Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu tiễn ở sân tập bắn (1)

Phiên bản Dịch · 940 chữ

Trước cửa lớn bên ngoài Giảng Võ Đường, một chiếc xe ngựa rộng lớn được phủ vải đen từ từ dừng lại.

- Hưu thiếu gia, tới rồi.

Phu xe ngồi ở bên mép xe cổ tay chợt run lên, chiếc roi dài phát ra tiếng quất. Hai con ngựa to khỏe tới từ trang trại Long Hà hí lên, ngoan ngoãn dừng lại. Một lát sau, một cánh tay gầy quắt vén rèm cửa ra, lộ ra gương mặt vàng vọt cực kỳ bình thường.

Hai mươi tuổi, đầu đội ô kim quan, áo choàng gấm màu lam trùm lên bộ xương cứng cáp đó, rõ ràng có chút trống trải. Người ngồi trong xe ngựa, chỉ từ vẻ ngoài thì thấy giống một con ma bệnh tật trẻ tuổi, bộ dạng yếu ớt bị gió thổi cũng có thể ngã. Rất khó tưởng tượng, gã chính là Dương Hưu, vị nghĩa tử của Lương quốc công hung danh đồn xa kia.

- Đây chính là Giảng Võ Đường sao? Được, Lộc bá, ngươi trở về đi, không cần đợi ta.

Trong giọng nói khàn khàn của Dương Hưu, rất rõ lộ ra vài phần phấn khích. Những ngày trở về Thiên Kinh này, gã bị cấm túc nhốt ở trong phủ, sớm đã bí bách chết rồi.

- Hưu thiếu gia, quốc công gia đã dặn, bảo ngài tuyệt đối đừng gây chuyện, an phận thi một công danh của võ cử nhân, sau đó tới cửu biên ma luyện vài năm, đừng phụ sự kỳ vọng của ngài ấy.

Phu xe lớn tuổi tóc hoa râm, xương cốt khỏe khoắn, hơi thở kéo dài, rõ ràng cũng là một người luyện võ.

- Ta biết rồi.

Lông mày của Dương Hưu hơi nhíu lại, cúi đầu nói. Trong đôi mắt vẩn đục đó, tự dưng vụt qua ánh sáng xanh, giống như sói đói. Khí tức cả người lập tức sinh ra thay đổi cực kỳ to lớn. Có ý vị nguy hiểm hung hãn, tàn nhẫn, coi thường tính mạng.

Phu xe sợ hãi sửng sốt, ở cổ toát hơi lạnh, giống như bị mãnh thú gì đó để ý, vội nói:

- Trước khi nhị tiểu thư ra ngoài cũng đã dặn, bảo Hưu thiếu gia bớt gây rắc rối, nếu không quay về sẽ không quan tâm ngài nữa.

Nghe thấy ba chữ “nhị tiểu thư” này, ánh mắt của Dương Hưu chợt thay đổi, lập tức thu lại tính khí, trầm giọng nói:

- Ta sẽ nghe lời.

Hắn xuống xe ngựa, không quay đầu lại, đi vào trong Giảng Võ Đường.

Đi qua ngoại viện, đi tới nội viện, Dương Hưu nhìn thấy trên sân tập bắn đã có mấy người bắt đầu thi, âm thanh răng rắc gương cung bắn tên vang lên không dứt. Những con cháu tướng môn này ít nhiều có chút bản lĩnh, thành tích đều không tệ. Bia bắn năm mươi bước có thể bắn trúng từng mũi, không có trượt.

Nhưng đợi tới ải cách hai trăm bước, dùng cung bạch ngưu thì có người lực bất tòng tâm. Tới cung thiết phôi cách năm trăm bước, tạm thời chưa ai thử.

- Vòng sơ thí lấy số điểm cuối cùng tính vào thành tích. Nếu chỉ dùng cung ô mộc và cung bạch ngưu, bắt buộc phải đạt được thành tích bảy tám trong mười lần bắn trúng. Mà người có thể kéo cung thiết phôi, bắn tên huyền kim, cách năm trăm bước mà không trượt bia, về cơ bản ổn định qua ải.

Ngụy giáo đầu đứng ở một bên, nói với Sài chưởng môn.

- Nói cho cùng, vẫn là đang thi khí lực, gân cốt, chỉ có điều thêm một phần năng lực khống chế mà thôi.

Sài Thanh Sơn vuốt bộ râu dài, hờ hững nói:

- Bắn loại cung nào là xem gân cốt mạnh yếu, có thể bắn bao xa, bắn mấy lần là xem khí lực dài ngắn, những điều này đều là bản lĩnh Ngoại Luyện. Làm sao trúng tâm bia thì là khảo nghiệm công phu Nội Luyện rồi. Sức lớn đơn thuần, hoặc khí dài không ăn thua, phải làm được tới mức thu phát tự do, mới có thể bắn trúng tâm bia.

Ngụy giáo đầu gật đầu, từ xưa đến nay bắn cung là cách luyện lực số một. Cho dù ở đại thế đua tiếng của thời kỳ thượng cổ, tiên hiền của Nho gia cũng liệt bắn tên vào sáu tài nghệ của quân tử, dùng để cường thân tráng cốt.

- Dương Hưu đến rồi. Người này quả thật là một hạt giống Binh gia trời sinh, trong mệnh có khí sát phạt, chẳng trách lại bị Lương quốc công nhìn trúng, thu làm nghĩa tử.

Đột nhiên, ánh mắt của Sài Thanh Sơn chợt co rút, nhìn chằm chằm vào người thanh niên gầy quắt bước vào nội viện. Dương Hưu vốn nhước nhìn sân tập bắn, dường như cảm nhận được điều gì đó, cần cổ xoay nhẹ, tựa như sói dữ quay đầu. Đôi mắt xanh biếc đó, tinh quanh bắn ra!

- Khí thế thật mạnh mẽ!

Ngụy Dương cũng cảm khái nói.

Ông ta là võ giả Hoán Huyết tam cảnh, lão binh trải qua hằng trăm trận chiến, đương nhiên sẽ không sợ sự hung tàn đó. Nhưng đổi lại người bình thường, chưa từng trải qua sự hun đúc của máu và lửa, chỉ sợ sẽ rùng mình trong lòng, trực tiếp bị đè xuống một bậc.

- Xem hắn thể hiện như nào.

Vẻ mặt của Sài Thanh Sơn rất bình tĩnh.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.