Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng thân quốc thích, tôi có thể thêm tiền (2)

Phiên bản Dịch · 888 chữ

Từ nhỏ y đã xinh xắn giống con gái nên thường xuyên bị hai anh trai giễu cợt là em gái. Bởi vậy y ghét nhất người ta nói đùa về điều này.

- Được thôi. Lạc huynh kông hợp với Dương Hưu, thì đi theo tôi làm cái gì?

Kỷ Uyên dừng bước chân, quay lại hỏi.

Lúc đầu hắn thấy sắc trời còn sớm, muốn đi một chuyến đến xưởng Lưu Ly phường Trường Thuận miếu Thành Hoàng.

Nếu hắn may mắn tìm được cổ vật ẩn chứa đạo uẩn, thì sẽ có một bộ võ công trung phẩm hoặc là thượng phẩm rồi.

- Kỷ huynh nâng được cột đồng ngàn cân, bắn tên lại hơn xa Dương Hưu, thiếu niên anh hùng như thế, sao tôi có thể không sinh lòng kính ngưỡng…

- Nói tiếng người!

Kỷ Uyên không kiên nhẫn nghe tên này thổi phồng.

- Ờm, Dương Hưu có hôn ước với một vị tỷ tỷ mà tôi quen biết.

- Nếu gã lấy được công danh, thậm chí đoạt giải nhất võ cử, vị tỷ tỷ kia của tôi sẽ phải thành hôn với gã…

- Tôi muốn mời Kỷ huynh rút đao tương trợ, cứu người trong lúc dầu sôi lửa bỏng, đánh bại Dương Hưu khiến gã ta không thi đấu không được, chưa chiến mà đã lui! Tìm lý do để giải trừ hôn ước này!

Lạc Dữ Trinh ấp a ấp úng nói ra tình hình thực tế.

Thấy y nói chuyện ấp a ấp úng, Kỷ Uyên đoán chuyện này chắc còn có nội tình.

Từ hôn à?

Đây không phải là đãi ngộ của nhân vật chính sao?

Lông mày Kỷ Uyên giương lên, hắn lập tức khoát tay áo nói:

- Tuy nói Thiên Kinh ba mươi sáu phường, mỗi một phường đều có danh ngạch. Tôi muốn kiếm công danh Võ cử nhân, tất nhiên sẽ đối đầu với Dương Hưu.

- Nhưng Lạc huynh đừng quên, thi đấu là mười hai phường ngoại thành, còn hai mươi bốn phường nội thành có võ đài của riêng mình.

- Bởi vì thế nên phường Thái An đã nhiều năm đều không sinh ra một vị Võ cử nhân rồi. Lấy bản lĩnh của Dương Hưu, gã muốn cầm cái công danh này không tính là khó, dù gã không đoạt được ở phường Thái An, thì cũng sẽ có cơ hội ở các phường khác.

- Xin thứ lỗi, chuyện này tôi không giúp được.

Nếu như là một cái nhấc tay, Kỷ Uyên ắt sẽ bán cái ân tình.

Dù sao Lạc Tam Lang miệng nát, đầu óc không quá sáng sủa, nhưng nhìn qua thì nhân cách cũng không tệ lắm, rất có vài phần khí chất của đứa con trai ngu ngốc nhà địa chủ.

Đáng tiếc là dựa theo quy củ thi đấu võ cử, muốn chèn ép Dương Hưu, đem gã đạp xuống, nhất định phải đạt được giải nhất của Lôi đài chiến.

Cái người trước kia làm được tên là Tông Bình Nam, ông ta bị chèn ép trong chốn quan trường, ở núi Chiêu Dao không ngóc đầu lên được.

Mãi cho đến khi ông ta đột phá cảnh giới đại tông sư, mới được phong làm đại tướng quân.

Kỷ Uyên một thân một mình, chỗ dựa cũng không có, làm sao có thể vô duyên vô cớ nhúng tay vào vũng nước đục này!

Hắn kiếm một cái công danh cũng đã đủ.

Về sau giẫm chết Lâm Lục, rồi lên làm bách hộ.

Vậy thì sinh hoạt sẽ vào quỹ đạo rồi.

- Kỷ huynh, cậu suy nghĩ lại một chút đi! Nếu không thì… Tôi cho cậu tiền? Một vạn lượng?

Lạc Dữ Trinh vội vàng nói.

Ngon!

Không hổ là trong nhà in tiền!

Mở miệng chính là năm chữ số!

Dù tâm tính Kỷ Uyên kiên định, nhưng hắn cũng suýt chút nữa là động lòng.

Phải biết họ Lâm kia đường đường là bách hộ Bắc trấn phủ ty, vì mấy ngàn lượng mà cam tâm mạo hiểm bán quan bán tước mưu tài hại mệnh.

Đây chính là một vạn lượng đó!

“Tòa nhà lớn với bốn cửa ra vào ở ba cổng nội thành cũng chỉ có giá tám ngàn lượng thôi!”

Kỷ Uyên nghĩ thầm, chênh lệch giàu nghèo kiểu này kinh quá.

- Sao thế? Kỷ huynh thấy ít à? Tôi có thể tiết kiệm thêm chút nữa… Nếu như Kỷ huynh cảm thấy ít, chúng ta có thể thương lượng lại. Nếu không được, tôi tìm hai người anh trai trong nhà mượn thêm một chút…

- Ba vạn lượng? Thấy thế nào?

Nhìn thấy sắc mặt Kỷ cửu lang không hề thay đổi, Lạc Dữ Trinh cắn răng giậm chân một cái, tiếp tục thêm tiền.

Rải tiền rất thuần thục đó nha!

Kỷ Uyên vẫn lắc đầu, nói khẽ:

- Cho nhiều bạc hơn nữa cũng phải có mạng tiêu mới được. Tôi giẫm lên mặt mũi của Dương Hưu, không chỉ đắc tội với Lương quốc công, còn tương đương với việc đạp tất cả những tên dòng dõi cao quý trong Thành Thiên Kinh xuống, việc này thì khác gì tự rước lấy họa? Lạc huynh vẫn nên mời người khác đi!

Dứt lời, hắn nhanh chân chạy tới xưởng Lưu Ly.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.