Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu.

Tiểu thuyết gốc · 2114 chữ

Chương 5:

Nhìn vòng quay quay từng lần Thạch đều cảm thấy ngực mình rung lên từng hồi theo nhịp tim đập.

Tuy biết trước sẽ có đồ, nhưng Thạch không thể biết được đồ gì.

-Ting, kính mừng kí chủ mở trúng một công pháp đặc biệt.

-Yahoo!!. Thạch hét lên vui sướng, lòng cũng nở hoa. Đúng là cầu được ước thấy, trời này đất này thật là ưu ái.

Trước mặt hắn một cái hộp đen ngòm hiện ra bên trên đề hai chữ công pháp đỏ thén vô cùng chói mắt, Thạch không hề chần chừ mở hộp ra.

Một cuộn giấy đã cũ kỹ, màu mè cũng đã hoen ố đi rất nhiều, Thạch nâng nó lên.

-Keng chúc mừng ký chú lấy được công pháp “ Tử sát nguyệt tơ”.

-Phải chăng muốn học.

Hệ thống hỏi xác nhận, nhưng nó hỏi rõ ràng thừa, Thạch chỉ biết nhấn xác nhận học liên tục.

Trong tầm mắt của Thạch cuốn sách như biến mất, mà trong đầu Thạch hàng loạt thông tin được truyền vào.

Trước mắt hắn là một người đàn ông xuất hiện, quanh thân lão ta từng sợi tơ theo kinh mạch bắn ra, những sợi tơ được lão ta điều khiển trôi qua trôi lại giữa không gian, lúc thì cứng cắt đứt cả hư không tạo ra những vết rách kinh khủng, lúc co dãn làm dây cung làm lưới, làm tơ làm áo.

tử sát nguyệt tơ, tên như công dụng.

Thạch tử lẩm bẩm sau đó hắn xuất hiện ở một vùng không gian trong suốt dưới chân là mặt kính trên đầu là ngân hà, không có một cái gì khác.

Hệ thống lúc này truyền vào đầu Thạch những thông tin, những phương cách nắm giữ. sử dụng công pháp.

-cầm tay chỉ việc à.

Thạch hưng phấn cười to, bản thân cảm giác như đã nắm hết tất cả cách dùng của môn công pháp này, Thạch hưng phấn hơn nữa vì công pháp này hệ thống cho Thạch không gian ba ngày để làm quen và sử dụng thành thạo, nếu không thì công pháp sẽ tự động bị xóa. đối với một kẻ mắt cao hơn đầu như hắn việc 3 ngày chẳng khác nào đang khinh thường IQ của hắn Thạch cười lạnh tay đưa ra. Một sợi tơ từ tay bắn ra.

Bắt đầu quá trình luyện tập.

Qua hai ngày khi thời gian kết thúc đã đến gần trong không gian Luyện tập của hệ thống, Thạch ngồi bệt dưới đất, xung quanh thân hắn đúng là có từng sợi tơ trôi nổi, những đã lâu lắm rồi, Thạch vẫn chưa thể tìm được cách để khiến chúng nó cứng lại sắc bén lên, hoặc là mềm ra co giãn.

Lúc này Thạch mới hiểu không có gì là dễ ăn cả, nhưng hắn không phải ngu dốt lắm, bản chất của việc này là điều khiến linh khí, Thạch lấy một thanh kiếm nhỏ của mình lên dùng linh lực bao phủ nó lấy nó làm khuôn từ từ làm cứng chắc linh lực của mình bằng cách ém số lượng linh lực ấy vào trong nén cứng lại.

Khi cảm giác hoàn thành thì hắn lại lặp lại tăng độ nén lên, sau đó là điều khiển từng tia linh lực truyền đi truyền lại trong cơ thể của hắn, vô tình điều này giúp hắn tu luyện nhanh hơn hẳn, bản thân cũng đã đủ kinh nghiệm bước lên Linh sĩ tầng 4, việc điều khiển Linh lực càng dễ dàng hơn.

Cần kề ngày thứ 3 khi thời gian đã gần hết.

Thạch đứng thẳng người dậy thoát khỏi trạng thái lĩnh ngộ, hay đúng hơn là kết thúc.

Tay hắn đưa về phía trước một sợi tơ bắn ra, với tốc độ ánh sáng tiếp cận và bám vào mặt đất, khi đi thì cứng rắn nhưng bây giờ lại mềm mại với sức co giãn tuyệt vời, Thạch lại thêm một dây nữa, lấy thế dây cung hắn là mũi tên tốc độ như tên bắn xuyên qua từng tầng không gian, khi đến khúc cần cua, Thạch dùng sợi thứ ba bắn thành góc tam giác bẻ cua mượt mà, Thạch lách , cứ tập dần tập dần, từng luồng cảm nhận từng sợi tơ được Thạch chuyển biến vô cùng vi diệu.

