Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ thí võ cử, kỳ nhân Dương Hưu (1)

Phiên bản Dịch · 1167 chữ

Ba ngày bình yên thoáng chốc đã trôi qua.

Trải nghiệm luyện hóa số mệnh như mộng như ảo đó đã giúp Kỷ Uyên gặt hái được khá nhiều.

Nguyên thân sinh ra ở Liêu Đông và lớn lên ở quân trấn. Hắn từng thấy cảnh cướp bóc, cũng từng chứng kiến quân lính biên cương giết người. Nhưng từ trước tới nay, hắn chưa hiểu biết nhiều về cảnh tượng bên ngoài quan ải.

Hắn chỉ biết những bộ tộc tàn dư của vương triều Bách Man đã vứt bỏ mọi thứ và thờ phụng tà thần, bị dị lực ô nhiễm, họ đã thoái hóa tới mức ăn lông ở lỗ. Trời sinh họ cực kỳ hung tàn, thậm chí sẽ tàn sát cả đồng loại, ăn thịt cả người thân. Bất kỳ triều đại nào đều xem dân chúng nơi thiếu văn hóa này là một tai họa lớn, buộc phải loại bỏ.

“Nước Cảnh có chín biên, mười bảy vệ. Phải có cảnh giới tam cảnh Hoán Huyết mới đủ tư cách được tuyển vào thiết kỵ tinh nhuệ, những quốc công, võ hầu kia có cảnh giới gì? Trời đất kiếp này rất là bao la.”

Kỷ Uyên cảm thấy tầm nhìn được mở rộng. Đó là một kiểu sáng tỏ thông suốt khi nhìn thấy khoảng trời cao hơn. Hắn nghĩ tới mấy trăm vạn võ giả tu vi Hoán Huyết kết thành quân trận, khoác trên mình ba lớp áo giáp bùa chú, cưỡi long mã đỏ rực. Đằng sau là pháo lôi hỏa, nỏ thần, cung thiết phôi, tiễn huyền kim... Cái gì mà lục đại chân thống, môn phái giang hồ. Mọi người đều phải run sợ, cúi đầu xưng thần.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nước Cảnh một năm muốn nuôi mấy trăm vạn quân hổ lang, quân hưởng, lương thảo, đan dược, áo giáp, ngựa, quân công gia tăng... chỉ nghĩ thôi cũng tê dại da đầu. Vị thái tử điện hạ giám quốc hai mươi năm đó có thể nắm bắt rõ ràng những chuyện này, mà không gây nhiễu gì cả, cũng là một nhân vật có thủ đoạn cao siêu, chẳng trách ngay cả Yến Vương sinh ra có dị tượng cũng không tranh được với hắn.”

Suy nghĩ lan man một lúc, Kỷ Uyên lại bắt đầu hít thở. Khí huyết được dẫn di chuyển khắp toàn thân, gân cốt làn da phát ra âm thanh rung động.

Sau khi tiến hành Nội Luyện, trong lòng hắn hình như hiện ra một bức đồ án cơ thể người vừa phức tạp lại vừa tường tận. Những tia nội khí tích góp đã bao trùm ngũ tạng, hiện ra màu đỏ nhàn nhạt. Tay chân, bụng ngực trước sau, xương cốt cũng đều có đề cập. Nếu màu đỏ kia có thể bao trùm toàn bộ cơ thể, thì là Nội Luyện đại viên mãn!

Rất rõ ràng, Kỷ Uyên vẫn còn kém xa, chắc chỉ hoàn thành được khoảng sáu mươi phần trăm. Nếu truy cầu đột phá cảnh giới một cách đơn thuần, tầng thứ Nội Luyện thấp một chút cũng không sao. Dù sao sau Hoán Huyết tam cảnh, có thể dễ dàng tẩy tủy, sẽ bù lại. Nhưng hắn muốn thi võ cử, kiếm công danh, đối thủ hắn sẽ gặp hơn nửa là dòng dõi tướng quân. Nội Luyện không thể đại viên mãn, khi thi sẽ kém hơn một tuyến.

