị sụp, hàng loạt đất đá rơi xuống dưới mà cô gái kia thì may mắn thay vừa rời đi nhưng chưa kịp phản ứng thì một cái ống to như ngôi nhà xuyên phá mặt đất nhắm thẳng vào cô ta truy bắt.

Tốc độ quá nhanh chưa ai hiểu chuyện gì mà ngay lúc này Thạch bỗng hóa thành một lưu tinh vài ba sợi dây được bắn ra mượn thế kéo hắn đi, súng lục đã nạp được tận bống viên đạn thế như mãnh long 1 viên bắn ra.

Mèo trắng thì không ghê như Thạch bản thân nó thuộc phong hệ vốn về tốc độ chỉ một lần đạp chân nó đã tiếp cận trước mặt con giun to lớn kia.

Nữ tử chiến trận đã té bệt ra đất may mắn được mèo trắng cứu mạng.

Thạch vừa bắn một viên đạn đoản đao trên tay lấy thế không thể đỡ tiến công.

-Giết.

Một vết rạch to tướng xuất hiện trên lớp da nhầy nhụa của con giun đất, con mèo cũng đã tạo ra một luồn cồng phong to lớn vô cùng nhằm đánh nhanh thắng nhanh.

Chính con giun cũng không thể ngờ được hai tên này từ đâu xuất hiện, vì thế bản thân nó cũng sơ suất vô cùng, tu vi linh sĩ tầng chín cũng phế ngang.

-Chúc mừng ký chủ diệt sát giun đất.

+250 kinh nghiệm

Thăng làm linh sĩ tầng bảy.

Chỉ một đòn nhanh gọn, cơn lốc kia vẫn điên cuồng tàn phá bên trong cơ thể của con giun khiến thân thể nó xoắn lên quằn quại chất dịch nhầy tiết ra liên tục giảm đau nhưng không tác dụng vì nơi tác động là vị trí bên trong, yêu thú tu vi đầu tiên mà Thạch chém giết giúp hắn ngay lập tức nhảy lên Linh sĩ tầng bảy trực tiếp kéo khoảng các lại với con mèo còn 1 cấp duy nhất.

Con mèo không chần chừ cũng lao vào trong miệng con giun Thấy vậy Thạch cũng ngần ngại dùng 8 sợi dây bẻ góc bo cung lao vào trong, vì hắn biết bên trong còn một thứ khác.

Khi lướt qua mặt nữ tử kia, Thạch cũng chẳng ngần ngại tặng cho cô ta cây dao găm của mình nhưng là tặng vào yết hầu.

Chuyện này càng ít người biết càng tốt.

Hắn cùng con mèo leo vào trong không gian bụng co giun như một đường luồng lớn tạo thành một cái hầm dài ngoằn nghèo tràn ngập mùi đất tanh tửi.

Thạch mặc kệ tất cả các sợi dây làm tiền đề di chuyển bên trong này nhanh chóng đuổi theo con mèo.

-Sắp đến.

Có cuồng phong dẫn đường mèo ngay thứ hai Thạch đi cuối có thể nói là không gian của hắn vô cùng thoáng đãng không có chất nhầy nhụa.

Rất lâu rất lâu phải có đến vài chục phút thì con mèo lại lần nữa hô sắp đến.

-Quái con giun này lớn nhanh quá.

Mèo con nói, mắt nó đánh giá xung quanh nhưng sau đó nó lại dùng hết toàn bộ linh lực của mình bổ trợ vào cơn cuồng phong vì phía trước là hậu môn của con giun đất này đang khép kín.

Chả ai muốn chui qua đít một con quái vật nên đòn đánh kia oanh nát cái lỗ hậu Thạch cũng thuận đà mà tiến vào đó theo.

Đáp đất bằng một vị trí nhẹ nhàng hết sức, Thạch nhìn bao quát tổng thể nơi này một lần.

Thứ thu hút chú ý duy nhất tại đây là một cái rương nằm ngay ở giữa không gian đá.

-Vãi thật.

Dù trí tưởng tượng có phong phú cỡ nào Thạch cũng không thể tưởng tượng được tại sao con mèo lại biết đến chỗ này, thậm chí là biết cách duy nhất đi vào.

Ngay sau đó điều kinh dị hơn càng xảy ra, hậu môn con trùng vốn đã nát bét, nhưng bây giờ lại hồi phụ sau đó dần bịt kín lỗ ra, nhưng càng kinh khủng hơn là bỗng dưng nó hóa đá.

Cả Thạch và con mèo đều hoảng hốt.

-Sao thế mày.

Thạch hỏi.

-Không biết.

Con mèo thờ ơ đáp một câu trong mắt nó cũng có chút không tin được.

-Ê, mày hố tao đúng không.

Thạch hỏi một câu ánh mắt đánh giá lại con mèo nhưng nhanh chóng chuyển quanh không gian này, vẫn chỉ có cái rương kia là đặc biệt nhất, tu vi đại tăng hai cấp nhưng Thạch vẫn chưa đủ tự tin để ngáo đá ham hố mở cái rương kia ra ngay tức thì .\

Hắn mặc kệ con mèo đang đứng trước rương bản thân hắn đi dạo một vòng nữa khi xác định chỉ có cái rương đáng chú ý nhất thì mới quay lại.

Thấy Thạch đến con mèo thở dài một hơi.

-Ta luôn cảm giác có cái gì đó kêu gọi ta dưới này.

Nó nói từng hơi mệt dọc.

-vậy là không có gì cả, thậm chí trong rương là gì mày cũng chưa biết.

Thạch hỏi nó, mắt hơi phức tạp, tuy hắn biết con mèo không cố ý lắm, nhưng bản chất nếu đã là anh em kết nghĩa việc lừa lọc này hoàn toàn không nên có, bây giờ nếu con mèo có một tia khí tức ánh mắt không phải ngay lập tức Thạch sẽ không ngần ngại mở ra trạng thái điên cuồng nhất, số đạn đã là 4 viên lực nén lên đến viên cuối cùng là mười sáu lần, hắn tự tin có thể giết chết con mèo này.

-Thật xin lỗi, ta cũng cần tìm đồng minh vì duwosi này ta luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng ta luôn nghe tiếng của ai giống như cha mẹ ta kêu gọi.

-Ừ thành thật xíu như thế thì tốt. Thạch thở dài một hơi , hắn rất thông cảm với con mèo hắn cũng đã nghe về lịch sử của con mèo một chút . Về chuyện nó xa cách ba mẹ như nào.

-Mở đi.

Thạch nói một tiếng khi nhìn thấy con mèo nhìn chằm chằm cái rương. tưởng nó sợ nhìn thấy cái gì đó đau lòng, nên không dám mở. Thạch thì không thế hắn biết con mèo không phải bình thường, bản thân thiên phú các thủ đoạn đều rất kinh khủng cha mẹ nó có thể bình thường sao, thậm chí hắn còn có tí ghen tị vì đây có khi là một phần truyền thừa gì đó chăng.

-Được.

Không gian căng thẳng tiếng nhấc rương dần mở ra.

Khi cái rương mở hết cả Thạch và con mèo cùng ghé mắt vào trong, không có gì xảy ra cả.

Nhưng ngay lúc bất cẩn nhất, nhưng trong chớp mắt Thạch cảm thấy trời đất quay cuồng bản thân Linh khí linh lực rút hết vào đan điền gần như không thể sử dụng được mà chính bản thân hắn cũng mụ mị chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.