Khi hắn chơi chán trò dịch chuyển bằng dây thì hắn dừng lại, từng luồng linh lực nhiều khó nói từ thân thể của Thạch được thả ra ngoài, một lần nữa hắn mở mắt. Cũng là lúc không gian tràn ngập những sợi tơ trắng muốt, sắc bén vô cùng.

-Kí chủ làm chủ công pháp, chúc mừng.

Hệ thống thông báo một tiến và đến lúc Thạch mở mắt ra lần nữa, hắn đã xuất hiện tại không gian ngoại giới, vẫn như cũ ngồi trên giường tre.

Nếu Thạch nhớ không nhầm hôm nay chỉ mới là ngày thứ ba theo lịch thì ngày mai mới là ngày Vân Lam tông bắt đầu khảo nghiệm, Thạch cười cười trên tay lại xuất hiện một tấm thẻ khác.

Thẻ vũ khí, thứ được tặng trong quà tân thủ. Khiến Thạch thú vị là thẻ này cũng có màu đen bên trên thân thể có in hình tròn đầy đặn màu đỏ máu. Thạch không nói nhiều hắn dùng ý niệm để mở thẻ, tấm thẻ bay lên sau đó biến lớn hóa thành chất lỏng rồi điên cuồng bóp méo thả ra như bị ai đó nhào nặng phải qua một khoảng thời gian rất lâu. Một vật phẩm kỳ dị xuất hiện trước mắt Thạch.

-Bố lại chẳng ngủ với con mẹ mày luôn.

Đó là những gì duy nhất còn lại mà Thạch có thể nói. Trước mắt hắn một cây súng lục đen ngòm bên trên tỏa ra từng luồng sát khí bén đến kinh người, kể cả Thạch cũng có thể cảm thấy chỉ cần cái cò kia hơi bóp vào một chút là hắn chết.

-Kính xin ký chủ nhỏ máu nhận chủ “Súng lục”

Hệ thống vang lên từng âm thanh thông báo.

Thạch sau khi định thần cũng vội vàng cắt một giọt máu trên tay, nhỏ lên thanh súng, hắn cưỡng ép cảm giác sợ hãi của mình, khi mà giọt máu nhỏ lên thân thể cây súng bỗng dưng nó xoay vòng mấy vòng rồi không gian xung quanh ấm áp trở lại dường như tất cả mọi thứ đều thu liễm lại mà nó cũng tự bay về trên tay Thạch, nắm cây súng trên tay Thạch vẫn cảm giác có gì đó không thật sự.

Tiên giới còn có súng.

Hèn chi có hai chữ đặc biệt, bây giờ hắn triệt để hiểu chữ đặc biệt là gì.

Không phân cấp bậc nó là hàng độc của hệ thống.

Thạch xem xét cây súng. Hệ thống cũng vừa cung cấp cách sử dụng cho hắn.

Thạch theo hướng dẫn truyền linh lực vào chỗ nạp đạn, hắn rất kiên trì, sau hơn nữa tiếng liên tục không ngừng nghỉ cuối cùng trên súng cũng có một chấm tròn ở thanh số lượng đạn xuất hiện, chấm này có màu trắng điền số thứ nhất, đây là mức nén số 1, mức nén số hai Thạch phải dùng đến 1 tiếng. Và tất nhiên viên đạn có lực đạo mạnh kinh khủng hơn rất nhiều.

Viên thứ 3 phải mất đến bốn tiếng, hết hẳn ban đêm của ngày thứ 3 bắt đầu đến ngày thứ tư cũng là lúc Thạch phải mở cửa phòng đi ra ngoài. cả đêm hôm qua thấy thế mà hắn chỉ ngưng tụ được ba viên đạn trong tổng sáu viên nhưng không thể phủ nhận đó là sát khí.

Thạch cảm thấy khá thỏa mãn và cũng nhanh chóng hòa nhập vào dòng người tiến về Vân Lam tông, từ phía xa một đám người cũng ở trong dòng người khi thấy Thạch đi ra thì nhanh chóng bám theo. Bọn người này làm một đám thiếu niên tu vi tất cả đều là Linh sĩ tầng 2 có đến vài chục người, chúng nó nhìn Thạch ánh mắt đăm chiêu thậm chí là không rời mắt, đây cũng một phần do nơi này có quá nhiều thí sinh dễ bị mất dấu.

