Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ và công, đan và thuốc (1)

Phiên bản Dịch · 960 chữ

Vài ngày sau, trong ngoại viện Giảng võ đường.

Ầm!

Chân Kỷ Uyên xoạc thành một vòng như đang giương cung, rồi vụt một cái bắn thăng về phía trước.

Bóng người hắn lướt qua mảnh đất gạch xanh dài hơn mười trượng vuông, cả người như mũi tên bắn ra kình phong đôm đốp.

Hai chân cất bước, quyền nơi tay phải phát kình, tiếng nổ vang như tiếng sấm!

Hắn như mũi thương đâm về phía lồng ngực của Ngụy Dương.

Vì thôi động nội khí nên da dẻ mặt mày của hắn hiện lên sắc đỏ mơ hồ.

Lực lượng mạnh mẽ của một quyền này đủ để đánh xuyên qua một tầng giáp sắt!

- Đến hay lắm!

Mắt Ngụy Dương lóe sáng, ông ta phản ứng cực kỳ nhanh. Cơ thể chợt lướt ngang trong nháy mắt, vừa lúc né tránh Bách bộ quyền đang lúc thế tới mãnh liệt, đồng thời mượn lực khi lui lại, ông ta thuận thế đá chân trái ra, như lò xo đang nén lại tụ lực, xoạt một tiếng đá thẳng vào mặt Kỷ Uyên.

Chiêu này vừa hung ác vừa âm hiểm, nếu bị đá trúng e là hẳn sẽ bể đầu.

Kỷ Uyên không đề phòng, bèn vội vàng ứng biến. Hắn thôi động nội khí, xương sống uốn lượn như rồng, cả người ngửa ra sau.

- Cậu lại quên giữ vững thân dưới rồi.

Ngụy giáo đầu nhướng mày, thu cú đá lại đổi thành quẹt ngang đùi.

Nhưng Kỷ Uyên như thể đã sớm chuẩn bị sẵn, chỉ thấy hai tay hắn chống đất, như cự mãng xoay người, vụt một tiếng nhảy lên, rời xa chỗ vừa đứng nửa trượng.

- Lần này tôi đã nhớ rồi, giáo đầu ạ.

Kỷ Uyên cười một tiếng, chân đạp liên tục, cả người bỗng nhiên vồ tới. Cánh tay hắn vung lên cao, rồi bổ xuống như một thanh rìu lớn.

Nội khí mà cơ thể tích góp đang dâng trào, phối hợp cùng với thế xông lên của cơ thể, dường như gân cốt ngưng tụ lại thành đoàn, lực bắn ra mạnh mẽ uy nghi như băng sơn liệt thạch!

- Có thể luyện Phách Không chưởng tới trình độ này, cậu lợi hại đấy!

Ngụy Dương nghiêm túc ứng phó, năm ngón tay ông ta nắm chặt thành quyền, vạt áo bay chập chùng vì khí lưu chấn động.

Bỗng nhiên, khớp xương toàn thân của ông ta hơi run rẩy, kẽo kẹt như tiếng sấm rền, vang vọng không dứt.

Ầm!

Khi Phách Không chưởng của Kỷ Uyên tới, Ngụy Dương cũng đồng thời ra quyền, lấy cứng chọi cứng, lấy mạnh đánh mạnh!

Hai quyền đụng độ như đao thương va chạm, tiếng sắt thép chọi nhau vang lên!

Bịch bịch bịch!

Bị lực đạo mạnh mẽ phản chấn, Kỷ Uyên liên tiếp lui về sau. Cơ thể cương cân thiết cốt không ngừng run rẩy, như muốn tan ra thành từng mảnh.

Trái lại, về phần Ngụy Dương, thân hình ông ta bất động, chỉ lay động một chút rồi ổn định lại ngay.

- Tôi luyện chiêu thức với giáo đầu tận mấy ngày liền mà tài nghệ vẫn chỉ như vậy.

Kỷ Uyên hơi thất vọng.

- Được rồi, cậu đừng có giả vờ giả vịt nữa. Ông đây Hoán Huyết tam cảnh, không đánh thắng được cậu mới cấp độ nội luyện, kể ra chắc người ta cười đến rụng răng mất!

Da mặt Nguy Dương co lại, do đã ở chung lâu ngày với Kỷ Uyên nên ông ta cũng nói chuyện tùy ý hơn rất nhiều.

- Tiểu tử cậu đúng là có căn cốt, trước kia cậu thật sự chưa từng học qua chiêu thức à? Cũng chưa từng đánh nhau, chưa từng giết người?

Kỷ Uyên lắc đầu, đó là chuyện của kiếp trước, không thể tính vào kiếp này được.

- Ôi, đúng là tài cao trời sinh, cậu không dấn thân vào nghiệp nhà binh quả là đáng tiếc.

- Mấy ngày nay ông đây nhìn cậu tiến bộ mạnh mẽ. Mới đầu ép cảnh giới xuống ngoại luyện, không dùng nội khí để giao thủ với cậu. Về sau ép lên tới cấp độ nội luyện, chỉ dùng ba phần thực lực. Nay ông đây không dùng bảy thành phần thực lực thì khó mà đỡ nổi.

Nghĩ tới đó, Ngụy Dương vừa vui vẻ vừa hơi buồn.

Chẳng lẽ giữa người với người lại chênh lệch nhau lớn như vậy sao?

Phải biết là ông ta tu hành võ đạo đã hai mươi năm, nội khí vô cùng thâm hậu. Cho dù ông ta chỉ dùng bảy phần thực lực thì cũng không phải cứ nội luyện là có thể ngăn cản.

Nhưng Kỷ Uyên có một thân cương cân thiết cốt, lại luyện cả “Thiết Bố sam”, “Kim Chung tráo”, kiêm tu nội ngoại nên kháng đánh vô cùng.

Có đôi khi hắn tình nguyện ăn một quyền cũng phải đánh trả một cước, khiến Ngụy Dương phải nghiêm túc đối phó, nếu ông ta không để ý thì trên người sẽ xuất hiện một dấu chân.

Cái gọi là võ công, quyền cước chỉ chưởng đao thương côn bổng là võ, ngoại luyện nội luyện lực khí huyết là công.

Cái trước là con đường diễn biến chiêu thức, cái sau là phương pháp tích lũy tu hành.

Mấy ngày liên tiếp luyện đánh nhau với cường độ cao khiến võ nghệ của Kỷ Uyên bỗng nhiên tăng mạnh, khiến công lực trở thành nhược điểm.

Dù sao thì thời gian hắn chân chính bước vào con đường võ đạo cũng không được bao lâu.

- Cửu lang, cậu nội luyện đến mức nào rồi?

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.