“Còn một trăm điểm đạo uẩn màu trắng, đã không đủ nâng lên “Kim Chung Tráo”, hôm nay sau sơ thí, nhất định phải đến xưởng Lưu Ly một chuyến.”

Khoảng nửa canh giờ sau, tiếng hít thở dần dần yếu đi, Kỷ Uyên mở hai mắt ra.

Ngụy giáo đầu đã nói, võ công hạ phẩm luyện ngũ tạng, lục phẩm luyện lục phủ, thượng đẳng mới có thể thông tới ba trăm sáu mươi điểm trên cơ thể người.

“Nước Cảnh thông qua sự kiểm soát nghiêm ngặt đối với võ công, đại đan, ra sức áp chế sự tràn lan của võ lực ở dân gian, ở mức độ rất lớn nó đã chấm dứt việc mọi người dùng võ phạm vi phạm điều cấm, từ đó làm được chuyện trong mười cao thủ trong thiên hạ có tới tám chín người xuất thân từ triều đình!”

Kỷ Uyên không khỏi cảm thán thủ đoạn của Thánh nhân, thật sự là thu binh trong thiên hạ bổ sung đủ cho võ khố trung ương. Đây cũng là nguyên nhân thật sự tại sao một môn Nội Luyện Pháp, để ở ngoại thành khó cầu như vậy.

Vậy nên, cứ thế mang tới một tệ nạn nghiêm trọng. Đó chính là sự lũng loạn và cướp bóc của huân tướng, danh môn thế gia đối với tầng đáy. Giảng Võ Đường chính là ví dụ nổi bật nhất.

“Nghĩ nhiều vô ích, mình chỉ là một đề kỵ cỏn con, có thể quản được cái gì chứ, chưa chắc Thánh nhân không nhìn thấy điều này, chỉ là... không giải quyết được.”

Kỷ Uyên điều chỉnh cảm xúc, mặc áo choàng Vân Ưng rồi ra ngoài. Nhị thúc Kỷ Thành Tông biết được hôm nay là sơ ký của Giảng Võ Đường ở phường Thái An, đặc biệt bảo thẩm thẩm giặt đồ rồi mới đưa tới.

Khóa cửa viện lại, vừa đi ra ngõ Nam Môn, Kỷ Uyên nhìn thấy một đám đông đứng ở bên ngoài, trên mặt nở nụ cười, trong đó còn có Bình Tiểu Lục đã gặp lần trước.

- Cửu lang! Phải hăng hái tranh nổi bật cho phường Thái An của chúng ta nha!

- Đúng thế, tiểu cửu ca, nếu huynh trúng, sau này bánh nướng của sập nhà lão Trương ăn thoải mái, không cần tiền!

- Lời rắm chó gì đấy, Cửu lang đường đường là quan gia của Bắc Trấn phủ ti, có thể ăn không bánh nướng của nhà tôi hay sao!

- Cửu lang cậu có người trong lòng chưa? Khuê nữ nhà tôi vừa hay đang tuổi cập kê, tướng mạo hoa nhường nguyệt thẹn...

Đủ mọi lời nói tha thiết truyền tới, làm cho Kỷ Uyên trở tay không kịp. Hắn nghĩ trong lòng, có vị ý như đưa đi thi đại học của kiếp trước.

- Bách tính trong ngõ chúng ta sao lại kém thiếu gia, công tử gì đó kia chứ? Tiểu cửu ca nhất định có thể trúng! Nhất định có thể trúng!

Bình Tiểu Lục nấp ở trong đám đông lớn tiếng hô lên, ra sức phụ họa:

- Cảm ơn mọi người, chuyến đi này là kiếm công danh, vì để giương danh!

Kỷ Uyên cười vui vẻ, ôm quyền nói:

- Nhất định dốc hết sức mình, không phụ sự kỳ vọng của mọi người!

Nói xong, góc áo phất lên, cất bước mà đi. Áo choàng Vân Ưng khoác trên người kia, giống như giang cánh bay.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.