Mà phía sau bọn nó nữa, Lữ Thanh Tú thấy Thạch đi ra thì cười khẩy, hắn nhìn qua Ngọc Liễu Thanh bên cạnh mình.

-Cảm ơn muội đã giúp ta hôm đó, hôm nay ta báo thù, thằng đó không chết cũng què.

Tú nói vẻ mặt tự tin lắm, nhưng Ngọc Thanh bên cạnh không đáp, mặc kệ trưởng bối nói hai đứa phải làm quen nhưng nàng cảm thấy tên Tú này không xứng với nàng, nàng chỉ hơi hứng thú xem tên thanh niên kia sẽ làm sao để thoát khỏi kế bao vây này đây.

Là hai tiểu bối được cưng chiều nhất trong gia tộc, tất nhiên hai người đều biết luật chơi của cuộc khảo nghiệm lần này, chỉ có thể nói một từ nếu chết thì cũng không thể oán trách gì.

Đúng như vậy khi quảng trường đã kín người Thạch cũng vừa đến yên vị tại một góc của quảng trường, cánh cổng quảng trường bỗng đóng lại theo đúng những gì đã được nói từ trước, một tên béo tuổi tầm 30 từ trên cao cưỡi thảm bay hạ dần xuống đài cao nhất của quảng trường, bên cạnh đó cũng có một cái bàn đặc biệt tọa tại vị trí giám khảo, bên trên có bống lão già một mụ lão ẩu ngồi nhìn chăm chú vào đám thí sinh bên dưới.

chào mừng các thí sinh thi tuyển hôm nay, chắc ta cũng không cần giới thiệu về Thanh Vân tông của chúng ta nữa nhỉ, địa vị vạn cổ từ trước đến giờ vẫn sừng sững là một trong năm tông môn mạnh mẽ nhất cái tinh cầu này, vậy thì các ngươi hãy nghĩ xem nếu tham gia vào tông môn các ngươi sẽ đạt được gì, là rồng hay là giun thì cũng là hôm nay quyết định, chính vì thời gian có hạn, chúng ta cũng không muốn kéo dài quá mức cuộc khảo nghiệm lần này kéo dài 7 ngày, với tên là Cướp cờ. Các ngươi cũng biết đấy, người tu luyện không chỉ nhìn vào thiên phú. Mà còn nhìn vào khả năng chiến đấu khả năng phát triển ứng biến. Vậy thì tại sao lại không chúng ta tạo ra một cuộc thi chân thực nhất.

Tên dẫn chương trình tăng cường độ giọng lên.

trong cuộc thi này mỗi người sẽ có một cây cờ, mỗi cây cờ sẽ có một điểm, và đặc biệt là còn có hai cây cờ đen 100 điểm, người có cờ đen lúc nào cũng có một cột sáng phóng lên bầu trời bí cảnh giúp người khác có thể định vị được.

Tên chủ trì say sưa nói cho đến khi tất cả mọi thứ đã xong, hắn ta phất tay vài chục người từ đâu bay đến bao phủ tất cả thí sinh vào trong thành một vòng tròn.

Mà Lúc này có một kẻ tiếng đến cạnh Thạch hắn nhanh như chớp vỗ vỗ lên vai Thạch hai cái khiến Thạch khó hiểu xém tí thì giết hắn nhưng lại thôi, những người kia mang trang phục đen sau đó kết thành vòng tròn tay kết ấn, Thạch bỗng cảm thấy cơ thể nhẹ bâng, mà như rơi xuống dưới, một vật gì đó rơi vào trong tay của hắn.

Một lần nữa mở mắt ra, Thạch thấy mình đang đứng ở giữa một cánh rừng vàng như mùa thu, mà bản thân của hắn một luồng sáng màu đỏ đang tỏa ra, sau đó nhanh chóng hình thành một cái cột phóng lên trời.

cờ đen.

Thạch híp mắt cười cợt một cách thú vị. Hắn chỉ cần giữ vững lá cò này thì chắc chắn có một vé vào Vân Lam tông.

Không chạy đâu được, Thạch đặt lá cờ xuống đất, hắn đoán rất nhanh sẽ có đầy người tìm đến đây. mà bên ngoài rất nhiều người đang nhìn vào màn chiếu trên không trung muốn xem xem diễn biến mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào.

-Bắt đầu!!

Chân thành cảm ơn đồng đạo Thanh Tâm cùng ta hoàn thành các chương truyện này

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.