Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trăng mờ gió lớn, kẻ trộm gõ cửa (2)

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Ông ta nhìn vào ánh mắt tỉnh táo của Kỷ cửu lang, trong lòng càng thêm phần tán thưởng, liền nói:

- Ta đã từng nghe qua về thượng cấp của ngươi. Võ công tu luyện cũng chỉ tầm thường, trình độ nhị cảnh Thông mạch, nhưng lại rất giỏi trong việc nhận hối lộ, bóc lột cấp dưới. Nếu hắn ta dám cầm vị trí bách hộ để buôn bán, thì chắc chắn phải có người đứng sau chống đỡ.

- Tục ngữ có câu “nối giáo cho giặc”, kẻ tiểu nhân thì chả khác gì trành quỷ, chỉ biết tiếp tay cho bọn hổ ăn thịt người. Muốn trừng phạt tên Lâm Lục thì phải biết kẻ chống lưng cho hắn, để không bị chuốc họa vào thân. Nhất là hôm nay ngươi đã đánh gãy đôi chân của tên tổng kỳ kia, Lâm Lục nhất định sẽ lợi dụng điều này mà bắt giữ ngươi!

Bản thân Kỷ Uyên cũng nghĩ như vậy, hắn đang định nhờ nhị thúc của mình Kỷ Thành Tông điều tra điều này. Tên họ Lâm hành động ngạo mạn như vậy, mà các bách hộ khác cũng mắt nhắm mắt mở, nhất định phải có một thiên hộ nào đó chống lưng.

“Ở Bắc Trấn phủ ti này có thể ngồi được vị trí Thiên hộ, ít nhất cũng phải là võ giả tam cảnh Hoán huyết, không dễ trêu vào đâu.”

Mặc dù Kỷ Uyên nghĩ như vậy, nhưng sắc mặt của hắn lại rất bình tĩnh. Người ta lấy dao kề vào cổ bản thân, chẳng lẽ còn phải xem xét có làm văng máu tới người họ không?

Hắn liếc mắt nhìn thân hình vạm vỡ như cột sắt của Ngụy giáo đầu, bỗng nhiên thầm nghĩ.

“Không biết tướng quân du kích như Ngụy giáo đầu đây thì võ công cao cường đến mấy?”

Hoàng Thiên đạo đồ từ trong tâm trí dần dần xuất hiện và phát sáng. Ánh mắt của Kỷ Uyên tụ lại, tập trung tinh thần, từng dòng chữ cổ sơ dần dần xuất hiện.

[Ngụy Dương]

[Mệnh số: ba trắng hai xám, tư chất Đinh hạ]

[Bách nhân trảm (trắng), Trung dũng (trắng), Hãn tốt (trắng), Khí huyết suy bại (xám), Hàn độc nhập thể (xám)]

“Hoàng Thiên đạo đồ này đúng là có thể thấy rõ thế giới bao la, ngay cả số mệnh của người khác cũng có thể thấy rõ.”

Kỷ Uyên có chút kinh ngạc, trong lòng thầm nể phục. Như vậy, hắn có thể hiểu rõ mọi thông tin của đối phương, thậm chí có thể tìm ra nhược điểm công kích và biết trước được mưu kế của đối phương.

“Nhưng không phải số mệnh lần nào cũng phản ánh chính xác, để ta muốn làm gì thì làm. Nếu như ta gặp được quý nhân, e rằng sẽ có nguy hiểm… phải cẩn thận để không bị mắc phải sai lầm lớn.”

Kỷ Uyên thu hồi ánh nhìn, lúc nào cũng bảo trì tỉnh táo.

- Nhà của ta chỉ ở phía trước đây thôi, giáo đầu có muốn uống chén canh giải rượu rồi về không?

Ngụy giáo đầu vững bước, từng bước đi tới đầu hẻm cửa Nam. Ông ta nhìn vào trong, cau mày, nói lớn:

- Vài hũ rượu Kiếm Nam Xuân không đủ làm ta say đâu, chỉ là trời đen mịt mù. Cửu Lang ngươi coi chừng có cướp đấy!

Từ cuối cùng vừa dứt, bỗng nhiên hóa thành một tiếng quát lớn như tiếng sấm nổ. Kỷ Uyên phản ứng nhanh, liền lùi sau vài bước. Hắn thấy mắt hổ của Ngụy giáo đầu trợn lên, bụng và ngực ông ta hóp lại, không khí cuồn cuộn chui vào miệng, ngưng tụ thành từng đoàn nội khí phun ra ngoài!

- Ầm!

Hai phía tường của con hẻm chấn động như vừa có cơn gió lớn thổi qua, phát ra một âm thanh rất lớn. Nếu như có người đứng quá gần, có thể sẽ bị điếc cả lỗ tai. Từ trong con hẻm tối tăm đó, xuất hiện một vài bóng người cùng với tiếng la hét cầu cứu.

- Quả thật là có cướp!

Ngụy giáo đầu tiến tới một bước, dáng người vạm vỡ bước nhanh vào trong, luồn vào trong một con hẻm khá hẹp và sâu. Người như ông ta chinh chiến sa trường nhiều năm, giết người như cắt cỏ, ra tay nhanh chóng gọn gàng như hổ vào hang dê, chỉ trong chốc lát đã trừ khử một đám người.

- Cửu Lang, tên mập đáng chết này chắc là bọn cường đạo thổ phỉ!

- Luật pháp của triều nhà Cảnh không cho phép người dân mang nỏ và đao trên người, tên mập này không những mang theo, mà còn giả mạo làm bách hộ ở Bắc Trấn phủ ti của các ngươi, khoác lên mình bộ phi ngư phục. Đúng là tự tìm đường chết mà! Ngươi mau chóng đánh gãy đôi chân của hắn, bắt về ngục rồi từ từ nghiêm hình tra khảo!

Không lâu sau, Ngụy giáo đầu tay nắm lấy tên mập mà lúc này mặt mũi bầm tím, đem đến trước mặt Kỷ Uyên, không ngừng nháy mắt ra hiệu. Kỷ Uyên hiểu được ý đồ, đầu tiên liền đánh vào hai chân của gã, sau đó chửi bới:

- Đúng là gan to bằng trời! Dám cả gan trước mặt ta mạo nhận là Bắc Trấn phủ ti… Cái đồ chó heo như ngươi mà cũng xứng đáng khoác lên người bộ phi ngư phục này hay sao?!

Sau khi dứt lời vẫn chưa thấy hả hê, Kỷ Uyên tát vài cái vào mặt gã, làm cho khuôn mặt ấy sưng vù lên, nguyên mặt bầm tím như đầu heo. Sau khi trút xong cơn giận, hắn nghiêng mình nhìn vài cái, rồi lớn tiếng:

- Ủa? Lâm bách hộ? Ông làm gì mà dẫn theo nhiều huynh đệ núp ở con hẻm nhỏ này vậy hả?

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.