Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâu đài

Tiểu thuyết gốc · 1094 chữ

Trước những thế công kinh khủng Thạch bình tĩnh rút trong hệ thống ra một thanh kiếm dài, những sợi tơ là thế mạnh di chuyển được Thạch tận dụng hết sức, trong vùng thế giới này không ai có thể đột phá phàm nhân, vậy hắn dùng được một tia linh khí đã xứng tầm vô địch.

Như một cơn lốc, Thạch bay qua bay lại từng đòn chém đều nhằm vào cổ những địch thủ, rất nhanh rất hắn giết toàn bộ quái vật, mà bản thân cũng không dừng lại, thành trì như lâu đài này to lớn khôn cùng Thạch đưa từng sợi dây bám vào tường, từng bước leo lên.

-Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng 10 điểm tích lũy.

Hệ thống phát ra âm thanh nhưng trước mặt Thạch lại hiện ra một bảng nhiệm vụ khác.

-Có một bí mật ít ai biết.

-Vậy thì khai phá nó thôi nào.

- thưởng 500 điểm tích lũy, thưởng 5 lần quay miễn phí.

Nhiệm vụ cực nóng nhưng Thạch không mừng vì hắn biết phần thưởng càng lớn, nguy hiểm càng cao.

Thạch đang quan sát và suy nghĩ cách để vào trong tiếp, nhìn thử có cạm bẫy gì không thì hắn khịt mũi né một sợi dây leo từ sau lưng phóng đến.

-Cút.

Thạch chửi một tiếng kiếm dài chém xuống bản thân nhảy nhanh xuống đất lâu đài bên trong rộng không hồi kết Thạch đạp phăng một cửa sổ, rồi lao vào, dây leo luồn theo.

Khác với tưởng tượng của Thạch, lâu đài lớn thì ít người thôi, lính đâu mà đủ để ở trong này.

Nhưng không hàng nghìn tên lính mang giáp đen có cung có khiên có kiếm nhìn chằm chằm vào Thạch, mà tất cả đều là mèo đen.

-Hừ con mèo trắng ở đâu rồi đéo biết.

Thạch nhớ lại mèo trắng, nhưng không lâu hắn phải bỏ chạy, ngu sao mà ở lại chiến đấu, không thể Thạch bây giờ chỉ dùng được một tia linh khí cường hóa lung tung, bản thân chỉ mạnh hơn một xíu nếu lao vào thì số mèo này đè cũng chết hắn, chưa tính sợi dây leo kì dị phía sau.

-Né nhẹ.

Thạch lướt qua lách một mũi tên.

-Né nhẹ là sao là không cần né mạnh. ;))

Thạch có thấy trong căn phòng hắn ở trải thảm đỏ về bốn cái cửa lớn, cao đến chục mét, hắn chọn đại một cửa để lao đến, kỳ lạ thay khi vào trong này tất cả mèo đen đều dừng lại, không còn cử động, kể cả dây leo kia cũng rút lui đi.

-Hế sợ quá chứ gì.

Thạch điêu cái mồm, nhưng tay trái cầm súng tay phải cầm kiếm, lúc này hắn mới quay lại đánh giá căn phòng.

Phòng này giống một căn phòng làm việc cổ điển. Thứ thu hút nhất là một bức tượng duy nhất Thạch đã lại gần nhìn kỹ, đây là một người phụ nữa tay bế một lúc hai con mèo, giống hệt nhau, Thạch nhìn quanh tượng đá vài lần, không có gì cả, hắn lại bàn làm việc, trên bàn là những bản vẽ.

Thạch nhìn một tí nhưng không hiểu là gì chỉ thấy cuối cùng tất cả tụi nó làm nên một bản vẽ hoàn chỉnh cấu tạo một viên ngọc tròn vo.

Thạch lại kéo từng hộc tủ, trong tủ không có gì cả, chỉ có những cây bút đã hết mực, và một quyển sách không có tên nhưng bìa làm bằng da thú, nhìn qua rất quý giá, và tất nhiên Thạch không ngại chiếm lấy.

-Con ơi con ngủ cho ngoan, à ơi à ơi.

Bỗng dưng tiếng hát nữ nhân thánh thót vang lên làm Thạch đứng cả tim, tay vội chụp lấy cái súng chỉ về phía sau.

-Đùng.

Một phát súng kinh thiên, đến khi định hình nhìn lại Thạch mới ngớ người nhận ra đây là một cái máy phát nhạc nhỏ.

-Sao lại có máy phát nhạc.

Thạch tự hỏi, trong thế giới này rất lạ không giống bên ngoài tiên giới mà là một vùng đất trông hiện đại hơn rất nhiều.

Thạch tiếc rẻ viên đạn, nhưng một tiếng vút xé gió đánh qua, Thạch hoảng hồn đưa tay lên đỡ.

-Đùng.

Lần này không phải tiếng súng mà là Thạch đạp vào bàn làm việc, chấn vỡ cả cái bàn.

Mà tượng đá bây giờ lại đang nhìn theo hắn.

-Má phim viễn tưởng có thật.

Thạch nhảy né thêm một lần đập tay, cảm giác xương sống và xương tay đau nhức đến mức muốn khóc, Thạch cắn răng bắn ra một sợi tơ kéo cái kiếm lại, không giao chiến chính diện, bản thân chỉ muốn bỏ chạy.

Phòng này chỉ có ba cửa duy nhất, Thạch không hề do dự lao vào cánh cửa đang gần nhất, sau đó quay lại nhìn chỉ thấy tượng đá kia lại đứng im đúng chỗ cũ động tác vẫn vậy như chưa hề có cuộc tấn công vừa rồi.

-Chết mẹ rồi.

Thạch nhớ đến mấy bộ phim kinh dị, hắn lại đánh giá căn phòng đang ở, đây là một vùng đất nhỏ, không nhiều bên trên có hai con mèo đang lăn lộn mà cách xa đó một người đàn ông đang nhìn hai chúng nó, trong này tất cả đều là tượng đá không có gì đặc biệt, thậm chí còn không có công kích gì xảy ra, nhưng đấy là Thạch nhầm một đốm lửa bỗng từ dưới đất bốc lên, bay vút đến một tượng đá mèo, đốm lửa này không có màu đỏ, mà là màu đen, tượng mèo như sống lại, nó đứng dậy, dậm nát tượng mèo bên cạnh, sau đó mà liếc qua Thạch.

-Keng.

Kiếm đối móng vuốt, đòn đánh nguy hiểm đến muốn thổ huyết, con mèo này cực kỳ nhanh nhẹn, thân nó lại bằng đá cắt sao cũng không đứt, Thạch chỉ có thể bị động đỡ đòn, có các sợi tơ hỗ trợ cộng thêm phòng kín, Thạch như người nhện nhưng linh hoạt hơn, hắn đu lên nóc nhà, mặc kệ con mèo bên dưới đang nhìn hắn ánh mắt dữ tợn.

Thạch không quan tâm nó mà hắn thấy một thứ thú vị hơn, trên này có một đường hầm đen kịt.

Hắn nhanh trí lao vào.

-Bụp bụp.

Nhanh như chớp Thạch bất tỉnh.

Bạn đang đọc Rạp xiếc trung ương, tại tu tiên giới sáng tác bởi DINHNGOCTHACH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DINHNGOCTHACH
Thời gian
Cập nhật solitude_cat
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.