Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ và công, đan và thuốc (2)

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Hai người đi đến cạnh bàn, trên bàn có hai cái bát lớn đựng một loại chất lỏng màu đỏ nhạt.

Đó là rượu thuốc!

- Nội khí tẩm bổ ngũ tạng, tay chân, ngực bụng, xương sống, khí lực liên tiếp tràn vào cơ thể, nhưng lục phủ và một số cơ quản nhỏ thì lại không tới được.

Kỷ Uyên bưng bát lớn lên uống một hơi cạn sạch.

Sau mỗi lần đối luyện, thể lực của hắn hao hụt rất nhiều nên chỉ ăn uống bình thường thôi là chưa đủ, hắn phải dùng thức ăn tốt hơn để nhét đầy bao tử, tẩm bổ cho thân mình.

Linh dược mà những dòng dõi của tướng quân huân quý uống được các danh y phối ra từ mấy chục loại dược liệu, có thể cường huyết dưỡng khí, tráng cốt sinh lực.

- Đan là đồ cấm, không được mua bán, nếu bị phát hiện sẽ bị xét nhà, hạ ngục, lưu vong ba ngàn dặm.

- Thuốc thì có thể lưu thông, nhưng đắt lắm, một bát linh dược ít nhất cũng phải trăm lạng bạc ròng, gia đình bình thường lấy tiền đâu mà dùng chứ.

- Trước kia trong quân đội, ta có học ngâm rượu thuốc từ một binh sĩ Sơn Tây, giờ đâm ra tiện cho tiểu tử cậu.

Ngụy Dương nói hoài nói mãi, hình tượng hũ nút tan biến hoàn toàn.

- Cái ơn của giáo đầu, tôi sẽ mãi khắc ghi trong lòng.

Kỷ Uyên chân thành nói.

Quả thực từ khi hắn đến thế giới này, cái may mắn nhất chính là quen biết Ngụy giáo đầu.

- Đừng nói ba cái lời buồn nôn đó nữa. Theo lời cậu vừa kể thì ta đoán cậu đã nội luyện được năm, sáu phần mười rồi. Tốc độ khá nhanh đấy.

- Giảng Võ đường phân chia tư chất, bao gồm kẻ ngu, phàm xương, anh tài, thiên tài, kỳ tài cái thế.

- Tư chất kẻ ngu ở dưới cùng phải ngoại luyện mười năm, nội luyện mười năm, cần cù chăm chỉ tu luyện mãi không thôi mới có thể Phục khí.

- Cậu chỉ cần mất ba năm, vậy có thể được tính vào hàng ngũ anh tài rồi.

Ngụy Dương giọng điệu chua chát, nhưng đố kỵ thì không, ông ta chỉ cảm thấy đưa đám như “so người với người làm tôi tức chết mất”.

Đương thời, ông ta tòng quân, tốc độ thăng tiến cũng khá nhanh, mà chỉ được đánh giá là ‘phàm xương’.

“Không tính thời gian ngoại luyện thì mình nội luyện mất bảy ngày đã được năm, sáu phần mười. Chẳng lẽ mình là thiên tài à?”

Kỷ Uyên thầm nghĩ.

- Sở dĩ cậu cảm thấy chưa đến, chưa thể đưa nội khí đi khắp cơ thể, bởi vì bản võ công của cậu tệ quá.

- “Kim Chung tráo” tuy có chút thần vận võ thiền của Phật môn, nhưng nội dung không đủ kỹ càng, nó chỉ là sách nhập môn thô sơ nhất mà thôi.

- Môn võ công ta tu luyện đến từ quân đội, nên không thể chia sẻ ra ngoài, ta không dạy cho cậu được.

- Muốn học môn nội luyện thượng thừa hơn từ Bắc trấn phủ ty thì phải tốn công huân đổi lấy từ Hắc Long đài.

- Thật là tiếc quá, cậu đã ngoại luyện viên mãn rồi, nội luyện chỉ thiếu một chút mà thôi, chỉ có thể nuôi ngũ tạng mà không thông lục phủ được.

Ngụy Dương cau mày, tiếc nuối nói.

- Phương pháp hô hấp cấp gì mới đủ để tôi nội luyện đại viên mãn vậy?

Kỷ Uyên hỏi.

- Chắc là thượng phẩm. Hạ phẩm luyện ngũ tạng, trung phẩm luyện lục phủ, thượng phẩm bao gồm ba trăm sáu mươi tiết và cửu khiếu của cơ thể.

Ngụy Dương giải thích.

- Trong quân đội cũng chỉ có nội luyện trung phẩm thôi. Còn thượng phẩm ít lắm, phải ở cấp độ lục đại chân thống, vương hầu công khanh mới tiếp xúc đến được.

Mắt Kỷ Uyên lập lòe suy nghĩ.

Trong tay hắn còn có ba trăm điểm đạo uẩn màu trắng, trước đây hắn chưa dùng là để dành xem sau này có nhu cầu về phương diện gì hay không.

“Nếu mình đổi võ công thì không biết “Hổ Khiếu Kim Chung Tráo” cấp gì nhỉ?”

Kỷ Uyên có Hoàng thiên đạo đồ trong tay nên không lo lắng cấp độ võ công lắm. Vấn đề nguy cấp nhất hiện giờ của hắn là thiếu tiền.

Đại đan là vật phẩm phi pháp cấm lưu thông trong thị trường, chỉ có Thái Y cục mới có, hắn có nằm mơ cũng đừng nghĩ.

Chỉ có quan lại trong triều đình đăng ký vào danh sách mới có thể mua công khai. Mà vì số lượng đan rất thưa thớt nên mấy loại đan như Hoán Huyết đại đan, Dịch Cân đại đan, Long Hổ đại đan,... Mấy loại đan này mà có hàng thì đều bị vương hầu công khanh tranh hết rồi. Đại quan tứ phẩm trở xuống mà không có thực quyền thì còn lâu mới tới lượt.

“Linh dược thì phải mất trăm lượng bạc ròng, mình có góp mãi cũng không đủ.”

Kỷ Uyên cố gắng suy nghĩ xem có biện pháp gì để kiếm tiền hay không.

- Cậu cũng đừng nhụt chí, chờ đến cảnh giới Hoán huyết, cọ rửa toàn thân, gột rửa khí mạch gân cốt, những khuyết điểm này sẽ tự khắc bổ sung đền bù.

Ngụy Dương an ủi.

Con đường khí huyết võ đạo rất nặng tài nguyên, nên con cháu dòng dõi tướng quân, danh môn thế gia mới có phần lấn lướt tiên cơ.

Nhưng chờ đến Hoán Huyết tam cảnh, sự chênh lệch đó sẽ nhanh chóng bị san bằng.

Khi hai người đang nói chuyện, vị điển lại có bộ ria mép kia bỗng nhiên đi vào ngoại luyện, ông ta tươi cười nói:

- Kỷ cửu lang, có thiếp mời của cậu này.

Dứt lời, ông ta đưa một danh tấm thiếp vàng cho Kỷ Uyên.

- Trịnh Ngọc La, võ hội.

Kỷ Uyên nhận thiếp, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn qua.

Ồ, đám dòng dõi tướng huân này muốn gây khó dễ cho mình à?

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.